Sau Khi Xuyên Thành Nha Hoàn Hầu Phủ - Chương 257
Cập nhật lúc: 2025-01-25 16:08:36
Lượt xem: 154
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Khương Đường là một cái hộp gỗ, cũng lớn lắm, nghĩ rằng Cố Tiêu tay nghề chế tác đồ vật, lẽ đây là trang sức.
Nàng mang đồ về nhà. Sau khi về đến nhà mở thử một chút, là một chiếc vòng tay khảm xà cừ , ánh đèn phát sáng rực rỡ. Nàng thầm nghĩ, Cố Tiêu nương tử quả nhiên khéo léo, thể đồ trang sức xinh như .
Bên Thẩm Hi Hòa tới đây ăn một bữa cơm, danh tiếng món lẩu Trạng Nguyên càng ngày càng vang dội. Vẫn thật giả dễ nhầm lẫn, nhưng đôi khi dễ phân biệt, dù đêm đó cũng thấy Thẩm Hi .
Mà giả chính là giả, chỉ suông rằng Thẩm Hi Hòa từng đến đây ăn thì cũng tin mới .
Ai từng đến đó ăn đều cảm thấy hương vị đúng, giá cả cũng đúng, bên cạnh liền giải thích: “Ban đầu gọi là tiệm lẩu Khương thị, nhưng cửa hàng hết hạn thuê nhà nên chuyển chỗ khác. Mà món lẩu Trạng Nguyên cũng là tự phong , là khách nhân ăn cảm thấy ngon, thấy Trạng Nguyên lang thực sự tới ăn món đó nên mới gọi như thế. Còn nhà mới mở, Trạng Nguyên lang từng đến nhà ăn cơm .”
Lời đương nhiên là thật, cửa hàng mới đổi bảng hiệu đương nhiên cũng dám gióng trống khua chiêng dùng cờ hiệu lẩu Trạng Nguyên, càng dám phản bác.
Người đến cửa hàng ăn cơm cũng khác mà là giúp việc của tiệm lẩu, đến đó gọi một món rẻ nhất. Tới đó cả một buổi trưa, chỉ hai ngày liền mang thanh danh tiệm về.
Tuy rằng đối với khác mà thì đây chỉ là một chuyện nhỏ đáng kể, thậm chí căn bản quan tâm cái tên , nhưng cũng đủ để Điền chưởng quầy cùng nhóm những giúp việc xả cơn tức.
Tháng mười một liên tiếp hai ngày tuyết rơi, cửa hàng ở đường phố náo nhiệt, bằng mắt thường cũng thể thấy việc ăn .
Chạy tới mùng năm, cửa hàng mở hai ngày. Sau khi đóng cửa kiểm kê, hai ngày nay buôn bán thuận lợi, mỗi ngày đều hơn tám mươi lượng bạc.
Tính sáu thành lợi nhuận mà , mỗi ngày cũng thể kiếm hơn năm mươi lượng.
So với cửa hàng cũ còn nhiều hơn gấp đôi.
Khi ở cửa hàng cũ, mỗi tháng kiếm bốn năm trăm lượng, để hai phần để chi tiêu cho tháng tới, phần còn mới chia.
Khương Đường mỗi tháng lấy từ Cẩm Đường Cư hơn ba trăm lượng, quán lẩu lấy hơn một trăm lượng gần hai trăm lượng. Hơn nữa còn lợi nhuận của quầy hàng bán đồ ăn vặt, tuy rằng tiêu xài cũng nhiều, nhưng mỗi tháng chỉ sổ sách năm sáu trăm lượng bạc.
Mặc dù tiền thuê cửa hàng mới khá cao nhưng tính toán như , vẫn giá trị.
Đêm đó Khương Đường tặng bao lì xì cho đám Điền chưởng quầy. Người trong cửa hàng đến ngày lễ tết đều quà tặng, cái xem như tiền thưởng.
Ai thì thưởng nhiều hơn một chút, ai thì thưởng ít hơn. Nàng cũng sợ so sánh với , so sánh thì mới kém khác ở chỗ nào.
Một đám tụ tập cùng một chỗ, Khương Đường mấy câu: “Cửa hàng mới khai trương chính là công lao của tất cả . Ta là hy vọng cùng thật lâu thật dài. Chư vị nếu gặp chuyện gì khó khăn thì thể với , nếu thể giúp nhất định sẽ giúp. Chúng tuy rằng ăn nhỏ, nhưng cũng một ngày nào đó mở rộng cửa hàng đến tận đại giang nam bắc. Đến lúc đó còn nhờ các vị hỗ trợ dìu dắt mới.”
Khương Đường khiêm tốn lễ độ, tuy rằng cũng hứa hẹn tiền công hàng tháng bao nhiêu, nhưng nghĩ đến chuyện ngày nơi khác mở cửa hàng, dẫn theo đồ , trong lòng những giống như một ngọn lửa thiêu cháy hừng hực.
Điền chưởng quầy dẫn đầu : “Xin chủ nhân cứ yên tâm, nhất định chúng sẽ việc . Hơn nữa, ngoài hỏi thăm một chút là tiền công cho chúng so với cửa hàng khác nhiều hơn nhiều.”
Cửa hàng khác, gì chuyện phát quà tặng ngày lễ tết .
Tựa như giúp việc, tuy mỗi tháng tiền công chỉ hai ba đồng bạc. công việc cũng thể so sánh với tiền công hàng tháng của chưởng quầy và sư phụ nấu ăn.
Khương Đường gật đầu: “Mọi việc đều dễ thương lượng, gì khó khăn thì đồng tâm hiệp lực cùng bước qua. Đương nhiên, trong cửa hàng của , tuyệt đối cho phép nào khuỷu tay quẹo ngoài.”
