Sau Khi Xuyên Thành Nha Hoàn Hầu Phủ - Chương 46
Cập nhật lúc: 2025-01-09 03:35:03
Lượt xem: 291
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Còn một khắc Lộ Trúc đánh thức.
Khương Đường mơ màng : “Lộ Trúc tỷ tỷ, chuyện gì ?”
Lộ Trúc : “Sắc trời , ngươi xem trời bây giờ tối sầm, còn nổi gió.”
Nàng yên tâm : “Ta đến hỏi đại nương tử về sớm một chút.”
Chùa giữ qua đêm, lỡ như chốc nữa thật sự đổ mưa thì đường sá dễ .
Lộ Trúc nhanh trở : “Thu dọn đồ đạc, lập tức hồi phủ.”
Đoàn xuống nước thì mưa như hạt châu trút xuống.
Đây là trận mưa thứ hai kể từ khi Khương Đường tới chỗ .
Có lẽ là lâu mưa nên mưa lớn, ngẩng đầu lên chỉ thấy bầu trời mờ mịt. Cuồng phong nổi lên, gió cuốn bụi đất, cây lá bên đường cũng kêu xào xạc, chỉ một tiếng “bang”, một nhánh cây gió lốc gãy.
May mắn xe ngựa của Hầu phủ vững chắc, chỉ xa phu bên ngoài là chịu tội.
Xe ngựa lung lay khiến thoải mái.
Tĩnh Mặc luôn luôn trầm , nắm Khương Đường tay : “Đừng sợ, thời tiết đổi thất thường, chốc nữa sẽ tạnh mưa thôi.”
Tĩnh Mặc dứt lời Khương Đường thấy một tiếng vang lớn cách đó xa.
Sau đó là một tiếng hét lạnh lẽo chói tai, xe ngựa lập tức dừng .
Tiếng mưa rơi ồn ào dứt bên tai, Khương Đường cảm thấy mưa hình như còn lớn hơn ban nãy, nàng : “Không thì xuống xem thế nào…”
Tĩnh Mặc : “Tứ nương tử bên Lộ Trúc và Bạch Vi, ngươi qua cũng giúp gì.”
Khương Đường một tay ôm tay nải, một tay giữ chặt màn xe để chắn mưa gió bên ngoài: “Cũng xảy chuyện gì.”
Tĩnh Mặc: “Yên tâm, sẽ chuyện gì lớn .”
Khương Đường gật đầu, mấy nha trong xe tụ thành một ổ, tuy tháng năm nhưng một cơn mưa khiến thời tiết trở lạnh.
Xe ngựa dừng , xa phu phủ thêm áo tơi tới phía xem xét, đằng càng ầm ĩ, từng chiếc xe ngựa dừng , bốn chiếc là của Vĩnh Ninh hầu phủ.
Xa phu còn thấy Ngũ công tử đang qua đây, cưỡi ngựa tới đây nên xiêm y bây giờ ướt đẫm.
Hắn còn tiến về phía nhưng Xuân Đài bên cạnh Ngũ công tử giữ chặt, Xuân Đài vẫy vẫy tay kêu : “Không việc gì lớn, cây cối phía gió quật, ngã hai cây đè c.h.ế.t con ngựa, đừng kinh hãi quá, chờ lát nữa dỡ cái cây lên là thể .”
Cố Kiến Sơn lau nước mưa mặt: “Ta đến đằng xem thử, ngươi ở đây canh chừng.”
Xuân Đài: “Tiểu nhân với ngài.”
Cố Kiến Sơn: “Kêu ngươi canh gác thì ngươi cứ canh gác, đừng để cho khác đục nước béo cò.”
Cố Kiến Sơn về phía , lúc ngang xe ngựa của Lục Cẩm Dao thì chiếc màn che xốc lên, Lộ Trúc thò đầu hỏi: “Ngũ công tử, đại nương tử nhà đừng lên phía quan sát, tới đại thụ còn gió thổi bay, bên là đường núi, sợ sẽ xảy chuyện, đợi mưa tạnh hẵng tiếp! Đại nương tử nhà một cái thôn trang ở phụ cận, chúng thể tới đó tránh mưa.”
Cố Kiến Sơn nghĩ nghĩ gật đầu đồng ý.
Lộ Trúc : “Xin Ngũ công tử tới phía thông báo cho cùng tới thôn trang tránh mưa.”
Xe ngựa nhanh đầu về phía thôn trang hồi môn của Lục Cẩm Dao.
Nông hộ ở đây là của Yến Kỉ Đường, chính là Cao ma ma cùng nhi tử và nhi tức.
Còn xe ngựa của phủ An vương và phủ Định Bắc hầu theo qua đó.
Người của phủ An vương chính là An vương phi cùng An Dương quận chúa, của phủ Định Bắc hầu chính là thế tử Chu Thần Viễn theo hộ tống Định Bắc hầu phu nhân.
Lục Cẩm Dao sai quét dọn mấy căn phòng ở, sai Khương Đường nấu nước đường đỏ: “Đưa đến mỗi phòng một bình, các ngươi cũng uống một ít .”
Mưa vẫn còn rơi nhưng Khương Đường cũng mắc mưa, trong thôn trang cái gì cũng .
Nhi tử và nhi tức của Cao ma ma là những cực an phận, đưa Khương Đường đến phòng bếp.
Sau đó còn tìm tới mấy khối đường đỏ: “Cô nương còn cần gì nữa ?”
Khương Đường : “Lấy thêm ít trứng gà .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/sau-khi-xuyen-thanh-nha-hoan-hau-phu/chuong-46.html.]
Nấu cho Lục Cẩm Dao một chén trứng gà đường đỏ và một chén gừng đường đỏ, những khác chỉ cần uống gừng đường đỏ là .
