Sau Khi Xuyên Thành Nha Hoàn Hầu Phủ - Chương 31

Cập nhật lúc: 2025-01-07 07:26:43
Lượt xem: 256

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ngày 25 tháng 4.

Mặt trời như thiêu như đốt ̉nh đầu, trời xanh điểm thoáng qua vài đám mây, còn tới hạ chí, vậy mà đã cảm nhận được nóng.

Mấy chiếc xe ngựa hoa mỹ dừng ở cửa chính phủ Vĩnh Ninh Hầu.

Những bậc đá lát đá cẩm thạch sạch sẽ, hai con sư tử đá cửa lau bóng loáng. Cửa lớn màu đỏ thẫm mở rộng, mặt đá thạch đề bốn chữ to “Vĩnh Ninh Hầu phủ”, mái hiên treo đèn lồng đỏ, tràn ngập khí vui mừng.

Mấy người mặc hoa phục từ xe ngựa xuống, búi tóc mây xanh, cài trâm đeo trang sức rực rỡ lấp lánh.

Gã sai vặt chờ ở cửa, dắt xe ngựa vòng qua cửa nhỏ góc tây nam.

Đi phía chính là An Vương phi, áo váy màu xanh sẫm, đầu cài một cây trâm phỉ thúy, cả ôn nhu dịu dàng. An Dương Quận chúa bên cạnh gầy yếu, mặt lộ vẻ tái nhợt, chút giống Trịnh thị khoảng thời gian .

Yến quốc công phu nhân mặc bộ y phục màu hồng, bên cạnh một tiểu nương tử mười bốn mười lăm tuổi, mặc áo váy màu đỏ thẫm, trân châu đầu lắc lư hết sức chói mắt, đó là ấu nữ [1] Yến Minh Song của Yến quốc công.

[1] ấu nữ: con gái út.

Lục Cẩm Dao đến tiếp đón khách quý, hàn huyên xong, dẫn trong phủ.

An Dương Quận chúa trước đây đã có quan hệ với Lục Cẩm Dao, nhẹ nhàng gọi Lục tỷ tỷ. Yến Minh Song cũng sợ lạ, cũng gọi theo một tiếng tỷ tỷ.

Lục Cẩm Dao : “Quận chúa vẫn điềm đạm nho nhã như , thấy Minh Song cao lên ít.”

An Dương che khăn gật đầu, trong mắt An Vương phi lộ chút thương tiếc: “Thời gian bệnh, vẫn ́i lại khỏi. Ta nghĩ ngoài dạo lẽ hơn. Nghe hoa hải đường trong phủ nở , vì vậy mới đến xem.”

Lục Cẩm Dao : “Lời lý, tâm tình , bệnh gì rồi cũng khỏi.”

Một đám về phía hoa viên, Lục Cẩm Dao để Lộ Trúc , lát nữa còn khách quý đến nhà.

Yến quốc công phu nhân văn tĩnh nhưng trong người lại rất ngoan cường. Hai mẫu tử Yến Minh Song dọc theo đường đều hoa hoa của Hầu phủ mắt.

Yến quốc công phu nhân Lục Cẩm Dao bất đắc dĩ , “Chỉ là một con khỉ da, ở cũng chịu yên.”

Đại khái người cha đều hy vọng con cái bình an vui vẻ, trong mắt An Vương phi vài phần ngưỡng mộ, “Như nhất, ước gì An Dương cũng như thế.”

Yến Minh Song là tính tình ngây thơ lãng mạn, từ nhỏ cưng chiều lớn lên. Nàng dí dỏm lè lưỡi, “Đây chính là lời thật, mẫu ước gì để Quận chúa nữ nhi! Ta đổi , An Dương Quận chúa, ngươi xem nơi chỗ nào cũng , tốn tâm tư chăm sóc. Lục tỷ tỷ trong hồ nụ hoa sen, hái một bông.”

Lục Cẩm Dao : “Vậy lát nữa Yến tìm cho kỹ.”

Trong mắt Lục Cẩm Dao, An Dương Quận chúa thể ốm yếu, sợ là An Vương phi nỡ gả nữ nhi tới đây. Thứ nhất Cố Kiến Sơn thường ở quân doanh, gần ít xa nhiều. Thứ hai, bà có lẽ tìm cho nữ nhi một nữ tế tao nhã lịch sự hơn.

Yến Minh Song hoạt bát, các trưởng bối yêu thích, gả Hầu phủ sẽ chịu thiệt. Chỉ là còn cập kê, hơn nữa Yến quốc công phủ chỉ cách Vĩnh Ninh Hầu phủ một con phố, hai nhà vốn gần, gả cũng thể thường xuyên .