Hai giúp việc thì cứ , nhưng nếu ngày hối hận trở về, cũng đừng trách nàng chuyện nể mặt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/sau-khi-xuyen-thanh-nha-hoan-hau-phu/chuong-257.html.]
Cửa hàng mới hai chưởng quầy ba sư phụ nấu ăn, hai giúp việc bốn chạy bàn, cộng là mười một , cũng tính là ít. Chỉ riêng tiền công thì mỗi tháng hơn mười lượng bạc.
Khương Đường thuê bọn họ tới đây cũng là để ăn cơm trắng. Nếu thì đương nhiên sẽ kiếm nhiều. Làm , cũng chỉ thể cho nghỉ tìm khác.
Một đám đồng loạt đáp: “Chủ nhân cứ yên tâm.”
Chờ Khương Đường , Điền chưởng quầy ước lượng thử bao lì xì, bên trong hai lượng bạc. Người khác ít nhiều , nhưng đối với mà , hai lượng bạc là xứng đáng với công sức .
Điền chưởng quầy và một chưởng quầy khác trong cửa hàng quan hệ tệ. Tiền công mỗi tháng của hai đều là ba lượng bạc. Đối phương nhỏ tuổi hơn một chút, chuyện cũng khách khí.
Hai chuyện thêm một lát, nghĩ cách cho cửa hàng ăn càng ngày càng , sớm ngày mở rộng cửa hàng nơi khác. Có lẽ đến lúc đó chỉ là chuyện tăng tiền công hàng tháng thôi .
Cửa hàng ăn , Khương Đường đương nhiên cũng vui vẻ. Bận rộn hơn một tháng, công sức bỏ cũng uổng phí.
Nhìn sổ sách và ngân phiếu trong hộp, trong lòng liền cảm thấy tràn đầy cảm xúc tích cực.
Loại niềm vui giống niềm vui khi thích Cố Kiến Sơn. Khương Đường cảm thấy, loại niềm vui giống như cảm giác thành tựu.
Xem xong sổ sách, nàng bắt đầu thu dọn một vài thứ, chủ yếu là đồ ăn định gửi qua cho Cố Kiến Sơn.
Cố Kiến Sơn Tây Bắc nửa năm cũng thư trở về nhưng Khương Đường mỗi tháng đều một phong thư, bên trong đều là hỏi thăm sức khỏe, còn mấy chuyện khác thì hiện tại nàng .
Thư sẽ gửi , càng qua tay của bao nhiêu , vẫn nên cẩn thận một chút là hơn.
Đã chấp nhận ở bên Cố Kiến Sơn thì đối với chuyện trong triều cũng để ý một chút, ngàn vạn đừng gây phiền toái cho Cố Kiến Sơn.
Xuân Đài dựa theo biện pháp ban đầu đưa đồ gửi ngoài, nhưng rốt cuộc đưa đến tận tay thì cũng . Hắn liên lạc với công tử, cũng liên lạc với Minh Triều.
Lúc chỉ Xuân Đài , trong triều cũng tình hình gần đây ở Tây Bắc.
Đương nhiên, quân tình Tây Bắc liên quan đến nhiều thứ. An Khánh Đế cho phép quan viên trong triều liên hệ quá nhiều với Tây Bắc, cũng là chuyện bình thường.
Hiện giờ việc lớn nhất trong triều là Tây Bắc, mà là Yến Vương.
Yến Vương Triệu Chân Điền Nam, hơn mười ngày truyền tin về Thịnh Kinh.
An Khánh đế nửa tháng ban một mật lệnh, bảo Yến Vương lập tức hồi kinh nhưng đến nay vẫn tin tức gì.
Lúc cứu trợ thiên tai cả ngày lẫn đêm, ngày mấy trăm dặm, chỉ mất mấy ngày là đến Điền Nam. Cho dù Yến Vương ban ngày lên đường ban đêm nghỉ ngơi thì trong vòng nửa tháng cũng nên trở về.
Mùng tám tháng mười một, lúc thượng triều, đại thần khởi tấu rằng Yến Vương rõ tung tích.
Đại thần dẫn thị vệ tùy của Yến Vương tới, thị vệ tùy đến nước mắt nước mũi đầy mặt, hướng về phía đại điện dập đầu mấy cái : “Hồi Hoàng Thượng, nửa tháng điện hạ hồi kinh. Lúc ngang qua Lĩnh Nam thì gặp sơn phỉ, bọn thần hộ tống điện hạ rời nhưng điện hạ ngã xuống vách núi, đến nay vẫn tìm tung tích.”
Lĩnh Nam cách Thịnh Kinh quá trăm dặm, hơn mười ngày tin tức gì, chuyện xảy mấy ngày .
Chư vị đại thần hẹn mà cùng cúi đầu, dám ngẩng đầu sắc mặt An Khánh Đ, ngay cả thở cũng dám thở mạnh. Địa thế Lĩnh Nam hiểm trở, mặc dù quan lộ, nhưng theo lời thị vệ tùy của Yến Vương, nhất định từ quan lộ ngã xuống.
Cứ như , lành ít dữ nhiều.
Nghĩ như , đột nhiên thấy một loạt tiếng bước chân, đó quỳ mặt đất, là giọng của Tần Vương: “Phụ hoàng, xin hãy lập tức sai tìm. Thị vệ tùy của Lục tìm , lẽ là do hiểu rõ địa thế vùng Lĩnh Nam. Ở bên núi cao mà dốc, thể để dược nông ở phụ cận núi tìm .”