Sau Khi Xuyên Thành Nha Hoàn Hầu Phủ - Chương 301
Cập nhật lúc: 2025-02-02 02:39:17
Lượt xem: 138
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Chuộc cũng dễ dàng như . Khương Đường mua các nàng về đây, cho các nàng một chỗ trú nắng che mưa. Nỗ lực việc cỡ vài năm thì lẽ thể tích góp bạc chuộc .
Chỉ cần là chuyện Khương Đường phân phó, cho dù là lớn là nhỏ, cứ bổn phận là . Còn thì cứ từ từ tính cũng .
Ngày hôm , Khương Đường mang theo Ngưng Duyệt cùng một nha nhị đẳng theo Cố Kiến Sơn đến Tùng Sơn thư viện.
Mọi trong thư viện, chỉ dạo bên ngoài.
Thư viện một sườn đồi ở ngoại ô Thịnh Kinh, phía thư viện là Tùng Sơn, phía rộng mở, ngoài cùng là một bức tường màu trắng cao bằng một .
Thư viện quản lý nghiêm ngặt, học ngủ đều kiểm tra. buổi trưa và buổi tối thì phép ngoài một lúc.
Hai ngoài muộn, lúc đến nơi gần giữa trưa, đúng lúc học sinh tan học. Có nhiều đổ xô tới mấy quầy hàng nhỏ ở bên ngoài để mua đồ.
Khương Đường chỉ cho Cố Kiến Sơn cái nào là quầy hàng của nàng. Cố Kiến Sơn trực tiếp mua chút đồ ăn, bánh nướng nhân thịt, còn bánh chưng ngọt nữa.
Khương Đường thấy khẽ sửng sốt : “Cũng sắp đến Tết Đoan ngọ, bán bánh chưng .”
Còn đến mười ngày nữa là đến ngày mùng năm tháng năm, sẽ nhanh thôi, ngày Tết Đoan ngọ Cố Kiến Sơn vẫn còn ở đường.
Không thể cùng trải qua Tết Đoan Ngọ, thì cùng ăn bánh chưng cũng .
Khương Đường cắn hai miếng bánh chưng, còn đưa cho Cố Kiến Sơn. Cố Kiến Sơn cúi đầu cắn một miếng, hương vị ngọt ngào.
Hắn ít khi ăn bánh chưng, sống trong quân doanh, ngày qua ngày liền quên mất. Bên cạnh cũng đều là thô kệch, càng sẽ cố ý gói bánh chưng để mừng Tết Đoan ngọ.
Khương Đường dẫn Cố Kiến Sơn tới phố ẩm thực. Nàng chỉ phía của mảnh đất mặt, Cố Kiến Sơn ngẩng đầu thấy bầu trời.
Khương Đường: “Ta định treo thật nhiều đèn lồng ở đây, giống như đường phố dịp Tết Trung thu , tất cả đều là đèn. Mái hiên hai bên dài, sẽ mái che nữa, như ban đêm còn thể ngẩng đầu thấy các vì .”
Nơi chỉ cần mây thì cơ bản đều thể thấy , một bầu trời đầy .
Một con phố xa thì trông dài, nhưng đến gần thì thấy cũng dài lắm. Các quầy hàng hai bên trái gần như trang trí xong, cửa sổ lớn, thể dựng lên để cho khách nhân tới mua đồ. Bên trong chỉ bếp lò và bếp than, còn những thứ khác đều tự mang theo.
Nhìn sạch sẽ, nếu treo thêm biển hiệu thì sẽ .
Cố Kiến Sơn cũng ít thứ nhưng từng thấy chỗ nào như , hỏi: “Bên khi nào thể dùng ?”
Khương Đường: “Lúc thể dùng , nhưng tất cả đều cho thuê theo tháng, cứ bắt đầu mùng một .”
Hai ngoài. Bên ngoài nhiều bàn ghế xếp thành dãy, đều là dùng gỗ bỏ chế thành, phía mái che thể chắn gió che mưa. Ngồi ở chỗ ăn cơm sẽ cảm nhận một phen hương vị khác.
