Sau Khi Xuyên Thành Nha Hoàn Hầu Phủ - Chương 117
Cập nhật lúc: 2025-01-12 11:53:22
Lượt xem: 215
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Cố Kiến Sơn một lúc lâu gì.
Kết quả , nghĩ tới.
Hắn là vàng cũng là bạc, thể ai cũng thích cho , cho dù một chút hảo cảm cũng sẽ bởi vì đủ loại nguyên nhân mà chùn bước.
Cái giống như lên chiến trường đánh giặc, cứ g.i.ế.c nhiều là sẽ thắng.
Huống hồ, đánh giặc còn lúc thua.
Bất luận thắng thua, Khương Đường chỉ đơn thuần là mà thôi.
Cố Kiến Sơn hít sâu hai , chậm rãi: “Nàng thêm gì khác ?”
Xuân Đài : “Khương cô nương , nàng thể tự chuộc , chỉ cần tích góp thêm chút bạc nữa là , cần vay tiền.”
Lông mày Cố Kiến Sơn giật giật, miệng khẽ nhếch, tựa hồ hỏi Xuân Đài lời là ý gì.
Khuôn mặt Xuân Đài nở nụ tươi: “Khương cô nương còn bảo tiểu nhân đưa vòng tay cho công tử, , tiên cứ đặt ở chỗ công tử, cơ hội đến lấy, còn cái khác nàng cũng cần.”
Xuân Đài: “Có lẽ là đặt ở chỗ công tử cầm về, tiểu nhân việc , khuyên nhủ Khương cô nương, chỉ thể mang cái về .”
Cố Kiến Sơn vòng tay hoa nhài, dậy cầm lấy, nắm chặt trong lòng bàn tay .
Thật là... Hắn còn tưởng rằng...
Đi ngoài một chuyến để liếc mắt một cái, vì những lời mà miệng vết thương nứt cũng là đáng giá.
Xuân Đài còn giả mù sa mưa : “Thỉnh công tử trách phạt.”
Đây là thỉnh trách phạt, rõ ràng là xin thưởng.
Cố Kiến Sơn lấy hai miếng bạc vụn từ trong túi tiền , Xuân Đài lập tức : “Hôm nay cùng điểm tâm của quán hết tổng cộng hai lượng bạc.”
Cố Kiến Sơn lấy hai lượng nữa: “Ngươi vất vả , uống uống rượu .”
Xuân Đài sung sướng cảm ơn công tử đến mấy , Cố Kiến Sơn cũng chọc đến mang theo vài phần ý : “Mấy thứ cứ đem về khố phòng , .”
Cố Kiến Sơn hiểu ý tứ của Khương Đường, nàng , còn bây giờ là , cũng .
Cái nên tự đưa qua.
Cố Kiến Sơn dậy đặt vòng tay gối đầu của : “Ngày thường nhớ canh giữ viện cho , đốt mời .”
Trước căn bản bao giờ để mời, nếu phát hiện dễ trở thành câu chuyện dư hậu tửu của khác, đem đốt hết mới bớt lo.
Cố Kiến Sơn suy nghĩ một chút xem còn sót gì nữa : “Tường Vi bên ...”
Xuân Đài: “Tường Vi chỉ tiểu nhân thường qua chỗ Khương cô nương mua đồ, những thứ khác thì . Tiểu nhân còn là bởi vì bên đồ ăn ngon nên ủng hộ một chút, thêm bằng hữu thêm con đường mà.”
Tường Vi bạn với Khương Đường.
Cố Kiến Sơn: “Không chuyện gì khác nữa thì xuống .”
Hắn một lúc .
Xuân Đài lặng lẽ thu dọn đồ đạc lui ngoài, cũng may mà công tử hỏi thêm cái gì khác, hôm nay cũng thêm một câu, rằng công tử thương, mặc dù lời công tử dặn dò cho .
phóng đại cũng gạt , hai câu đúng sự thật mà thôi, nếu là sự thật, gì mà thể chứ.
Mặt mũi cũng quan trọng đến như .
Buổi trưa, Xuân Đài đến phòng bếp lớn để lấy thức ăn.
Cố Kiến Sơn ăn gì cũng , Xuân Đài liền lấy mấy loại tác dụng vết thương nhanh chóng khôi phục.
Ở phòng bếp lớn, thấy Khương Đường, mà lẽ Khương Đường cũng thấy nhưng nàng chỉ lướt qua tiếp tục việc của .
Xuân Đài vẫn tìm phụ bếp mà quen thuộc: “Hôm nay món gì ngon?”
Người phụ bếp : “Có món gan heo xào cũng ngon, món mặc dù cay nhưng hương vị cũng thua kém gì các món xào khác. Vị tanh cũng hôi, thịt mềm miệng. Đây là món ăn mới mà mấy đại sư phụ mới nghiên cứu đấy.”
Ăn gan thể bổ huyết, cay thể lành vết thương.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/sau-khi-xuyen-thanh-nha-hoan-hau-phu/chuong-117.html.]
Xuân Đài : “Vậy thì lấy một đĩa , còn món nào nữa ?”
“Món thịt hấp cũng ngon, cho ngươi nửa con vịt bát bảo, thêm một bát canh khoai mỡ nấu với xương sườn nữa.” Người phụ bếp nhanh nhẹn lấy thức ăn, nhỏ giọng với Xuân Đài: “Ngày hôm nay ba món là ngon nhất đấy.”
