Sau Khi Xuyên Thành Nha Hoàn Hầu Phủ - Chương 210

Cập nhật lúc: 2025-01-20 03:50:13
Lượt xem: 168

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Vốn trang hộ cũng sẽ lén nuôi gia súc gia cầm, nhưng chăn nuôi cũng cần cho ăn. Gà còn thể ăn sâu, đến lúc đó hài tử trong nhà thể đồng bắt sâu.

Bọn họ ký khế ước bán , vì nhất định bọn họ tìm cách để tự nuôi sống .

Nói như , nếu trồng lương thực thua lỗ thể bù bằng chăn nuôi, hẳn là trang hộ sẽ nguyện ý trồng rau.

Chu Chính Minh thừa nhận giọng của lớn quá, nếu là như , bọn họ cam đoan chăm sóc phần đất trồng rau của Khương Đường thật cẩn thận, giống như chăm sóc phần đất lương thực .

Hắn nuốt nước miếng: “Đất của chủ nhân, đương nhiên là tùy chủ nhân định đoạt.”

Khương Đường nhạt một tiếng, căn phòng đơn sơ cũng trở nên bừng sáng hơn: “Ta hy vọng cuộc sống của sẽ hơn một chút, dù cũng gia cảnh xuất , cũng tiền khó khăn đến cỡ nào.”

Chu Chính Minh vốn còn nắm chặt Khương Đường, nuôi con gì trồng cây gì cũng theo . xong mấy câu, Khương Đường.

Hắn tò mò hỏi: “Không chủ nhân là đang việc gì, cũng chỉ là lắm miệng hỏi một câu thôi, chính là thấy cách chuyện việc giống bình thường.”

Kỳ thật lúc đầu khi bộ dạng Khương Đường, cho rằng nàng là ngoại thất của đại nhân vật nào đó. Nữ tử như cho phỉ nhổ, nhưng hiện tại thì thấy thật sự là giống.

Trang hộ bọn họ, tiện hỏi thăm môi giới về chuyện của chủ nhân.

Cho nên Chu Chính Minh mới câu hỏi .

Khương Đường : “Ta còn tưởng rằng Chu đại ca đoán nữa chứ. Thành nam một tiệm lẩu Khương thị, chính là do mở. Nếu buôn bán thì cần dùng nhiều rau màu như , ngươi thấy đúng ?”

Chu Chính Minh vội dám: “Chủ nhân là cần rau, cứ yên tâm, trồng trọt là chuyện am hiểu nhất, còn sợ trồng rau nữa . Chủ nhân trồng gì thì trồng cái , trồng rau thì lớn nhanh hơn trồng lương thực, mấy chuyện mua giống tỉa cây cứ giao hết cho , ngươi cứ yên tâm là .”

Khương Đường : “Một mẫu đất củ cải, hai mẫu cà tím, bắp cải cũng trồng hai mẫu đất, còn trồng chút hành lá và tỏi, khoai tây khoai lang.”

Chu Chính Minh hỏi trồng ớt , Khương Đường lắc đầu: “Ớt thì cần.”

Gia vị đều là từ các nơi đưa tới, đều là sản vật địa phương.

Củ cải bắp cải là bởi vì tiệm lẩu dùng nhiều, cà tím là bởi vì quầy hàng bán đồ nướng bán. Các quầy hàng khác bán thịt, nhiều nhất là sử dụng một ít hành lá và tỏi.

Đồ ăn của Khương Đường thì nàng trực tiếp đầu ngõ rẽ trái, đường mua là .

Nàng sống một một ăn nhiều lắm, mua cũng tiêu hết bao nhiêu tiền.

Chu Chính Minh bộ Khương Đường, cuối cùng còn một câu: “Chủ nhân trẻ như buôn bán , thật đúng là lợi hại.”

Sĩ nông công thương, tuy rằng thương nhân địa vị thấp nhất, nhưng đối với dân chúng mà , cho dù triều đình nông dân đến cỡ nào cũng chẳng quy thành tiền bạc thật sự cho họ.