Trà gừng nấu nhanh, nấu xong thì nàng và Tĩnh Mặc mang đến cho mỗi phòng một bình.
Trước tiên đưa đến cho phủ Vĩnh Ninh hầu, Trịnh thị, Vân thị và Lục Cẩm Dao.
Bên chỗ Cố Kiến Sơn, Khương Đường nhờ Tĩnh Mặc đưa qua.
Nàng mang đưa sang cho Định Bắc hầu phu nhân ở bên cạnh.
Định Bắc Hầu phu nhân là một khí, ít nữ tử nào mày kiếm, tuy rằng như thế nhưng chuyện khá hiền lành, cũng vài câu với Khương Đường.
Chỉ chốc lát Khương Đường thấy Định Bắc Hầu thế tử Chu Thần Viễn , Khương Đường chỉ thoáng qua lập tức cúi đầu.
Chu Thần Viễn giống mẫu , thấy Khương Đường hốt hoảng thì sửng sốt: “Ngươi chính là nha bên cạnh Tứ nương tử của phủ Vĩnh Ninh hầu nhỉ?”
Chu Thần Viễn lúc thấy nàng thoáng kinh ngạc.
Khương Đường hành lễ: “Gặp qua thế tử, nô tỳ chính là nha của Tứ nương tử.”
Chu Thần Viễn : “Canh gừng là ngươi nấu , ngươi tên là gì?”
Định Bắc Hầu phu nhân nhíu mày: “Con gây sự cái gì, nàng còn về hầu hạ, nhanh .”
Khương Đường định tạ lễ nhưng Chu Thần Viễn : “Gấp cái gì, chỉ trò chuyện với nàng . Ngươi tên là gì? Năm nay bao nhiêu tuổi, lời nào?”
Khương Đường cúi đầu, nàng thể cảm giác Chu Thần Viễn hề kiêng kị mà đánh giá nàng, cái loại ngữ điệu hứng thú nghiền ngẫm giống như chỉ xem nàng là một món đồ vật chứ là .
Khương Đường: “Nô tỳ…”
Khương Đường thấy mặt xuất hiện một bóng đen, : “Còn ở chỗ mất hồn cái gì, thấy y phục của bản công tử ướt , nhanh thôn trang tìm một bộ mới .”
Là giọng của Cố Kiến Sơn, nàng cảm thấy giọng của Cố Kiến Sơn cứ như quỷ vô thường đòi mạng, nhưng thực âm thanh nào dễ như giọng của .
Tim của Khương Đường thiếu điều vọt lên tới cổ họng, nàng lập tức : “Nô tỳ ngay.”
Chu Thần Viễn vui nhíu mày, nhưng ngẩng đầu thấy góc áo của Cố Kiến Sơn vẫn còn nhỏ nước.
Rốt cuộc vẫn là thôn trang của khác, là Cố Kiến Sơn, Chu Thần Viễn : “Cố đừng hiểu lầm, thấy nàng việc vất vả nên thuận miệng hỏi thôi.”
Cố Kiến Sơn lạnh : “Tốt nhất là , đây quấy rầy bá mẫu nghỉ ngơi nữa.”
Định Bắc Hầu phu nhân gật đầu, cái gì đó nhưng để mất mặt trưởng bối. Chờ Cố Kiến Sơn khỏi thì bà mở miệng mắng: “Cũng xem đây là nơi nào!”
Chu Thần Viễn : “Mẫu đừng nóng giận, con chỉ là thuận miệng hỏi tên thôi mà.”
Khương Đường từ phòng Định Bắc Hầu phu nhân lập tức chạy về phòng bếp, nàng dừng một chút với quản sự trong thôn trang: “Ngũ công tử mắc mưa, phiền ngươi tìm một bộ y phục sạch sẽ.”
Sau khi tìm xong y phục thì Khương Đường vỗ vỗ lồng n.g.ự.c vẫn còn kinh hãi của , lau lau khóe mắt. Đây là thôn trang của Lục Cẩm Dao, nào thể chuyện xằng bậy.
Nàng cầm theo y phục tới cửa phòng của Cố Kiến Sơn, còn kịp gõ cửa thì bên trong tiếng vọng .
Tính Cố Kiến Sơn cứu nàng thêm một .
Nàng đẩy cửa , đặt y phục lên ghế.
Phòng ở cho khách trong thôn trang khá đơn giản, một chiếc giường, một cái bàn cùng hai cái ghế.
Cố Kiến Sơn ghế.
Khương Đường: “Nô tỳ gặp qua Ngũ công tử, đây là y phục của nông hộ, tuy cũ nhưng sạch sẽ, nếu còn gì nữa thì nô tỳ xin phép lui xuống.”
Cố Kiến Sơn mắt Khương Đường, đuôi mắt hồng như mới . Tiếng mưa rơi bên ngoài như tiếng trống trận, rõ ràng là ban ngày nhưng trong phòng thắp đèn.
Cố Kiến Sơn đầu , nắm chặt nắm tay : “Không do ngươi sai, là hành sự vô độ, đường đột mạo phạm.”
Khương Đường ngẩng đầu, nhưng Cố Kiến Sơn cũng nàng.
Khương Đường : “Đa tạ Ngũ công tử, nô tỳ xin lui , trời lạnh, Ngũ công tử mau y phục ẩm ướt , nhớ uống gừng… Hôm nay Ngũ công tử tay cứu giúp, nô tỳ vô cùng cảm kích!”
Cố Kiến Sơn khó dịp đùa một câu: “Sao đây, tới trâu ngựa cho ?”
Khương Đường cảm thấy bộ dáng xụ mặt giỡn của Cố Kiến Sơn buồn chút nào nhưng nàng vẫn cố một chút.