Sau Khi Xuyên Thành Nha Hoàn Hầu Phủ - Chương 306
Cập nhật lúc: 2025-02-02 02:39:25
Lượt xem: 132
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Khương Đường hề những điều , nàng gật đầu đáp: “Ta nhớ , xuống Nam… nghĩ ? Nếu thì tạm tới thành Quản xem , cảnh sắc nơi , tiệm lẩu của Cẩm Đường Cư cũng ở đó, cứ chuyển tính tiếp .”
Như Quản Thành to như mà cách Thịnh Kinh hề xa, xe ngựa cũng chỉ mất một hai ngày.
Lộ Trúc đáp: “Có quen ở đấy thì gì hơn nữa, bọn tới thành Quản .”
Nếu khi tới đó thể gặp thích hợp, gả cho cũng , còn gặp phù hợp thì cũng cưỡng cầu.
Sau khi hai họ gặp Khương Đường xong thì tới phủ Vĩnh Ninh hầu từ biệt Lục Cẩm Dao, Lục Cẩm Dao thật lòng vui mừng cho hai họ, nhưng cũng thật tâm cảm thấy lời khi đang ứng nghiệm, đời bữa tiệc nào mà tàn cả, dần dần sẽ gặp nữa.
Gặp gỡ hai họ xong, Lục Cẩm Dao đưa Chiêu ca nhi tới Thọ An Đường thỉnh an Trịnh thị
Dù cho Hầu phu nhân thì cũng thể thiếu việc thăm hỏi cha sớm tối.
Lão hầu gia ở đây, dạo quanh chỗ nào, Trịnh thị đang nhàn rỗi tỉa tót cành hoa, trông thấy Cố Ninh Chiêu và Lục Cẩm Dao thì liền vui lên: “Đã đến thì ở đây ăn cơm , nhiều cùng ăn thì càng náo nhiệt.”
Lục Cẩm Dao đáp: “Con cầu còn chẳng , mẫu chê con là .”
Cố Ninh Chiêu nhào trong lòng Trịnh thị, gọi từng tiếng tổ mẫu cực ngọt ngào, Trịnh thị bế thằng bé lên đùi, tiện tay lấy một con cá con bằng bạch ngọc cho Cố Ninh Chiêu chơi.
Trên con cá con buộc dây đỏ, tuy là con cá nhỏ nhưng chẳng hề nhỏ bé, so còn to hơn cả bàn tay của Cố Ninh Chiêu.
Lục Cẩm Dao kịp cản, bèn uyển chuyển bảo: “Mẫu , đừng chiều thằng bé nữa, miếng ngọc Dương Chi cho thằng bé chơi mà rơi xuống đất là xác định vỡ ngay.”
vỡ bể là chuyện nhỏ, đến khi về Trịnh thị đều nhét ít thứ cho Cố Ninh Chiêu, cứ thường xuyên qua như thế , khó tránh khói việc hình thành thói quen, cảm thấy đồ cầm chính là đồ của , nuông chiều như thế.
Trịnh thị đáp: “Được , chiều chuộng nữa, nhưng mắt một đứa cháu ngoan, chiều Chiêu ca nhi thì chiều ai nào?”
Lục Cẩm Dao thấu tỏ, hiểu ý nghĩa trong lời của Trịnh thị, nên bèn chuyển đề tài: “Hôn nay con gặp Đường Nhi…”
Quả nhiên hành động của Trịnh thị khựng , chiếc trâm cài giữa tóc mai khe khẽ đung đưa, cả đều khựng động đậy.
chỉ một lúc như thế thôi nhanh chóng trở trạng thái, giọng điệu Trịnh thị bình thường, hỏi: “Ngũ con, mới , bên chỗ Khương Đường thế nào , thiếu thốn thứ gì ?”
Lục Cẩm Dao: “Không thiếu thứ gì cả, con và An Dương quận chúa đầu tư phố ăn vặt của Khương Đường, chuyện kinh doanh cũng khá , mẫu cũng thể xem, Cẩm Đường Cư cũng gian hàng ở phố ăn vặt, mỗi một gian hàng nhỏ đều trúc xanh vây quanh san sát, đợi đến mùa đông là hoa mai sẽ nở. Những chuyện khác thì gì cả, con thấy khí sắc của nàng , ngày khác con sẽ dẫn Chiêu ca nhi thăm xem .”
