Sau Khi Xuyên Thành Nha Hoàn Hầu Phủ - Chương 216

Cập nhật lúc: 2025-01-20 10:34:51
Lượt xem: 188

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hôm nay mới là mười một mà thôi, Cố Kiến Sơn về quá năm ngày .

Khương Đường tưởng chí ít sẽ ở Thịnh Kinh mười ngày nửa tháng.

Cái ôm khác với khi giáp bạc, Khương Đường thể cảm nhận ấm và m.á.u thịt, con đang tồn tại, phần chân tâm là dành cho nàng.

Khương Đường cảm thấy Cố Kiến Sơn còn nỡ hơn nàng, nàng vỗ vỗ lưng Cố Kiến Sơn, khẽ giọng bảo: “Vậy lấy đồ cho , thịt khô, giữ ăn đường… Tây Bắc xảy chuyện gì , đường về cẩn thận hơn đấy.”

Khương Đường sợ Cố Kiến Sơn đến Tây Bắc, chỉ hi vọng bảo vệ bản , bình an về.

Trong nguyên tác, một năm khi Cố Kiến Sơn thăng chức, ngay cả chuyện chuyển đến Công bộ cũng trong đầu năm nay, vì nàng đến nên đổi nhiều chuyện, nàng liệu còn chuyện gì xảy đổi nữa .

Dù rằng là đổi thì nàng cũng hi vọng là sự đổi .

Thi thoảng nàng thật sự với Lục Cẩm Dao hoặc Cố Kiến Sơn, hầu phủ chắc chắn thể những gì, nhưng liệu bọn họ tin , liệu vì sự nhắc nhở của nàng mà những khác cuốn vòng xoáy .

Hay cách khác, sẽ cảm thấy nàng mà là yêu quái biến thành chăng?

Khương Đường dám mạo hiểm.

Cố Kiến Sơn ôm một lúc lâu mới buông tay : “Tây Bắc , nàng chớ lo.”

Chỉ là trong tay binh quyền, về thôi sẽ khiến cho trong triều rối ren, các vị hoàng tử rục rịch hành động.

Hắn là võ tướng nên thể gặp quan văn tùy ý, trong nhà thì tránh cũng tránh , điều rằng từng bàn luận quá nhiều về chuyện công.

Cố Kiến Sơn thấy hướng gió trong triều đổi, hôm qua các đại thần lên triều, Lục hoàng tử Triệu Chân dốc sức việc nên Hoàng thượng trách mắng, còn Ngũ hoàng tử ngợi khen.

Cố Kiến Sơn dám tùy ý suy đoán tâm tư của Hoàng thượng, nhưng cảm thấy bất cứ việc gì đều thể chỉ mỗi bề ngoài.

Tứ hoàng tử Triệu Cấu trù tính quân tình, trở thành một nỗi tâm bệnh của Hoàng thượng.

Càng tranh thì càng mất thánh tâm.

Nghe Lí Đức Thuận khi hạ triều Hoàng Thượng tức giận, Cố Kiến Sơn càng cần gì.

Hắn chỉ việc nên , canh giữ Tây Bắc.

Lần về triều nên nhân lúc tộc họ Hồ thương tổn nặng nề mà thừa thắng xông lên.

Chỉ là Lục hoàng tử trách mắng, rốt cuộc là thật là giả, là để cho đại thần xem, là thật sự là vô vọng với hoàng vị.

Ngũ hoàng tử ngợi khen, thì một bước tiếp đây là gì, liệu các đại thần xin lập thái tử

Trong lòng Cố Kiến Sơn trĩu nặng đôi chút, với phụ , chớ đừng cuốn tranh chấp đảng phái, bây giờ buông xuống chỉ Khương Đường: “Nàng tới Giang Nam cẩn thận, chuyện thì sai Xuân Đài . Năng thư cho , với cả…”

Cố Kiến Sơn với Khương Đường chuyện bên hầu phủ vẫn kịp , nhưng Khương Đường hề tính toán của , nên bèn nuốt lời xuống: “An , chờ về.”

Khương Đường gật đầu: “Ta…”

Hình như càng là lúc thì càng gì.