Tuy rằng Trịnh thị còn gặp hai vị tiểu nương tử, nhưng Lục Cẩm Dao đoán được tâm tư Trịnh thị, hẳn là ý vị Yến gia .

Vừa đúng lúc Cố Kiến Sơn đầu tháng năm sẽ trở về quân doanh, chờ năm Yến tiểu nương tử cập kê liền đính hôn, sang năm thành do đó mọi chuyện có thể được thu xếp.

Hàn thị ở hoa viên cùng Trịnh thị, nàng từng tham gia xuân nhật yến, nhưng đại nương tử quản gia, nhất định tham dự loại yến tiệc .

Vườn hoa phủ Vĩnh Ninh Hầu lớn, qua núi giả sẽ thấy khóm hoa hải đường rực rỡ, thẳng về hướng tây nam, chính là một mặt hồ xanh biếc. Một tòa đình bát giác ở chính giữa hồ, từ bên hồ đến hành lang đình ở giữa hồ gió mát.

Khương Đường đầu tiên tới nơi , nơi này là chỗ các chủ tử nhàn tâm giải buồn, nha thể dạo ở phụ cận.

Bên hồ có hai chiếc thuyền nhỏ đậu, thể chèo thuyền hái lá sen trong hồ.

Chỉ có vài bông sen mới nở, cẩn thận tìm.

Đối với núi giả, Khương Đường vẫn còn ám ảnh, nhưng cảnh sắc hoa viên xinh , chút sợ hãi liền tan thành mây khói.

Khương Đường dẫn nha bố trí ở trong đình nghỉ mát, hoa sớm pha xong, để nguội chờ sẵn. Nam Hương từ chính viện cũng đây giúp đỡ, nha đại phòng cũng giúp một tay, mềm mỏng khéo kéo từ chối.

Nam Hương thì thầm với Khương Đường: "Hôm nay đều là khách quý, phải cẩn thận hầu hạ. An Dương Quận chúa thể tốt, chuẩn một tấm thảm nhỏ, ở giữa hồ gió mát. Yến tiểu nương tử hoạt bát hiếu động, phải trông chừng kỹ, được để xảy chuyện sơ suất.”

Khương Đường đây là ý : “Đa tạ Nam Hương tỷ nhắc nhở, chờ yến hội kết thúc, sẽ mang điểm tâm cho tỷ.”

Nam Hương .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/sau-khi-xuyen-thanh-nha-hoan-hau-phu/chuong-31.html.]

Trịnh thị chờ ở đình giữa hồ, đợi hơn một khắc, Lục Cẩm Dao mới dẫn tới.

Khương Đường chờ ở đằng xa, nàng còn xem điểm tâm trong lò bánh mì, chờ mở lò sẽ nhanh chóng mang tới.

Trịnh thị gặp An Vương phi và Yến quốc công phu nhân, đều khen An Dương Quận chúa và Yến tiểu nương tử một , thấy sắc mặt An Dương , tỉ mỉ hỏi ăn thế nào, ngủ thế nào.

Giọng An Dương nhẹ giọng nói: “Chắc là trời nóng, ăn cơm , đợi mùa thu sẽ đỡ hơn, bệnh này đã lâu rồi. Nhìn cảnh như , trong lòng nhẹ nhõm hơn nhiều.”

Yến Minh Song loại phiền não , ánh mắt nàng tinh, thấy một nha đặc biệt xinh dẫn theo người đến, trong tay bưng vật gì.

Quý nữ thế gia cho dù nhìn thấy điều gì, ở nhà khác cũng sẽ gióng trống khua chiêng hỏi, cho dù là nha , cũng thể trắng trợn chằm chằm. Yến Minh Song len lén vài , mãi đến khi Lục Cẩm Dao mở miệng mới kéo nàng trở về.

Trên bàn bày ít điểm tâm, mặt mỗi đặt một ly nước màu hồng nhạt.

Lục Cẩm Dao : “Vậy vừa lúc mọi người nếm thử xem điểm tâm hợp khẩu vị , mặc dù đồ Ngũ Hương Cư, nhưng ở hương vị mới lạ. Còn , cũng là hương vị mới.”

Hàn thị Khương Đường bày một bàn điểm tâm, nhiều thứ nàng từng thấy qua. Một cái đĩa chỉ một miếng nhỏ, cũng chỉ đủ hai miếng.

Nghe Lục Cẩm Dao giải thích, miếng nào là bánh khoai môn, miếng nào là bánh ngàn tầng, miếng nào có mùi vị gì, Hàn thị đến mặt cứng đờ.

