Sau Khi Xuyên Thành Nha Hoàn Hầu Phủ - Chương 167

Cập nhật lúc: 2025-01-16 13:36:10
Lượt xem: 189

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Khương Đường : “Vốn dĩ từng nha thật, khi chuộc mới giải trừ nô tịch.”

Nếu đây là sự thật thì sợ . Đối với nàng mà , nha là một chuyện mệt mỏi nhưng đó là một sự sỉ nhục.

Nam Hương gật đầu: “Được, vẫn là tỷ tỷ của ngươi.”

Nàng hỗ trợ chất lễ vật lên, đó mới trèo lên xe ngựa, nhanh chậm chạy tới phủ Vĩnh Ninh hầu.

Hôm nay ông trời đúng là hợp tác, thời tiết gió thổi lạnh thấu xương mấy hôm nay ánh mặt trời chiếu rọi, ấm áp thêm mấy phần..

Sức gió cũng lớn, thổi qua thì chỉ như gãi ngứa.

Phủ Vĩnh Ninh hầu giăng đèn kết hoa, đất một chiếc lá rụng nào, nha và mấy tên sai vặt đều vui vẻ.

Hàn thị vội vàng chạy tiếp đãi khách quý, Hàn Dư Thanh phía ghi chép chi tiết lễ vật.

Tiệc sinh nhật khác mấy buổi tiệc vui khác là bao, hồng bao sẽ bỏ sáu hoặc tám lượng, nghĩa là đại cát đại lợi.

Người nào quan hệ thì sẽ tặng thêm một ít đồ mới mẻ để thể hiện quan hệ gần gũi.

Mà đám vãn bối như Hàn thị tất nhiên chọn lễ vật trang trọng hơn nhiều để thể hiện hiếu tâm. Lễ vật càng là quý trọng thì sẽ càng Trịnh thị để ý, sẽ coi trọng hơn.

Suy cho cùng ai mà thích hiếu thuận.

Hàn thị bớt thời giờ hỏi Tư Hà lễ vật của các viện khác.

Tư Hà trả lời: “Yến Minh Đường tặng một tượng Phật phỉ thúy, Yến An Đường tặng một chậu cây cảnh Tùng Hạc Duyên Niên, bên chỗ Tứ nương tử là một chiếc bình quý họa tiết đồng tử dâng đào, Yến Hồi Đường là một hộp minh châu lớn, mỗi viên đều to cỡ một quả sơn tra.”

Tính về giá cả thì minh châu là thứ quý giá nhất, chỉ lấy một viên là thể một món trang sức, từ xa cũng thấy , huống chi là một hộp to.

Hàn thị còn tưởng rằng Lục Cẩm Dao sẽ tặng bảo vật hiếm gặp gì chứ, lễ vật của nàng lòng nhất.

Hàn thị : “Ngươi đến tiền viện lấy thiệp mời qua đây.”

Tư Hà lên tiếng, ấp úng : “Đại nương tử, nô tỳ phu nhân lấy thiệp cho ai… Là Khương Đường.”

Không ai rõ chuyện Hàn thị bất mãn Khương Đường hơn Tư Hà, thậm chí thể là hận.

Lúc ở Yến An Đường, Hàn thị chửi rủa Khương Đường ít.

Vì Khương Đường mà tứ phòng bên xuân phong đắc ý, vì Khương Đường mà Tứ nương tử phu nhân yêu thích, còn đại phòng bên ăn mệt.

Bị đè đầu dễ chịu.

Quả nhiên, Hàn thị cứng đờ: “Ta , hôm nay là tiệc mừng thọ của phu nhân, chiêu đãi khách nhân cho . Nếu phu nhân thích thì cũng thích.”

Cũng thích ở chỗ nào, một xuất là nha , đáng thích .

Chẳng lẽ nhiều phu nhân nương tử như cũng thích.

Người như thế nào thì ở vị trí như thế đấy, nếu là nha thì nên hạ đẳng, nên lui tới những dịp .

Sau khi Khương Đường dâng lễ thì theo Nam Hương đến chính sảnh, nàng tới sớm cũng muộn, tuy Lục Cẩm Dao tới, nhưng những khác đều ở đây.