Trịnh thị cả lúc lâu mà cũng lời , nên đành bảo: “Con là từng trải, chuyện gì nên nhắc nhở chỉ bảo thì nhắc nhở đôi chút, tuổi nàng còn nhỏ, thứ gì cũng đều hiểu, chớ đừng chậm trễ…”
Nếu rời khỏi hầu phủ thì đạo lý nữa, cho dù Gia Minh đế kế vị thì vẫn thế.
Hơn nữa chia nhà , giờ đây Cố Kiến Châu mới là chủ là đương gia của phủ Vĩnh Ninh hầu.
Có đôi khi Trịnh thị nhớ đến chuyện xưa, từng oán giận Hàn thị, nhưng lấy vui vì hầu phủ xảy chuyện nên đứa con trai út thể thành với Khương Đường, ngày dài mới thấy lòng , với bây giờ mới thể thấy một hai.
Nếu như Khương Đường ở hầu phủ thì chắc chắn sẽ náo nhiệt, nhưng cách trở xa xôi nên bà chẳng gì .
Trịnh thị lo rằng Khương Đường nhỏ tuổi nên bản thai, kiêng khem thế nào, thứ gì cũng dám ăn.
Lục Cẩm Dao khỏi bật : “Mẫu từ lâu mà, điều con cũng lắm, nhưng bây giờ vẫn tin , mâu đợi thôi, tạm thời để Chiêu ca nhi ở bên nhiều thêm, chớ chê ghét thằng bé đấy.”
Trịnh thị giả vờ tức giận: “Chỉ con mồm mép, chê ghét lúc nào.”
Theo Trịnh thị thấy thì Lục Cẩm Dao vô cùng giỏi giang, nắm giữ , cũng khéo léo, khéo léo là , tóm là chuyện với nàng thoải mái dễ chịu, gần như mặt nào cũng giỏi giang.
Bất là con dâu là chủ mẫu đều chỗ chê.
Vẫn luôn là như thế, chuyện chia tách với nhà đẻ hiển nhiên là cố ý.
Trịnh thị kìm lòng : “Bên phía phủ Bình Dương hầu… suy cho cùng là nhà đẻ của con, là chồng dễ gì, điều phụ mẫu nào ai thương con , con bỏ quá .”
Nhà đẻ là đường lui của con dâu, Lục Cẩm Dao vẫn nên để cho một con đường lui mới .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/sau-khi-xuyen-thanh-nha-hoan-hau-phu/chuong-306.html.]
Lục Cẩm Dao giấu nổi nên nàng cúi đầu xuống đáp: “Chuyện lòng con quyết, mẫu đừng khuyên nữa.”
Nói nàng là kẻ ơn nghĩa cũng , vong ơn phụ nghĩa cũng đành, tóm lời thốt , nàng hối hận.
Thật dễ để nghĩ thông, cho dù Khương Đường Cố Kiến Sơn ở đây thì của hầu phủ cũng sẽ mất mạng, nhưng đến Đại Lý Tự, tới cầu xin Tiền Tùng Minh, móc nối quan hệ,… những điều đều là thật.
Những chuyện dễ dàng lắm ?
Còn Chiêu ca nhi, một khi xảy chuyện thì Khương Đường cũng cách nào thoát , chính vì lý do như thế nên mới thể thấy lòng , nữ nhi xuất giá thể vứt bỏ thì vứt bỏ, hữu dụng mới là nữ nhi .
Trịnh thị khuyên bảo tiếp nữa, lúc khỏi nhà bảo vệ hơn chút, dù hầu phủ còn huy hoàng như ngày xưa nữa nhưng là chủ mẫu của phủ cũng chẳng thể để dị nghị bừa bãi .
Kể cả khi chuyện trôi qua thì Lục Cẩm Dao vẫn bảo Cố Ninh Chiêu tới Thọ An Đường ở mấy ngày, cũng để Trịnh thị bớt buồn rầu, Trịnh thị đương nhiên bằng lòng.
Con trẻ trong phủ ít ỏi, chỉ Cố Ninh Chiêu nên bất luận ở viện nào cũng đều là cục vàng.
Nam Hương tiễn Lục Cẩm Dao khỏi viện, nha của Thọ An Đường ai chuộc cả, bên cạnh Trịnh thị vẫn còn mấy , đến cả của phòng bếp nhỏ cũng đều là ban đầu.
