Sau Khi Xuyên Thành Nha Hoàn Hầu Phủ - Chương 284

Cập nhật lúc: 2025-02-01 08:06:42
Lượt xem: 155

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Người lớn sẽ xảy chuyện gì, nhưng tiểu hài tử nào sẽ . Nhiều như , quan sai mang theo đao, ai nấy đều vẻ mặt kinh hoảng, đều bên chân lớn, đứa nào dám lộn xộn.

Ngược thứ tử Cố Ninh Duệ của Cố Kiến Thủy sợ tới mức toáng lên, Ngô tiểu nương che miệng ôm trong ngực.

Lục Cẩm Dao dán lỗ tai Hàn thị nhẹ giọng : “Đại tẩu, chuyện liên quan đến phủ, ngươi cũng cẩn thận một chút. Đại Lý Tự thể so với trong nhà, ngươi thật trân trọng mới đúng.”

Với cái bộ dáng của Hàn thị, chỉ cần sáng suốt đều thể Hầu phủ lẽ cái gì. Cái gì thể cái gì thể , quan trọng nhất là, Hàn thị tuyệt đối thể c.h.ế.t ở Đại Lý Tự.

Hàn thị gật đầu, thanh âm khô khốc: “Ta hiểu.”

Quan sai điểm qua nhân một lượt, cũng thấy Cố Ninh Viễn, Cố Ninh Chiêu cùng Cố Ninh Thịnh ở , liền hỏi Vĩnh Ninh Hầu.

Vĩnh Ninh Hầu : “Cố Ninh Viễn đang ở Tùng Sơn thư viện sách, hai tiểu hài tử bởi vì lão nhân ở quê nhà nhớ nhung nên đưa qua đó ở một thời gian.”

Quan sai dẫn đầu tin, nhưng cũng cách nào, chỉ thể áp giải Hầu phủ đến Đại Lý Tự .

Trên đường nhiều lắm. Từ khi xảy chuyện, dân chúng liền đóng cửa , cũng ăn nữa, đều đang chờ sóng gió qua .

Chuyện hoàng gia ít quan tâm càng , tránh cho đao kiếm mắt mà đánh mất mạng nhỏ của .

Đi tới Đại Lý Tự đương nhiên là xe tù, tuy rằng Lục Cẩm Dao đoán sẽ một ngày như , nhưng loại trải nghiệm đối với nàng mà vẫn là đầu tiên.

Tuy nhiên khi bước lên cũng thể thản nhiên đối mặt.

Trong lòng Vân thị khẩn trương, nàng lo lắng nhất chính là ấu tử, hiện tại chỉ cảm thấy may mắn, may mắn lúc đem Thịnh ca nhi .

Nàng giấu kỹ, ngay cả nha cũng Cố Ninh Thịnh . Lộ Trúc cùng Hoài Hề ngược , nhưng cũng sẽ . Một đám nha chen chúc ở một chỗ, sợ hãi bốn phía, cũng chờ đợi các nàng là cái gì.

Mà Hàn thị thì xốc mí mắt bên ngoài. Mấy tháng ngoài, gió bên ngoài đều tươi mát. Hàn thị là tội nhân của Hầu phủ, lúc khẳng định thể tránh khỏi xiềng xích tai ương.

Mà sắc mặt Trịnh thị cũng lắm. Một cáo mệnh phu nhân, sống an nhàn sung sướng nhiều năm như , bây giờ xe tù cả một đoạn đường dài như , đổi nào thì cũng sẽ thể dễ chịu .

Buổi sáng Trịnh thị còn khi mấy ngày ngay cả cháo trắng cùng bánh hành cũng ăn , thật sự là một câu thành sấm.

Đến Đại Lý Tự, đám Trịnh thị phân giam giữ riêng, mà nha gã sai vặt trong phủ giam ở cùng một chỗ. Tuy nhiên bởi vì lượng ít, chiếm cả mười gian phòng giam.

Trong phòng giam chỉ một cửa sổ nhỏ, một tấm ván giường, rơm rạ trải phía .

Thoạt vẻ sạch sẽ, chỉ là bao nhiêu ngủ ở đó . Không ai giường, chỉ Hàn thị vững, dựa tường.

Bởi vì sức khoẻ Hàn thị , Đại Lý Tự cho phép Lục Cẩm Dao chăm sóc, mà phòng giam cách vách là Trịnh thị, tiếp theo đó nữa là Hứa thị, cùng mới là Vân thị cùng mấy hài tử.

Đám Vĩnh Ninh Hầu nhốt ở một chỗ khác. Trong phòng giam âm u, Cố Kiến Phong cúi đầu giường. Trước đó phụ với , nếu thật sự trốn thoát thì cứ thật, trực tiếp nhận tội, cái gì thì cái đó.

Cố Kiến Phong thể liên lụy đến Hầu phủ, như thế nào, cũng sẽ chỉ và Hàn thị chuyện, những còn cái gì hết.

Mọi nhốt chung trong cùng một phòng giam, giám ngục quan sát nên thể chuyện với .

Đợi đến giữa trưa, giám ngục đưa cơm đến, một một cái màn thầu một đĩa bắp cải xào, ngay cả chút thịt mỡ cũng .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/sau-khi-xuyen-thanh-nha-hoan-hau-phu/chuong-284.html.]

