Sau Khi Xuyên Thành Nha Hoàn Hầu Phủ - Chương 109

Cập nhật lúc: 2025-01-12 11:53:09
Lượt xem: 206

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Biết chuyện bèn lập tức đến Yến Kỉ Đường, kẻo Khương Đường chạy sang.

Đến khi hai lão nhân gia rời thì hai trù nương một theo Cố Kiến Hiên, một theo Cố Tương Quân, sắp xếp cho thỏa.

Hoài Hề đáp: “Thế cũng , với Tứ nương tử một tiếng.”

Hoài Hề tiễn Tư Hà , phòng bẩm chuyện với Lục Cẩm Dao, Lục Cẩm Dao : “Vừa tránh để Khương Đường đến bên về, trù nương ở thế? “

Trù nương của hầu phủ xưa nay nhiều, khách khứa đến, mà đến cũng chỉ ở mấy ngày nên sẽ tiêu nhiều tiền như thế chỉ để nuôi thêm vài trù nương.

Hoài Hề đáp: “Là Ngũ công tử tìm về, tổng cộng hai , giỏi món Hoài Dương và món quê nhà. Hẳn là thấy lão gia và lão phu nhân tuổi cao, khẩu vị thanh đạm nên mới cố ý tìm về.”

Lục Cẩm Dao trầm ngâm.

Lần Hàn thị việc chú tâm, trù nương nên tìm từ sớm. Có lẽ nàng cũng nghĩ đến nhưng mãi suy tính với Yến Kỉ Đường nên mới chậm trễ hành động. Vừa khéo Cố Kiến Sơn đưa trù nương đến nên Hàn thị lý do đòi từ Yến Kỉ Đường.

Có điều là, trù nương là Cố Kiến Sơn tìm về, khiến Lục Cẩm Dao khỏi nghĩ nhiều.

Hiếu thảo chắc chắn là hiếu thảo , nhưng… cứ liên quan với Khương Đường.

Lục Cẩm Dao nhớ đến nho và dưa lưới mà Cố Kiến Sơn tặng cho các viện, những thứ dù bán cũng thể bán giá , chứ cái lẽ một viện tặng nhiều như thế. Nhiều quá ăn hết, mà ăn hết thì chỉ thể chia cho đám .

Nếu như thế thì tất cả đều thể ăn .

Nếu nàng phát giác từ lâu thì hôm nay cũng sẽ nghĩ sâu xa .

Đầu tháng năm Cố Kiến Sơn đến Tây Bắc, cuối tháng sáu mới về, cách hơn một tháng nên Lục Cẩm Dao suýt quên luôn tâm tư của đối với Khương Đường. Hôm nay Hoài Hề nhắc đến chuyện trù nương nên giờ Lục Cẩm Dao mới nhớ .

những điều chỉ là suy đoán của nàng , thời gian Cố Kiến Sơn hiếm khi đến chính viện nên rốt cuộc tâm tư gì thì Lục Cẩm Dao cũng chẳng mò . Giả dụ điều nàng đoán đều là thật, cẩn thận suy nghĩ diện như Cố Kiến Sơn thật sự giống với kẻ suy nghĩ bốc đồng.

Lục Cẩm Dao : “Ngươi với Khương Đường, cần đến Thọ An Đường nữa, cứ giống với ngày , đồ ăn gì mới lạ thì sai ngươi đưa sai một phần.”

Cố Kiến Châu ở đây nên nàng lo toan chuyện báo hiếu .

Hoài Hề nhún khẽ chân lui ngoài.

*

Khương Đường vui mừng vì cần chạy qua hai nơi, nàng hỏi thêm một câu: “Trù nương ở thế, thích hợp ?”

Hoài Hề đáp: “Ngũ công tử lòng hiếu thảo, đặc biệt tìm về đó, ngươi cần qua đó nữa. Đại nương tử , nếu đồ ăn gì mới lạ thì đưa sang một phần là .”

Nghe thấy là Cố Kiến Sơn thì Khương Đường sửng sốt, nàng than một tiếng: “Ta nhớ .”

Lại là Cố Kiến Sơn.

Túm thể cũng là do nàng .