Lục Cẩm Dao hỏi sức khỏe Trịnh thị dạo thế nào.
Nam Hương đáp: “Phủ y cứ hai ngày tới chuẩn mạnh một , về cơ bản thì vẫn , chỉ là tuổi tác cao nên luôn ngủ ít, ban đêm dễ tỉnh, ăn uống vẫn , điều chắc chắn là ăn nhiều như trẻ tuổi.”
Người tuổi cao đều như thế cả, Trịnh thị ăn sung mặc sướng nhiều năm như thế bây giờ nhàn hạ việc gì để , nên năng để Chiêu ca nhi tới ở bên mấy ngày, cũng thể ăn uống nhiều hơn.
Lục Cẩm Dao : “Cách thời gian ngoài mua ít đồ ăn , cứ ăn giống mãi sẽ ăn chán thôi, món cháo Trạng Nguyên lão phu nhân chắc chắn sẽ thích ăn.”
Bởi vì đó là cửa hàng của Khương Đường.
Nam Hương cảm tạ lời nhắc nhở của Lục Cẩm Dao.
Còn một điều nữa Lục Cẩm Dao , nàng cảm thấy Khương Đường như thế giống với Trường Ninh Hầu phu nhân, cuộc sống chút cô hơn, thế nên ban sáng hỏi nàng tính .
Cứ chia cách hai nơi mãi cũng .
Khương Đường nhỏ với nàng rằng định bụng để thương đội tới Tây Bắc kiểm tra , nếu thể thành thì bản sẽ tới đó.
Nếu thành thì đợi mấy năm nữa.
Nếu chuyện buôn bán mà thì chắc chắn ở đó chẳng gì cả, ít thì mà cũng thích hợp để ở lâu dài.
Trấn thủ Tây Bắc cực khổ, Cố Kiến Sơn cũng vất vả, nhưng Khương Đường cũng sẽ vì để gần hơn một chút mà đổ bộ bạc cực khổ kiếm trong trăm năm đó, ở gần là nhưng tình cũng thể uống no nước , cả gia đình như thế phát tiền ăn hằng tháng, những cái như cơm ăn áo mặc cái nào cần đến tiền.
Hơn nữa khi tới Tây Bắc thì vẫn còn cách Cố Kiến Sơn xa, chỉ điều đây về mất mười ngày nửa tháng, tới Liêu Thành lẽ chỉ cần đến một ngày rưỡi thôi.
Vì một ngày rưỡi , Cố Kiến Sơn vất vả nên Khương Đường quyết định tự đến.
Lục Cẩm Dao thể hiểu loại cảm giác , khi nàng mang thai thì Cố Kiến Châu tới Điền Nam, lâu mới về, nàng quên mất bản vượt qua thế nào .
Khương Đường cần phụng dưỡng cha chồng, vướng bận nhà đẻ, thể thì thôi.
Bên phía chồng, Lục Cẩm Dao vẫn nghĩ gì, dù thì cũng chẳng quản nổi, đến khi Khương Đường quyết định xong xuôi, giúp đỡ thu dọn hành lý là đủ , đến khi cũng muộn.
Cũng về .
Khương Đường cũng với Lục Cẩm Dao rằng Cố Kiến Sơn hơn mười ngày nên chắc hẳn hiện giờ sắp đến Tây Bắc .
Thương đội mà Lưu Đại Lang dẫn sớm hơn một chút, bấy giờ lẽ cũng về hướng Tây Bắc .
Không con đường liệu suôn sẻ .
Năm trăm lượng bạc đó, nếu thể thành thì nàng thể tìm khác đầu tư tiền đó, Khương Đường hy vọng là đầu tiên.
Đi ăn kinh doanh là một chuyện vô cùng nguy hiểm đáng sợ, Nam về Bắc, mang theo ít tiền bạc và hàng hóa, nhiều thứ thể ngấm mưa. Trên đường còn cả đạo tặc, điều bây giờ vẫn tính là thời điểm khá , tân hoàng đăng cơ, hạ lệnh điều tra triệt để tham quan nhũng nhiễu, sơn tặc thổ phỉ, Triệu Chân từng chịu khổ đó ở đây nên điều tra cực kỳ nghiêm ngặt, thế nên đường Lĩnh Nam khá là dễ .
Điều duy nhất lo lắng chính là để lừa, dốc hết sức mua hàng hóa rẻ chất lượng .
Chuyến còn thuận lợi hơn .