Khương Đường ho một tiếng: “Ta đợi về, chuyện khác sẽ tin, dù cho là Xuân Đài , cũng tin. Ta chỉ tin lời .”

Dẫu cho Trịnh thị đến Cố Kiến Sơn cưới khác, trong nhà định chuyện cưới xin thì nàng cũng sẽ tin.

Trong mắt Cố Kiến Sơn ánh sáng lấp lánh: “Ta cũng như thế.”

Dù cho mẫu thư Khương Đường gả cho kẻ khác thì cũng tin.

Cố Kiến Sơn quá lâu , bèn mang đồ về hầu phủ lên đường.

Hắn phụng mật lệnh về Tây Bắc, chỉ với Trịnh thị, để tránh tiết lộ hành tung.

Trịnh thị dặn dặn mấy câu: “Trên đường cẩn thận, thiếu thốn thứ gì cứ thư về nhà, chú ý sức khỏe, chuyến con vội vàng cũng chuẩn thứ gì cho con cả, con cầm nhiều bạc hơn . Ta mong con vượt trội hơn , chỉ mong con bình bình an an.”

Nói đến cùng, Trịnh thị do dự gì đó nhưng thôi: “… Đi , đừng trễ nải.”

Cố Kiến Sơn: “Vậy nhi tử đây.”

Trịnh thị gật đầu, bóng ở cổng nhanh chóng mất dạng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/sau-khi-xuyen-thanh-nha-hoan-hau-phu/chuong-216.html.]

Công tử trong phủ vội vã về, tất tả rời , vốn dĩ Cố Kiến Sơn cần nha hầu hạ, gì cũng một , của hầu phủ đều .

Buổi tối, nàng thúc giục Cố Kiến Phong dẫn hai ăn cơm với phụ của nàng , Cố Kiến Phong đáp: “Cũng xem bọn họ rảnh , Lại bộ bận lắm, tứ , ngũ chắc chắn lắm việc.”

Trong lòng Hàn thị còn nuối tiếc, chuyện cứ mãi kéo dài rốt cuộc là kéo dài đến khi nào, vẫn nên sớm chút là .

Đến khi ở bàn ăn, lời gì cũng đều dễ .

Có điều đợi đến khi Hàn thị phát hiện Cố Kiến Sơn rời kinh thì hẳn là qua mất mấy ngày .

Phụ nàng phái đưa thư tới rằng Ngũ hoàng tử Hoàng thượng tán thưởng, tuy mắt của bé phái Ngũ hoàng tử sẽ dâng tấu sớ xin lập thái tử nhưng chuyện là chuyện sớm muộn mà thôi.

Chỉ cần lễ tế tháng ba hôm nay thôi, Hoàng Thượng sẽ để vị hoàng tử nào lên đây.

Nếu thật sự là Ngũ hoàng tử thì chuyện chắc ăn .

Trong tiết Thanh Minh tháng ba mùa xuân, chuyện trồng dâu là chuyện hệ trọng nhất của triều đình. Trước Thanh Minh, Hoàng Thượng sẽ lên thiên đàn cúng tế, cầu cho năm nay mưa thuận gió hòa.

Năm ngoái, sức khỏe Hoàng thượng nên để Tứ hoàng tử ông lên. Cho Tứ hoàng tử lên cũng thể chấp nhận , dù Trần vương ở thái ấp Tâ Nam, chiếu chỉ thì kinh. Nhị hoàng tử, Tam hoàng tử c.h.ế.t yểu, dựa theo lớn nhỏ thì nên là Tứ hoàng tử An Khánh đế lên thiên đàn cúng bái.

năm ngoái Tứ hoàng tử còn, tuy An Khánh đế vì nghĩ tới thể diện của hoàng gia nên lên tiếng báo rằng Tứ hoàng tử, Minh quý phi bệnh c.h.ế.t với bên ngoài, nhưng ngoài thể trông thấy cả nhà Minh quốc công kẻ giết, lưu đày.

Năm nay tất nhiên tế trời.

Để vị hoàng tử nào thì cũng thể để tự An Khánh đế lên thiên đàn tế lễ.