Khương Đường đến bái kiến Trịnh thị, chúc thọ xong thì sang một bên.

Vân thị gọi nàng tới bên cạnh.

Quan hệ giữa Vân thị và Lục Cẩm Dao khá , cũng từng gặp Khương Đường, lập tức lôi kéo nàng xuống chuyện.

Vân thị hỏi Khương Đường chuẩn lễ vật gì, là ngoại trừ hồng bao thì còn lễ vật nàng tự chuẩn thì mới buông lỏng, trong lòng tự nhủ hỏi nhiều , Khương Đường là bên cạnh Lục Cẩm Dao, thể hiểu mấy chuyện .

Trù nghệ của Khương Đường , Vân thị đoán chắc liên quan tới thức ăn.

Khương Đường tặng tám lượng bạc, bánh kem đưa cho Nam Hương mang đến chính viện.

Người ghi chép danh mục lễ vật là Hàn Dư Thanh, Khương Đường nhớ một nhờ nàng trong gọi , cô nương tên là Trúc Ảnh.

Cũng cuối cùng hai tính tới chuyện hôn nhân

Khách nhân tới chính sảnh dâng lễ nườm nượp, Hàn Dư Thanh tập trung tinh thần để tránh ghi sai.

Mấy ngày mới chuyện Khương Đường chuộc , lúc Khương Đường rời khỏi Hầu phủ hơn mười ngày.

Cuối cùng cũng hiểu ý nghĩa của những đóa hoa cành cây.

Thật cũng từng tức giận chuyện của Khương Đường cùng Ngũ công tử.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/sau-khi-xuyen-thanh-nha-hoan-hau-phu/chuong-167.html.]

Đêm Thất Tịch đó, đường tìm , nghĩ sẽ thấy Khương Đường ở chung một chỗ với khác.

Hai khá xa, nhưng sẽ nhận lầm bộ xiêm y đó.

Sau mới còn là Ngũ công tử.

Hắn tự nhận bản chỗ nào bằng , cũng mang phiền phức tới cho Khương Đường, vẫn luôn do dự mãi, vốn dĩ tìm Khương Đường hỏi rõ ràng, cuối cùng nhờ nàng gọi của .

Nếu Khương Đường tìm hiểu thì tất nhiên sẽ đó là của , gì để hiểu lầm, nếu thì chỉ thể Khương Đường tình cảm với .

Quả thực, Khương Đường hỏi gì hết.

Hàn Dư Thanh cũng sớm quên cảm giác của lúc đó, lẽ là thanh thản, cũng thể sẽ mấy phần đau khổ.

Khi đó thấy Khương Đường , cảm thấy Ngũ công tử . Khương Đường lựa chọn Ngũ công tử cũng gì sai, vốn dĩ nàng và hứa hẹn gì, thể là phản bội lời thề.

Sau chuyện Khương Đường chuộc , mới hiểu ý nghĩa của hoa cành.

Ngũ công tử hiểu những lời sớm hơn .

Cả Hầu phủ cũng vây nàng, năng lực gì để giữ Khương Đường .

Sau khi Khương Đường rời khỏi Hầu phủ thể ăn buôn bán, mở cửa hàng, tính thế nào cũng sẽ tự do tự tại hơn so với lúc ở đây. Còn nếu rời khỏi phủ Vĩnh Ninh hầu, chỉ sợ là tìm việc gì trả hai lượng bạc một tháng.

Hắn dự tính sẽ quản sự cả đời, kiếm bạc nhờ công việc .

Gặp Khương Đường nữa, cảm thấy nàng đổi thành một khác.

Vốn dĩ dung nhan diễm lệ, nay càng thêm tỏa hào quang thu hút ánh .

Rõ ràng vẫn là , nhưng giống như .

Lúc mỗi gặp Khương Đường, bất kể là lúc nào, nàng đều sẽ cúi đầu, mặt treo lên nụ nhạt nhẽo, phía Tứ nương tử.

Hiện tại cần cúi đầu, liếc mắt một cái là thể tìm nàng trong đám .

