Sau Khi Xuyên Sách, Ta Mang Không Gian Đi Hành Hạ Kẻ Xấu Và Làm Giàu - Chương 92: --- Đêm đen gió lớn

Cập nhật lúc: 2025-12-17 13:44:19
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/805iDnuGEr

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Đến lúc đó, bọn họ đều trưởng thành.

 

Cẩm Huy cũng còn là trẻ con, hẳn sẽ như bây giờ mà khống chế!

 

Chỉ cần tìm Cẩm Huy, thể tìm nương!

 

Tô Dung Dung , suy nghĩ kỹ lưỡng một lát gật đầu: “Được, đều !”

 

Tô Kiều Kiều thì lau lau đôi mắt đỏ hoe như mắt thỏ, :

 

“Bây giờ bắt đầu, chúng nghĩ cách cố gắng kiếm tiền.

 

Đại tỷ, những món rau trong nhà , chúng sẽ ăn nữa.

 

Thời tiết , những nhà quyền quý, chắc chắn ăn rau tươi.

 

Có Tranh ca ở đây, chúng sợ đường , đến lúc đó nhất định sẽ bán giá cao.”

 

Tô Mạn Mạn cũng : “Đại tỷ, chỉ cần rau nhà chúng bán , thì hãy lắp đặt giường sưởi cho mấy căn phòng trống còn .

 

Chúng cố gắng trồng rau, bạc kiếm đều cất dành , đợi cùng phủ thành.”

 

Nói đến đây, nàng nghiến răng nghiến lợi căm hận : “Thật đ.á.n.h c.h.ế.t những kẻ đó!”

 

Tô Dung Dung lên tiếng, còn Liễu Diệu, gần đây hiểu rõ sự đổi của nàng, nàng thật sâu một cái.

 

Đợi khi nàng bữa tối, Liễu Diệu về nhà, nhóm lửa hỏi nhỏ:

 

“Dung Dung, cảm thấy, nàng tìm bọn họ, ừm, đ.á.n.h bọn họ một trận.”

 

Tô Dung Dung đang xào rau tay dừng , đó nàng một cái, : “Bọn họ?”

 

Liễu Diệu trừng mắt nàng: “Nàng ai mà!”

 

Không là gia đình nuôi dưỡng bốn chị em bọn họ ?

 

Tô Dung Dung nàng thấu, cũng phủ nhận.

 

“Ừm, nàng đúng. nào thời gian rảnh rỗi mà tìm từng kẻ một.

 

Người tìm nhất bây giờ, là Kiều thị!

 

Nếu chuyện là thật, chính là một trong những kẻ đầu sỏ gây tội.

 

Không tìm Tô Dã, thì chỉ thể tìm bà chứ?

 

Mèo Dịch Truyện

Muốn nương , ngoài hỏi Tô Dã, hỏi bà là trực tiếp nhất ?

 

Ta tin giữa những kẻ cùng mưu hại tính mạng khác liên lạc.

 

Nghĩ năm xưa, chuyện bà bán kết âm còn , thì còn chuyện gì thể ?

 

Hơn nữa, , bà thông qua mối quan hệ của ai, mà nhà phú hộ ở huyện thành mua kết âm ?

 

Ta nghi ngờ, chuyện lẽ cả bàn tay của Tô Dã.”

 

Nói đến đây, nàng Liễu Diệu vẻ mặt nghiêm túc : “Mua một kết âm mà tốn ba mươi lạng, Diệu Diệu nàng từng qua ?”

 

Liễu Diệu lắc đầu: “Con gái trong làng, thành cho sính lễ cũng chỉ hai ba lạng.

 

Nếu thể năm sáu lạng, coi là cao .”

 

, những gia đình đó nếu thật sự tìm kết âm gì đó, trực tiếp lấy danh nghĩa mua nha đầu c.h.ế.t khế, mua một phù hợp điều kiện hơn ?

 

cũng là c.h.ế.t khế, sống c.h.ế.t đều do chủ nhân quyết định, nha môn cũng sẽ truy cứu.

 

Tốn năm sáu lạng, cho dù dung mạo xinh , bảy tám lạng, cùng lắm cũng chỉ mười lạng, nàng đúng ?”

 

Liễu Diệu từng cha nàng , những bán nô, những cô bé nhỏ tuổi cũng chỉ ba đến năm lạng.

 

Người dung mạo đặc biệt xuất chúng, sáu hoặc tám lạng.

 

Số thể vượt quá mười lạng, ít ỏi vô cùng!

 

Ngay cả bán chốn phong trần, cũng chỉ vài lạng bạc mà thôi.

 

Trừ phi là loại khuê tú xuất danh gia, cầm kỳ thư họa tinh thông.

 

Những đó vì một lý do nào đó, bất hạnh sa chân chốn phong trần, mới thể đáng giá chút bạc.

 

tiền đề của loại đó, cũng từng lấy chồng, vẫn giữ thể trong sạch mới !

 

Nghĩ đến những điều , Liễu Diệu cũng cảm thấy chuyện âm gì đó kỳ lạ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/sau-khi-xuyen-sach-ta-mang-khong-gian-di-hanh-ha-ke-xau-va-lam-giau/chuong-92-dem-den-gio-lon.html.]