Bên cạnh là một vạt rừng trúc khá lớn, bên là hoa mai và hoa cúc. mấy thứ cũng chỉ mới mang tới đây trồng nên vẫn vẻ héo úa, chờ bén rễ mới lên .
Phố ẩm thực vẫn mở cửa nhưng ăn mái che .
Buổi trưa hai cũng ăn ở bên , Khương Đường ăn một chén mì dương xuân nhỏ cùng với một cái bánh nướng. Cố Kiến Sơn thì gọi một chén mì khô lớn, thêm hai cái bánh nướng nữa.
Phố ẩm thực vẫn còn mấy công nhân nữa, ăn cơm xong hai mới gặp họ. Trước khi rời , học sinh trở về thư viện, mấy quầy hàng rong thu dọn chuẩn trở về. Khói lửa tan hết, từ cách xa vẫn thể thấy tiếng sách trong thư viện.
Cố Kiến Sơn nhịn đầu , cũng hy vọng một ngày nào đó Tây Bắc cũng thể trở thành như .
Hai ăn xong trả bát đũa , lúc mới từ thư viện trở về.
Cố Kiến Sơn ở trong nhà thêm hai ngày nữa, sáng sớm ngày hai mươi tám mới bắt đầu xuất phát.
Ngày đó mưa dầm, cầm theo đồ đạc thu thập xong định đẩy cửa ngoài, nhưng nhịn trở về nhẹ nhàng kéo tay Khương Đường. Mấy là lặng lẽ rời , nhưng cho dù là trở về là rời cũng một tiếng mới .
“Ta đây. Ta sẽ thường xuyên thư cho nàng.”
Khương Đường mở mắt , trong mắt chút gì là buồn ngủ hết: “Đến nơi nhớ thư về, đường cũng thong thả thôi. Chàng nhớ thêm một bức thư cho mẫu bên nữa, gửi về chung sẽ đưa qua đó.”
Cố Kiến Sơn đột nhiên sinh nhiều luyến tiếc, cuối cùng tất cả luyến tiếc đều hóa thành một chữ: “Được.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/sau-khi-xuyen-thanh-nha-hoan-hau-phu/chuong-301.html.]
Cố Kiến Sơn mua nhà ở Liêu Thành, gì cũng là một nơi dừng chân. Hơn nữa khi thành cũng còn cô độc một một như nữa, Tây Bắc chiến loạn nên Khương Đường cũng lo lắng quá nhiều.
Lúc sắc trời còn sớm, nếu là nàng còn thể ngủ thêm một giấc. Cố Kiến Sơn , mỗi khi nàng nhắm mắt đều là dáng vẻhắn rời , cố gắng thế nào cũng ngủ .
Trở về hơn hai mươi ngày, khó khăn lắm nàng mới quen một bên cạnh, kết quả thình lình còn. Lần nếu về thì cũng nên thư phòng ngủ hai ngày .
Khương Đường mở mắt đợi đến hừng đông, khi trời sáng nàng rời giường rửa mặt chải đầu. Nhìn bên ngoài mưa to thể tạnh ngay , nàng liền ý định ngoài nữa.
Bọn nha bên cũng vẻ vui mừng, phỏng chừng cũng thích nhất những ngày mưa tuyết. Thời tiết như ít việc, thể ở sương phòng thêu thùa chuyện phiếm, khoái hoạt tùy ý.
Không khỏi cửa, Khương Đường liền để ý đến những chuyện vặt vãnh trong phủ. Nàng gọi Ngưng Châu Ngưng Duyệt đến thư phòng, hỏi tình hình nha gã sai vặt gần đây như thế nào: “Ở đây chỉ ba là và các ngươi, nếu chuyện gì cứ thẳng. Làm ai hảo cả, nhất định sẽ tật , cứ để sửa là .”
Ngưng Châu do dự một lát liền Đinh quản sự trong chuồng ngựa luôn trêu chọc nha .
Vẻ ngoài Khương Đường xinh nên đương nhiên cũng thích , mấy nha trong phủ đều chút tư sắc, là thấy cảnh ý vui.
Mấy nha ở chính viện mặt mũi nên ai dám trêu chọc, cho dù là nha tam đẳng tới tiền viện truyền lời cũng nịnh nọt vài câu.