An Khánh đế tuổi tác cao, sức khỏe còn như , thiên đàn ở núi Ngự Phụng, mấy ngàn bậc thang, sợ rằng An Khánh đế còn leo lên nổi.

Thi thoảng thể thấy tiếng ho nín nhịn của đại thần đầu triều hiện nay.

Hoàng thượng hãy còn hạ chỉ để cho vị hoàng tử nào bái tế nhưng ý chỉ mới ban xuống, khiến đám đại thần trăn trở rốt cuộc chuyện là vì .

Hoàng thượng phong Ngũ hoàng tử Triệu Diệu Tần vương, Lục hoàng tử Triệu Chân Yên vương, mấy vị hoàng tử tiếp theo phong vương vị, đến cả Nhị Thập Tam hoàng tử nhỏ nhất cũng phong hiệu.

Chỉ điều, An Khánh đế thánh chỉ rằng, nhung nhớ phụ tử thiên gia tình thâm, đặc biệt lệnh chư vị hoàng tử đợi đến đầu xuân năm đến đất phong.

Trong thời gian nhất thời, các đại thần lén lũ lượt nghị luận.

Chuyện quan trọng nhất của việc phong vương là thái ấp tước vị, điều ý là thể nuôi binh riêng.

Giống như Trần vương ở Tây Nam xa xôi, trướng cũng mấy vạn binh mã.

Tuy Tần vương và những khác đang ở Thịnh Kinh nhưng thể nuôi hai nghìn tư binh, đây là điều mà An Khánh đế đặc biệt cho phép.

Dù là An Khánh đế toan tính ở bên trong, nhưng cũng khiến con đỏ mắt nóng lòng, chẳng lẽ thật sự đợi đến đầu xuân năm về đất phong ư? Phải rằng đất phong nơi trù phú gì, đa phần là những thành trì mà các tướng sĩ đánh chiếm, dân chúng thuần hóa, tục tằng khó bề chịu nổi.

Hoặc là đến đất phong vương gia cả đời, hoặc là trông giữ vạn dặm giang sơn của Thịnh Kinh, ai cũng chọn như thế nào.

Mưu sĩ của Tần Vương bảo chờ đợi , ngẫm vết xe đổ của Tứ hoàng tử, chuyện vốn vội vã .

Nói lời đại nghịch bất đạo thì hiện giờ sức khỏe của An Khánh đế mấy , hằng ngày ngủ ít, ăn cũng ít, ở hoàng vị thể mấy năm nữa?

Tần vương cũng chờ: “ nước cờ của phụ hoàng rõ ràng là để mấy hoàng tử bọn đấu đá , vốn dĩ là cái hố bẫy. Chi bằng một là hai là ngừng , như ông mong .”

Mưu sĩ cảm thán trong lòng mấy câu, nếu là thông minh thì trong mấy nhi tử của An Khánh đế, Tần vương là thông minh nhất, cũng gan nhất, chỉ là mạo hiểm quá nhiều , ông khuyên răn: “Dù vương gia lòng thì cũng xem chừng thế nào .”

Tần vương hỏi: “Vậy ngươi xem, tế lễ thiên đàn tháng ba, phụ hoàng sẽ chỉ ai ? Người ông nhắm đến thể sẽ là Thái tử tương lai.”

E rằng Thái tử mà là cái bia sống.

Mưu sĩ cúi đầu: “Thuộc hạ dám vọng đoán, nhưng theo thuộc hạ thấy, vương gia là cơ hội lên vị trí nhất. Chuyện tế trời, nhất vẫn lên tranh một phen.”

Nếu ngày đó Hoàng thượng đột nhiên băng hà, mà lập Thái tử, thì thể mặt cho thiên tử.

Tần vương nheo mắt : “Tạm thời thôi , chuyện quả nhiên vội .”

Nếu thêm một trợ lực nữa thì , chỉ là Cố Kiến Phong vô dụng, bản lĩnh của thì cũng chẳng trò chống gì.

Cố Kiến Sơn quá khó khăn, thận trọng đến đáng sợ.

Tần vương như thế, các vương gia khác cũng lén cho gọi mưu sĩ.

Loading...