Tuy nhiên, Cố gia cũng nặng nhẹ, ai dám oán giận, Lục Cẩm Dao nhận phần cơm của hai : “Đại tẩu, ăn .”

Hàn thị gật đầu, mặc dù khó thể nuốt xuống nhưng vẫn miễn cưỡng ăn.

Buổi chiều, Cố gia ở trong phòng giam, vẫn thấy dẫn tra hỏi. Chẳng qua cách đó xa truyền đến âm thanh của các phòng giam khác, lẽ là phủ khác mang Đại Lý Tự. Một đám náo loạn ầm ĩ, giám ngục mắng mấy câu: “Đã nhà lao mà còn coi cao quý nữa ..”

Trong lúc nhất thời, trong lòng khó tránh khỏi vài phần nặng nề.

Lục Cẩm Dao cảm thấy chỗ Khương Đường hẳn là việc gì. Bên chỗ Bình Dương Hầu phủ nàng cũng dặn dò qua, chỉ cần mạo hiểm mở cửa thì sẽ việc gì. Hiện tại chỉ chờ Đại Lý Tự thẩm tra phạm nhân, phán quyết, cũng còn thể bình an trở về .

Đã hơn mười ngày nàng gặp Cố Ninh Chiêu , cũng hài tử nhớ nàng nữa.

Người Cố gia vẫn coi như bình tĩnh, mấy phòng giam gần đó ầm ỹ náo loạn, chẳng hề yên tĩnh một chút nào.

Hàn thị ván giường, đầu dựa tường gạch. Trong phòng giam âm u lạnh lẽo, nàng còn mang bệnh trong , ở chỗ thể cũng dễ dịu, chẳng qua đây đều là do nàng gieo gió gặt bão mà thôi.

Lại qua một lát, Hàn thị thấy giám ngục dẫn Cố Ninh Viễn tiến , trong lòng căng thẳng nhưng nàng vẫn nhịn kêu tiếng.

Cố Ninh Viễn thấy Hàn thị, đầu gọi một tiếng mẫu . Hàn thị vịn tường lên, nhưng khi tới cửa phòng giam thì Cố Ninh Viễn mang , thỉnh thoảng còn đầu về phía nàng .

Giám ngục đưa tay đẩy Cố Ninh Viễn, giọng điệu ác liệt: “Đi nhanh lên, đừng lề mề nữa.”

Cố Ninh Viễn lảo đảo một cái, thể đầu . Hàn thị thấy mà trong lòng cũng nóng nảy, bàn tay nắm chặt song sắt phòng giam, trong lòng cảm thấy chịu nổi.

thấy , Hàn thị chỉ thể trở .

Hàn thị thể tới là bởi vì nhớ nhi tử, một thẳng tới. lúc trở về vấp ngã, ngay lúc nàng sắp ngã chúi xuống, một cánh tay túm lấy cánh tay nàng , trong phòng giam chỉ nàng và Lục Cẩm Dao.

Hàn thị ngẩng đầu lên, chỉ thấy Lục Cẩm Dao thần sắc lạnh như băng, tuy rằng đưa tay đỡ nàng nhưng trong mắt một chút nhiệt độ cũng .

Lục Cẩm Dao đỡ Hàn thị lên tấm ván giường. Vừa mới buông cánh tay Hàn thị , nàng nắm tay , chẳng qua sức lực Hàn thị nhỏ nên Lục Cẩm Dao dễ dàng tránh thoát.

Hàn thị lẩm bẩm : “Là liên luỵ tới .”

Bây giờ những lời quá muộn.

Lục Cẩm Dao gì, sang một bên đó. Đứng một lúc thì vững nữa, xổm ở một bên.

Đến ngày mười bốn tháng ba, Lý quản sự xem ở cửa, thấy bên ngoài còn ai canh giữ nữa .

Hắn báo chuyện cho Khương Đường, Khương Đường bảo giẫm lên ghế nhoài phía ngoài tường viện một chút, xác nhận bên ngoài đường mới mở cửa phủ.

Nha gã sai vặt trong phủ mặc dù còn thể khỏi phủ nhưng tâm tình cũng hớn hở hơn nhiều.

Khương Đường dặn dò Ngưng Châu Ngưng Duyệt trông coi Cố Ninh Chiêu Cố Ninh Thịnh, chính mang theo hai nha khỏi phủ, tiên Cẩm Đường Cư, nhờ chưởng quỹ Cẩm Đường Cư tới Vĩnh Ninh Hầu phủ xem một chút.

Ba khắc , chưởng quỹ lau mồ hôi trở về, vẻ mặt gấp gáp: “Tiểu chủ nhân, cánh cửa Hầu phủ dán niêm phong , cửa còn quan binh canh giữ nữa. Tiểu nhân chỉ dám từ đằng xa mới về.”

Khương Đường mím môi : “Hôm nay vẫn ăn như bình thường, chuyện gì giải quyết thì tới Cố phủ tìm , những chuyện khác chờ Lục tỷ tỷ trở về .”

Nàng nghĩ cách hỏi thăm xem thử , hoặc là Hình Bộ, hoặc là Đại Lý Tự, thể ở khác ngoài hai chỗ .

Loading...