Nếu ngày hôm đó mọi chuyện hoàn thành, người ở chỗ này hôm nay tổ chức xuân nhật yến chính là nàng .

An Dương quận chúa thấy bánh ngàn tầng hình dáng đáng yêu, liền cắn một miếng, ngửi thấy hương thanh đạm, cũng ăn .

An Vương phi vốn nữ nhi ăn những thứ ở bên ngoài, ánh mắt chăm chú An Dương ăn một miếng, vội vàng hỏi: “Thế nào?”

An Dương: “Mẫu tự nếm thử sẽ thôi.”

Yến Minh Song ăn miếng thứ hai, “Vương phi nương nương, cũng nếm thử , ăn ngon lắm. Điểm tâm Ngũ Hương Cư cũng ngon bằng món . Hương thơm mềm mại, nhân bánh bên trong cũng ngọt ngào.”

An Vương phi từ chối, lấy một cái giống của An Dương, chậm ̃i nếm thử.

Bà cắn một miếng, sắc mặt kinh ngạc.

Trịnh thị : “Cũng chỉ là ăn có chút lạ miệng.”

Yến quốc công phu nhân thầm nghĩ, có chỗ nào lạ, nếu ăn ngon, khả năng mang lên bàn. Hoa hải đường còn bằng , điểm tâm mới là quan trọng nhất.

Yến Minh Song liên tiếp nếm thử vài món, cái nào cũng ngon.

Hàn thị ở một bên được lời khen ngợi liên tiếp, từ khen điểm tâm đến khen Lục Cẩm Dao, khen Trịnh thị một tức phụ , cả nàng chút c.h.ế.t lặng.

Yến Minh Song ăn hết điểm tâm, ai cũng thích, ăn xong điểm tâm nàng cũng chịu yên, “Quận chúa, hái hoa sen , ngươi xem đóa hoa nở bao.”

Mặt hồ trong xanh, điểm xuyến những bông hoa sen, hầu hết là mấy nụ hoa sắp nở, hoa nở rồi cũng chỉ có vài bông mà thôi.

Yến quốc công phu nhân đang chê nữ nhi ăn nhiều, để nàng động đậy cũng , “Con chơi của con, gọi Quận chúa gì, hái tặng Quận chúa một bông hoa sen là .”

An Dương áy náy : “Muôi muội , nhưng phải cẩn thận.”

Yến Minh Song dẫn nha thuyền, Lục Cẩm Dao lo lắng, bảo Hoài Hề theo.

Trịnh thị thích tính tình Yến Minh Song, chút nhăn nhó, hào phóng khéo léo. Dặn dò vài câu rồi cùng Yến quốc công phu nhân chuyện.

Có ý lấy lòng kết .

Trịnh thị cảm thấy ai cũng , chỉ là thể An Dương Quận chúa lắm, vương phủ có dòng dõi cao, Vĩnh Ninh Hầu phủ sợ là trèo cao nổi, cho dù Cố Kiến Sơn cho là tuổi trẻ tài cao, An Vương phi sợ là cũng muốn để cho nữ nhi gả vào.

An Dương ở một bên yên lặng lắng . Phía nàng là lá sen, đình cũng dùng màn che bao quanh, thổi cũng thổi tới. Xuyên qua màn lụa cảnh sắc mờ ảo trong hồ, lại có chút tâm tư khác. Hơn nữa ngoại trừ cảnh còn mỹ nhân, thật sự cho vui vẻ thoải mái.

Trịnh thị xong đột nhiên ánh mắt sáng lên, “Thật là trùng hợp, ấu tử nhà cũng ở nhà, đầu tháng mới , cả ngày đều ở quân doanh, Thánh Thượng khen ngợi nhiều .”

Trịnh thị chỉ tay, Yến quốc công phu nhân liền thấy Cố Kiến Sơn. Bên cạnh còn một lớn tuổi hơn một chút, có lẽ là trưởng của .

Nhìn qua tuổi còn rất trẻ, Ngũ công tử phủ Vĩnh Ninh Hầu mười mấy tuổi vào quân doanh, hiện giờ là phó tướng trong quân doanh, tiền đồ vô hạn.

Là thanh niên tuấn tài hiếm .

Nhìn từ xa, dáng cao ngất, đã biết là thường ở quân doanh, Yến quốc công phu nhân chỉ một nữ nhi, tất nhiên muốn nữ nhi đến nơi Tây Bắc chịu khổ, nếu khi thành Thịnh Kinh khó tránh khỏi tụ ít xa nhiều, cái cùng thủ tiết cái gì khác .

Không .

Yến quốc công phu nhân cùng An Vương phi hùa theo khen vài câu.

Loading...