Ai mà ăn thịt, ai mà kiếm tiền.

Khương Đường là một nữ tử, buôn bán lợi hại bao.

Khương Đường , thuận miệng còn hứa hẹn: “Đến lúc đó nếu thiếu , sẽ nghĩ đến thôn trang.”

Chu Chính Minh lập tức mặt mày hớn hở, buổi trưa còn g.i.ế.c một con gà trong nhà, nhiệt tình chiêu đãi Khương Đường và mẫu tử Lưu gia.

Biết Lưu gia là hàng xóm của Khương Đường, chỉ là theo nàng ăn, thái độ càng thêm ân cần, giống lúc mới tới, khiến Lưu đại tẩu mà cũng vô cùng kinh ngạc.

Thật đúng là khác, Lưu đại tẩu Khương Đường nha ở Hầu phủ, nàng cho rằng nha chính là bưng đưa nước, xoa vai bóp chân, nhưng mới nàng học thật sự ít.

Cách đối xử với vật cũng giống khác.

Cái gọi là gì nhỉ, khen thì chê , lấy củ cải treo ở phía nữa.

lẽ chỉ Khương Đường là khác biệt. Nhiều nha như , cũng thấy ai chuộc ngoài ăn.

Lưu đại tẩu hồi tưởng xem lúc Khương Đường và Lưu gia ở chung như , chi tiết nhỏ nàng nhớ rõ lắm nhưng khẳng định , rốt cuộc là ăn, cũng là xem thường.

Cho dù nàng và Đại Lang đến, Khương Đường cũng thể xử lý .

Hai bọn họ đến đây chỉ là để chống lưng, tạo hiệu ứng thị giác chống lưng mà thôi.

Cơm trưa chính là cơm nhà nông, ăn một phen hương vị khác. Trù nghệ của Vệ thị tệ, chỉ là quá nhát gan, bàn cơm cũng dám chuyện.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/sau-khi-xuyen-thanh-nha-hoan-hau-phu/chuong-210.html.]

Những chuyện khác cần Khương Đường lao tâm, chỉ hỏi chủ nhân hộ chung quanh họ gì, dễ ở chung , Chu Chính Minh trả lời họ Cố.

Chu Chính Minh: “Một tháng mới đổi chủ, tính cũng trùng hợp thật đấy. mà đất bên nhiều, thể trồng lúa nước cũng .”

Họ Cố.

Khương Đường rũ mắt xuống: “Vậy chuyện gì khác thì về , ở phố Trữ Nguyên, nếu việc cứ tới đó tìm .”

Sau khi trở về, Khương Đường trả xe ngựa , đó mới về nhà. Ngay tại cửa nhà, nàng thấy xe ngựa Vĩnh Ninh Hầu phủ.

Nàng đưa tay gõ, rèm xe lập tức vén lên, Hoài Hề từ bên trong thò đầu : “Ngươi về , đại nương tử cùng Ngũ công tử thương lượng chuyện mở cửa hàng, hỏi ý tứ của ngươi một chút. Ta tới đón ngươi Cẩm Đường Cư, lúc ngươi thời gian rảnh , nếu thì ngày khác đến.”

Hôm nay là mùng tám tháng hai, Cố Kiến Sơn trở về hai ngày.

Khương Đường gật đầu: “Ta xem một chút, một lát nữa sẽ .”

Khương Đường nhà xem Điểm Kim Ô Kim một chút, rót thêm nước và cơm cho bọn chúng cầm một ít hạt dẻ xào và điểm tâm, lát nữa ăn đường.

Từ nhà nàng đến Cẩm Đường Cư hơn một canh giờ, chỉ thôi cũng quá khó chịu.

Hoài Hề thấy đồ ăn, ánh mắt đều sáng lên: “Ta ngay ở chỗ ngươi đồ ăn ngon mà, nên cơm trưa nay cũng ăn ít lắm.”