Còn trêu chọc chính là Ngô Chi ở tú phòng. Trời sắp hạ, tú phòng nhanh chóng xiêm y mùa hè cho trong phủ. Đại nương tử bốn bộ, nha gã sai vặt hai bộ. Một đám đo kích thước xong mới may , cộng thêm đưa kiểu dáng cho Khương Đường xem qua nữa nên từ đầu tháng chuẩn .
Chỉ là lúc nàng đo kích thước, Đinh quản sự tay chân sạch sẽ, sờ tay Ngô Chi.
Ngô Chi gây chuyện thị phi, hơn nữa trong mấy chuyện như thế nữ tử luôn là chịu thiệt nên nàng cũng đành nhịn.
Đinh quản sự phụ trách chuồng ngựa, ngày thường ngoại trừ cho hai con ngựa ăn thì còn quản cơm của Điểm Kim Ô Kim. Quản sự giống với gã sai vặt, há miệng thì trắng cũng thể thành đen. Nếu như nháo đến chỗ đại nương tử, lỡ như Đinh quản sự là nàng quyến rũ , đó mới là nhảy trong ao sen cũng rửa sạch.
Vốn định nhẫn nhịn, ai ngờ Đinh quản sự nước lấn tới, lúc trở về phòng hạ nhân chặn nàng . Tuy lúc đó nha khác cùng che chở nên xảy chuyện gì, nhưng ai còn thể chuyện gì nữa.
Cho nên liền báo cho Ngưng Châu.
lúc Khương Đường hỏi, Ngưng Châu cắn răng : “Đại nương tử, Ngô Chi luôn thành thật giữ đúng bổn phận, tuyệt đối sẽ ...”
Khương Đường : “Còn chuyện gì khác nữa , luôn .”
Ngưng Duyệt Ngưng Châu cổ vũ, cũng nhỏ giọng mật báo: “Có một ngày nô tỳ trở về thấy gã sai vặt tiền viện uống rượu bên ngoài về, mấy uống đến say khướt.”
Hạ nhân Hầu phủ mỗi tháng nghỉ một nhưng thể nghỉ đồng thời nhiều cùng một , hơn nữa còn báo quản sự hai ba ngày để tránh ảnh hưởng đến công việc.
Nhìn như chính là lén lút chạy ngoài.
Còn là do thấy chủ tử trong phủ ít, Khương Đường mặc kệ những thứ .
Chủ tử nhân từ, hạ nhân cảm kích. quá mức nhân từ sẽ coi ngươi gì nữa.
Khương Đường hỏi: “Còn chuyện gì khác nữa ?”
Hai hẹn mà cùng lắc đầu: “Hồi đại nương tử, hết ạ.”
Khương Đường: “Vậy gọi Lý quản sự tới đây.”
Ngưng Châu Ngưng Duyệt từ thư phòng lui . Hai mặt mày hớn hở, tìm một tiểu nha bảo tiền viện một chuyến.
Những chuyện chắc Lý quản sự , nam nhân mà, cũng hẳn ai cũng cả.
Lý quản sự nhanh chóng tới đây, hỏi Khương Đường gì phân phó.
Khương Đường hỏi: “Người nào đang phụ trách cho Điểm Kim Ô Kim ăn, thấy mấy ngày nay chúng nó gầy hơn một chút.”
Lý quản sự còn kịp phản ứng: “Người cho Điểm Kim Ô Kim ăn là Đinh quản sự, là phụ trách chuồng ngựa.”
Khương Đường: “Ta nhớ rõ trong phủ tổng cộng hai con ngựa, mà chuồng ngựa ba . Ngoại trừ đánh xe ngoài thì cũng còn việc gì nữa cả. Rốt cuộc là do việc nhiều quá khiến cho Đinh quản sự bận rộn mới thành như , ngay cả việc chăm sóc Điểm Kim Ô Kim cũng , là …tâm tư căn bản ở mấy công việc đắn ?”
Ước chừng là do ở Hầu phủ học nên một câu vòng thành ba câu, ngang điểm đến là dừng, so với thẳng còn lực uy h.i.ế.p hơn.
Lý quản sự tái mặt, lập tức hiểu rõ chuyện gì xảy .