Khương Đường hít một thật sâu, đang định thì Hoài Hề gọi với nàng , bất lực bảo: “Ngươi , đừng đến phòng bếp lớn mấy ngày mà quên luôn chuyện cần , Lộ Trúc ở đây, nhiều chuyện đều đến lượt ngươi đấy.”

Chuyện bếp núc chỉ là chuyện khi Khương Đường rảnh rỗi việc mới , bây giờ Lộ Trúc ở đây, chuyện Khương Đường cần là lo chuyện ân tình qua giữa với .

Khương Đường với Hoài Hề: “Cảm ơn Hoài Hề tỷ tỷ nhắc nhở.”

Khoảng thời gian nàng chỉ lúc tối mới thể mời, mời đưa đến ít, đa phần là đến nhà bái phỏng, loại mời cần đưa cho Lục Cẩm Dao .

Hôm nay một tấm, là của Cố gia Nhữ Lâm , lạc khoản là Cố tứ nương.

Cố tứ nương cũng là Cố Tương Quân, dù ở trong cùng một phủ nhưng hành sự lễ, tới còn cả mời.

Trên mời ghé đến thăm hỏi nên Khương Đường vội vàng đưa tấm mời cho Lục Cẩm Dao.

Lần đầu Cố Tương Quân đến Thịnh Kinh, quen lối sống, trong phủ Vĩnh Ninh hầu tiểu nương tử cùng trang lứa, gần tuổi tác nhất với nàng là vị tẩu tử Lục Cẩm Dao .

Tính tính thì Lục Cẩm Dao vẫn lớn hơn nàng năm tuổi.

Trong mắt Lục Cẩm Dao, đây chính là một tiểu hài tử.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/sau-khi-xuyen-thanh-nha-hoan-hau-phu/chuong-109.html.]

Lục Cẩm Dao : “Ngươi đến Thọ An Đường hỏi xem, Cố tứ nương rảnh , nếu rảnh thì mời đến đây một lúc. Nói với bên rằng một nên trưa ở đây ăn cơm.”

Khương Đường hành lễ: “Giờ nô tỳ ngay.”

Từ Yến Kỉ Đường đến Thọ An Đường mất hơn một khắc.

Đường quanh co vòng vèo, hai bên đường đều là cây cối, qua một cái cổng vòm tới cổng vòm khác. Đầy tớ nha của hoa phòng trong hoa viên đang chăm chỉ tỉa tót hoa lá, từng mua ở chỗ Khương Đường còn ngẩng đầu lên chào hỏi.

Cuối cùng cũng đến Thọ An Đường, đợi bà tử canh cửa thông báo Khương Đường mới theo nha bên cạnh Ninh thị .

Sau khi giải thích ý định, Ninh thị bèn bảo Cố Tương Quân phòng sửa soạn sai nha mang quà lên, vui vẻ thả đến Yến Kỉ Đường.

Trong mấy con dâu của phủ Vĩnh Ninh hầu, Lục Cẩm Dao là xuất cao nhất, Ninh thị lấy vui mừng khi nữ nhi thường xuyên qua với nàng .

Lúc gần , bà yên tâm dặn dò hai câu rằng: “Tứ tẩu con đang mang, con ngoan ngoãn một chút chớ chạy loạn.”

Cố Tương Quân mềm mỏng đáp lời: “Nữ nhi ạ.”

Lúc ngoài Cố Tương Quân vẫn thẳng, bước vững vàng khẽ khàng, đến khi khỏi Thọ An Đường, nàng chằm chằm Khương Đường đang dẫn đường đằng .

Người với nàng thật khác , tướng mạo của nàng cùng lắm tính là nữ nhi cưng của một gia đình bình thường. tỷ tỷ đang dẫn đường đằng tựa như tiên nữ, Cố Tương Quân cảm thấy lẽ là kiến thức nàng hạn hẹp, chứ thật các cô nương ở Thịnh Kinh đều xinh nhường .

ai ai cũng như nhưng trong mười thì chắc chắn thể một như thế.

Không những cảnh sắc ở hầu phủ mà đến cả cũng .