Người khác hiểu rõ mấu chốt trong , nhưng vẫn về phía đại sư phụ bên , Khương Đường theo các đại sư phụ nếm thức ăn, món nào ăn ngon nàng sẽ mang một phần về Yến Kỉ Đường.
Xuân Đài cũng hỏi nhiều: “Vẫn là lấy bánh cuốn , mấy bữa nay công tử thích ăn cơm.”
Người phụ bếp : “Lấy bánh cuốn nhân gì, hôm nay thịt rồng?”
Xuân Đài: “Thịt rồng là gì?”
Người phụ bếp trực tiếp cắt ba miếng, cái cắt khác gì bánh cuốn bình thường, nhưng bên trong nhân thịt. Hơn nữa là bỏ hết nồi chưng nên nhân thịt thấm đẫm, bên trong còn khoai sọ nên ăn cực kỳ ngon.
Xuân Đài vỗ vỗ bả vai phụ bếp: “Hảo , chờ qua ngày mai sẽ mời ngươi uống rượu, cũng gạt ngươi, mới thưởng.”
“Vậy thì quá, sẽ mang một ít đậu phộng, mang theo một con gà nướng nữa.”
Hai xưng gọi thêm một trận Xuân Đài mới trở về.
Mà Khương Đường trở về đưa cơm một chuyến trở về phòng bếp lớn.
Bận rộn hơn nửa ngày.
Lúc trở về Yến Kỉ Đường thì trời tối đen.
Khương Đường ở trong phòng bếp lớn uống cháo phi lê cá, nấu bởi tay nghề của Trần Đại. Miếng cá mỏng khi lăn qua bột ngô và hạt tiêu sẽ nhúng cháo trắng, đó cho sò điệp khô , chỉ cần như sẽ giữ vị tươi của nguyên liệu.
Hôm nay nguyên liệu thừa mang về, để xong yến hội ngày mai mới tính tiếp. Ngày mai nhiều việc, từ sáng sớm qua đó, thời gian nghỉ ngơi.
Triệu đại nương bận rộn suốt cả hai ngày, mệt mỏi đến mức eo mỏi lưng đau.
Bà phát hiện, quả thật lớn tuổi và trẻ tuổi thực sự giống . Khương Đường cũng cả ngày bận rộn nhưng hề thấy kêu ca mệt mỏi gì. Hai lượng bạc kiếm thật dễ dàng.
Ngày thường cũng chỉ cần lo ba bữa cơm sáng trưa tối, khi Lục Cẩm Dao dùng cơm ở Yến Kỉ Đường, bà càng nhẹ nhàng hơn.
Thật Khương Đường cũng mệt mỏi, mấy ngày nay nàng chút thời gian rảnh nào, học sổ sách, mời, còn học thêm mấy món ăn mới nữa.
Sau mấy thứ cũng sẽ quá xa lạ nữa, công việc cũng nhẹ nhàng trôi chảy hơn, nên mệt cũng là cao hứng.
Lúc đến Yến Kỉ Đường, Khương Đường thẳng trong nhĩ phòng.
Lục Anh các nàng vây quanh chuyện, Khương Đường thì thấy thiếu hai , Nguyệt Vân cùng Tĩnh Mặc ở đây.
Hỏi mới , hai điều đến tiền viện, phỏng chừng chờ ở đó một lát nữa mới thể trở về.
Bạch Vi : “Ngày mai là đại sự, chuyện liên quan đến thể diện của Vĩnh Ninh Hầu phủ, các viện đều điều qua.”
Tổng cộng bày hai mươi bàn, tính là hai trăm khách, đây vẫn là dựa theo mời phát để tính toán, nếu đến nhiều hơn thì còn thêm bàn.
Cần lo cho khách nhân, từ xa tới đây thể để cho liền bàn thế , rửa mặt chải đầu, ngắm cảnh, lễ nghĩa chu đáo, thể chậm trễ .
Khương Đường gật gật đầu, đây cũng là một môn học vấn.
Bội Lan đánh giá Khương Đường một lúc: “Sao hôm nay vẻ vui như ?”
Bạch Vi đáp lời: “Hôm nay là ngày phát nguyệt ngân, thể vui ?”
Bội Lan cảm thấy là vì nguyệt ngân, hôm qua trở về, Khương Đường lời nào cả. Lục Anh ở đây, Tĩnh Mặc cũng thích chuyện, một nàng cũng sắp nghẹn chết.
Hôm nay thấy giống ngày hôm qua, Khương Đường càng xinh hơn nữa.
Thời điểm vui thì mặt nhăn như khổ qua, lúc vui thì thấy rộ thật ngọt.
Khương Đường: “Nào .”
Chỉ là nàng nghĩ thông suốt vài chuyện.
Lúc mà nghĩ đến chuyện tình ái gì đó thì còn quá sớm, chuộc mới là quan trọng nhất. Cố Kiến Sơn cũng , chỉ cần ảnh hưởng đến nàng thì thêm một thích nàng nữa cũng chẳng gì là .
Nếu nàng hạ quyết tâm cùng Cố Kiến Sơn ở bên , chuyện nên đối mặt sẽ đối mặt, nàng cũng cần sợ hãi.
Không thể chỉ bởi vì gả cho mà bắt chia tách với gia đình của .