Lúc còn muộn, Hoài Hề đợi gần hai khắc.

Khương Đường : “Để ngươi nha, ngươi nếm thử cái , hương vị cũng ngon như lúc mới .”

Hoài Hề thấy đây là một món điểm tâm hình tròn, phía là nước sốt màu đỏ cam, nàng dùng tăm trúc cắm một cái, cắn một nửa. Điểm tâm bằng bột mì, bên trong hình như còn thịt, bên ngoài chua chua ngọt ngọt: “Đây là cái gì thế?”

Khương Đường : “Điểm tâm từ bạch tuộc bán đường đấy, là thứ tám cái chân . Bên ngoài là bột nhào trứng gà, bên là nước sốt cà chua.”

Hoài Hề cảm thấy sợ hãi một chút nào, ngược cảm thấy thật ngon.

Dọc theo đường , hai đều ăn uống chuyện, mà ở Cẩm Đường Cư, Lục Cẩm Dao cùng Cố Kiến Sơn sớm đến .

Lục Cẩm Dao theo Trương chưởng quầy xem sổ sách, mang sổ sách của bốn tháng gần nhất tới đây.

Ngoại trừ sổ sách còn khế thư mua công thức, trong trong ngoài ngoài ít đồ vật.

Lục Cẩm Dao định mở chi nhánh, nhưng nàng mở ở Thịnh Kinh.

Cẩm Đường Cư ở thành phía nam một gian thành phía bắc một gian. Thịnh Kinh tuy lớn nhưng cửa hàng điểm tâm thật sự tính là ít.

Ngũ Hương Cư sinh ý như , nhưng ở Thịnh Kinh chỉ ba nhà.

Điểm tâm là mỗi bữa đều ăn, điểm tâm của Cẩm Đường Cư cũng chỉ những sống ở khu vực phố xá sầm uất mới thể mua nổi.

Ngược sữa thể mở thêm vài cửa hàng nữa, cho dù hạ giá xuống một chút cũng thể kiếm ít tiền.

Chuyện cửa hàng, Cố Kiến Sơn ngoại trừ bỏ năm trăm lượng bạc ban đầu thì cũng giúp gì khác.

Ngược lục tục nhận mấy ngàn lượng bạc tiền lợi nhuận, quả thật Cẩm Đường Cư kiếm ít tiền.

Mở cửa hàng mới chỉ cần Cố Kiến Sơn gật đầu là , Lục Cẩm Dao cũng trông cậy thể gì.

Lần bảo tới đây là với về chuyện của Khương Đường.

“Cửa hàng mới định mở ở Giang Nam, Giang Nam cách Thịnh Kinh cũng xa, bảo Tùng Lâm cùng Hoài Hề qua đó.”

Cách xa chính là hai ba ngày là thể đến, chưởng quầy và sư phụ điểm tâm thì điểu hai ở bên qua đó, còn bên tuyển thêm mới.

Trang hoàng và mặt tiền cửa hiệu chằm chằm, tính lợi nhuận chia thời gian sẽ ít , Lục Cẩm Dao cũng tính toán lượng tiền tích góp mua mặt tiền cửa hàng, đỡ dọn tới dọn lui.

Mắt thấy cửa hàng cũng sắp hết hạn .

Cố Kiến Sơn xem qua sổ sách, : “Tứ tẩu quyết định là .”

Lục Cẩm Dao bảo Lộ Trúc thu sổ sách : “Lại đun nước đưa chén mới cho Ngũ công tử .”

Ý tứ tức là bảo Lộ Trúc lánh mặt chỗ khác.

Lộ Trúc một tiếng liền lui xuống, trong phòng chỉ còn Lục Cẩm Dao cùng Cố Kiến Sơn.

Cửa sổ mở , đối diện là một lâu ngày thường ăn , ở đây còn thể tiếng thuyết thư giảng chuyện như như .

Loading...