 

Nàng cẩn thận đ.á.n.h giá bạn của .

 

Thấy nàng ngoài khuôn mặt dễ , thể vẫn phát triển hết.

 

Không nàng chê bai bạn , mà là cái giá , quả thực quá đỗi vô lý!

 

Nghĩ , nàng đáp: “Ừm, Dung Dung nàng định tối nay tìm ?

 

Một nàng liệu ?

 

Nàng định tìm bà , trói bà , còn gì nữa?

 

Hay là, cùng nàng.

 

Đến lúc đó sẽ tay, lỡ chuyện gì, phụ ở đây, sẽ , cùng lắm thì đền bù chút bạc.”

 

Tô Dung Dung dứt khoát lắc đầu: “Không ! Nàng lát nữa ăn cơm xong thì về, tự , nàng đừng vướng .”

 

Liễu Diệu mím môi, vẻ mặt kiên định của nàng, khỏi thở dài một tiếng, : “Hay là, chúng chuyện cho phụ ?

 

Với , Dung Dung nghĩ nhất nên với Đại Hổ ca một tiếng, bảo huyện thành với Bách Lý công tử.

 

Bằng lỡ nàng chuyện gì, của Tô thị tộc che chắn, phụ mặt cũng giải quyết việc gì.”

 

Liễu Diệu dù cũng tức giận sự độc ác của Tô Dã, Kiều thị và những khác, nhưng cũng lo lắng cho Tô Dung Dung.

 

Hiện tại gia đình , nàng chính là trụ cột.

 

Nếu nàng chuyện gì, bảo Cẩm Hồng, Kiều Kiều, Mạn Mạn ?

 

Hơn nữa, dù là chị em là chị em dâu tương lai, nàng cũng cô bé xảy chuyện!

 

Tô Dung Dung sự lo lắng của nàng, liền :

 

“Ừm, chắc chắn là một tiếng.

 

Đại Hổ giúp chặt củi vẫn về, đợi về sẽ với .

 

Tối nay nàng yên tâm, sẽ hành động một . Dù , cũng sẽ đưa Đại Hổ cùng !”

 

Có lời của nàng, Liễu Diệu mới yên tâm phần nào.

 

Tối đó nàng vội vàng ăn cơm xong ở nhà Tô Dung Dung rời .

 

Nàng về thẳng nhà, mà đến nhà Đào Nha.

 

Trần Kinh Chập là đại ca, cũng là một trong hai đầu tiên học cách lắp đặt giường sưởi, lắp cho cô em gái duy nhất của một chiếc giường sưởi nhỏ chỉ đủ cho một nàng ngủ.

 

nàng cần tự nhóm lửa, mà ống khói dẫn từ phòng bên cạnh sang.

 

Như , giường sưởi của Đào Nha tuy ấm bằng bên cạnh, nhưng nhiệt độ cũng đủ dùng.

 

Sau khi Liễu Diệu phòng, nàng khép cửa , dùng giọng thủ thỉ, kể tường tận những lời Tô Lan Hoa ở nhà Tô Dung Dung ban ngày.

 

Cuối cùng, nàng thuật những lời Tô Cẩm Hồng và Tô Mạn Mạn thốt .

 

Cuối cùng, vẻ mặt ngày càng u ám của Đào Nha, nàng : "Đào Nha, tay chân vụng về, giúp Dung Dung. Muội chút thủ, tối nay theo cùng. Đại Hổ ca là nam tử, ít nhiều chút bất tiện. Vạn nhất Dung Dung phát hiện, hãy mau chóng đưa chạy . Nhớ đừng lập tức chạy về nhà, mà hãy đường vòng, cố gắng đừng để phát hiện ?"

 

Đào Nha mơ cũng ngờ , kẻ mang bi kịch cho tỷ Dung Dung, chính là Tô Dã, mà cả thôn đều cho là .

 

Nghĩ đến những tủi nhục mà tỷ thiết của chịu đựng suốt mấy năm qua, nàng chợt bật dậy.

 

Sau đó, nàng gật đầu với Liễu Diệu, mang theo chiếc roi cha nàng đặc biệt cho, bước ngoài.

 

Ra khỏi phòng, nàng đến căn phòng lớn nhất trong nhà giường đất, với bên trong:

 

"Nương, A Nãi, Dung Dung chút việc tìm con, tối nay con sẽ ngủ ở nhà."

 

Kể từ đợt mưa đông băng giá, nhà họ Trần quen với việc con gái thỉnh thoảng chạy tìm Tô Dung Dung.

 

Đôi khi ở đó muộn, nàng liền ngủ luôn.

 

Đối với Tô Dung Dung, họ yên tâm.

 

Cho nên khi những lời , nương của Đào Nha theo bản năng gật đầu .

 

Đợi xa, nàng mới lẩm bẩm: "Ta , hình như thấy nha đầu mang theo chiếc roi mềm ngoài. Đêm hôm khuya khoắt, nàng mang roi gì?"

 

Dù nghi ngờ, nhưng nàng cũng để tâm.

 

Mãi đến ngày hôm , khi nàng Kiều thị treo gốc cây bằng dây thừng, còn đ.á.n.h cho đầy máu, cả nàng liền ngây dại.

 

 

Loading...