Hàn Dư Thanh khổ, thể thấy Khương Đường sẽ càng ngày càng ít.

Khương Đường là khách nhân trong phủ, chỉ là một quản sự.

Hàn Dư Thanh cũng chỉ thương cảm trong giây lát, phụ trách ghi chép danh mục lễ vật, nếu để xảy sai sót thì đó là của , vẫn lấy tinh thần để việc.

Tiền sảnh của phủ Vĩnh Ninh hầu kẻ đến , bên trong càng náo nhiệt hơn.

Gánh hát đang hát vở 《 Ma Cô chúc thọ 》, Trịnh thị sớm tiếp đãi khách nhân, cũng tính là tiếp đãi, chỉ là trò chuyện với mấy tỷ thiết.

Cũng dắt theo Cố Kiến Hiên và Cố Tương Quân để trông thấy, suy cho cùng Ninh thị phó thác hai hài tử cho bà, bà cũng cần lưu tâm.

Cố Kiến Hiên cùng Cố Ninh Viễn hôm qua xin nghỉ để chúc thọ Trịnh thị. Cố Kiến Hiên còn cố ý chuẩn lễ vật, Ninh thị cho năm trăm lượng bạc, tốn hết một trăm lượng để mua lễ vật.

Lễ vật của Cố Tương Quân là đồ tự , tay nghề thêu thùa của nàng tệ, cho Trịnh thị hai đôi giày và một chiếc áo cộc tay. Buổi sáng đưa tới, khích lệ lớn.

Sau đó nàng theo Trịnh thị tới chào hỏi khác, đây cũng là đầu tiên nàng chính thức tham gia một buổi yến hội kể từ khi tới Thịnh Kinh, thấy nhiều khách nhân sang trọng.

Trịnh thị lôi kéo tay Cố Tương Quân: “Đây là chất nữ của , phụ của con bé là tri phủ Nhữ Lâm, năm nay tròn mười ba, tự tay giày và áo cộc tay mừng sinh nhật , tay nghề thể chế , một tấm lòng hiếu thuận.”

Trịnh thị khen Cố Tương Quân chỉ thể dựa tay nghề may vá và tính tình của nàng , phu nhân các nhà sôi nổi gật đầu, đều trăm bằng một thấy, Nhữ Lâm nuôi dưỡng con ,...

Cố Tương Quân khen đến ngượng ngùng, nàng nào đến như , thật sự là cô nương , chẳng qua, còn ở phủ Vĩnh Ninh hầu.

Cố Tương Quân đột nhiên sáng mắt, thấy một làn váy trắng ngà pha lẫn màu xanh lục, nàng sợ mất nên chỉ ở chung với Trịnh thị một lát kiếm cớ rời .

Trịnh thị theo phương hướng Cố Tương Quân chạy trốn, trong lòng hiểu rõ: “Ta mà, thì là chạy tới chỗ , mặc xiêm y trắng tên là Khương Đường. Trước đây là nha bên cạnh A Dao, theo A Dao ăn buôn bán, là đầu óc, A Dao chủ cho nàng chuộc .”

Trịnh thị dùng dăm ba câu qua chuyện , Khương Đường thường xuyên theo Lục Cẩm Dao cửa, diện mạo như , chắc chắn nhiều nhớ rõ.

Thay vì để khác đoán già đoán non, còn chẳng bằng tự cho xong.

Những khác rõ nguyên do cũng gật đầu, nhưng Yến Minh Song theo mẫu tới chúc thọ nhịn dựng tai lên .

Thì là Khương Đường chuộc nha, thì thật là .

Yến Minh Song nhớ kỹ lời An Dương từng , gây chuyện sinh sự, trêu chọc phiền toái, nên chỉ thành thật theo Yến quốc công phu nhân.

Yến quốc công phu nhân vốn dĩ tới, nhưng Yến quốc công , chuyện Tứ hoàng tử và Minh quý phi xảy chuyện đều dây mơ rễ má với Cố Kiến Sơn. Cố Kiến Sơn là quý nhân mới trong triều, Hoàng Thượng coi trọng, cho dù kết thì cũng qua một chút.

Cho nên mới tới đây.

Loading...