Cố Tương Quân nhanh chóng nhận lầm, đường gặp nhiều nha , tuy trông dáng vẻ ai ai cũng đều đoan chính nhưng cả phủ Vĩnh Ninh hầu tính cả mấy vị tẩu tử cháu gái thì xinh như dẫn đường chỉ một.

Không những xinh chuyện cũng dễ .

Đi qua chỗ nào Khương Đường cũng đều thả chậm bước chân: “Đây là đại hoa viên của phủ, bên là hồ Tâm Đình, hiện giờ là lúc hoa sen nở nhất. Nay trời nóng bức, tiểu nương tử thể đợi đến chạng vạng tới, khi ánh chiều tà rọi xuống mặt hồ, hệt như dát một lớp vàng cho cả mặt hồ.”

Cố Tương Quân thì lòng lấy say mê: “Vậy thì nhất định , đến khi ngươi dẫn ngắm hoa sen nhé?”

Khương Đường đầu đáp: “Yến Kỉ Đường việc thì nô tỳ mới thể đưa tiểu nương tử đến .”

Lòng Cố Tương Quân ảo não một phen, nha ngày thường bận chẳng hết việc, nào thời gian rảnh đưa nàng ngắm hoa sen chứ, nàng thế gây thêm phiền phức cho ư: “Vậy ngươi cứ bận chuyện của ngươi , tự cũng thể ngắm.”

Khương Đường tiếp tục dẫn về phía : “Đây chính là hoa hải đường, là hoa phù dung, đằng hai cây hoa hợp hoan, bây giờ cũng đang nở . Còn hoa tường vi và hoa hồng, mùa là mùa hoa hồng và hoa tường vi nở nhất.”

Đi qua hòn non bộ chính là một dải tường hoa mà hoa tường vi tạo thành, màu sắc rực rỡ khiến mắt sáng lên. Màu sắc của hoa hồng cũng trồng bừa, mỗi là một kiểu màu, chăm bón vô cùng .

Đương nhiên là , đầy tớ bình thường của hoa phòng mỗi tháng còn một lượng bạc tiền tháng, giống với nha nhị đẳng.

Nha đầy tớ chỉ lo chuyện hoa viên thôi mà Cố Tương Quân trông thấy sáu .

Chỉ là hoa cỏ mà hầu hạ tỉ mỉ nhường .

Ký ức về đến quá xa, bây giờ mới từ từ sống động . Đại nghiệp của phủ Vĩnh Ninh hầu to lớn, hồ, hoa viên, mỗi cọng cây ngọn cỏ đều tinh xảo mỹ miều, nhưng đây là nhà của khác, Cố Tương Quân thể ở đây mãi .

Cuối cùng cũng đến Yến Kỉ Đường, sắc mặt của Cố Tương Quân càng thêm thẹn thùng, lễ phép hành lễ xong, Lục Cẩm Dao vẫy nàng xuống bên cạnh: “Mau qua đây, dọc đường đến đây cũng nóng, uống hớp , nếm thử điểm tâm .”

Cố Tương Quân bảo nha : “Bái kiến tứ tẩu, đây là ít đặc sản của Nhữ Lâm, mang thai cũng thể ăn.”

Tới đây khách thể tay đến .

Lục Cẩm Dao thích cái sự hiểu lễ nghĩa của Cố Tương Quân: “Ta một nên cũng buồn, thường xuyên qua chơi.”

Lục Cẩm Dao đưa cho Cố Tương Quân một miếng bánh ngàn lớp kem đào: “Thử xem thích .”

Trên bàn bày nhiều thứ, trái cây ngâm nước giếng lạnh, còn điểm tâm và hoa quả.

Bây giờ thứ quả gì cũng đều , hôm nay hoa quả vị chua ngọt mà là ô long đào trắng.

Khi xưa, Lục Cẩm Dao vốn từng nghĩ đến đào và ô long thể phối cùng với , hơn nữa còn luôn thành túi nên pha cực kỳ tiện, nàng định đưa túi đến Cẩm Đường Cư để bán.

Việc buôn bán bây giờ của Cẩm Đường Cư đang định, chủ yếu mua thạch băng là nhiều.

Loading...