Sau Khi Xuyên Thành Nha Hoàn Hầu Phủ - Chương 50
Cập nhật lúc: 2025-01-09 03:35:09
Lượt xem: 262
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Bánh nướng thì Lục Cẩm Dao từng qua, nhưng Khương Đường , thì chín mươi phần trăm là thành vấn đề. Nàng : “Vậy thì hai thứ , mỗi loại hai mươi cân, cơm trưa cứ để Triệu đại nương , ngươi chuyên tâm cái là , cần gì thì cứ với Hoài Hề.”
Chân Hoài Hề khỏi hẳn, chuyện mua sắm giao cho nàng . Khương Đường khẽ mỉm : “Nhất định nô tỳ sẽ việc .”
Từ chính phòng , Khương Đường lập tức trở về phòng bếp nhỏ, kiểm tra xem còn thiếu thứ gì.
Những thứ , hẳn là cho Cố Kiến Sơn. Trong Hầu phủ chỉ chuẩn quân doanh, bốn mươi cân mà thôi, khẳng định thể xong.
Trong phòng bếp nhỏ thiếu bột mì, bột gạo, cả gạo và kê. Thịt thì thịt giò , bánh nướng nhân mận khô thịt ba chỉ thì sẽ ăn ngon hơn một chút, chỉ là mận khô còn nhiều lắm, liền bảo Hoài Hề mua hai thứ .
Cơm cháy thể bằng gạo và kê, hương vị sẽ phong phú hơn một chút. Cố Kiến Sơn ở đường nếu kịp đun nước nóng nấu rau ngâm ăn thì ăn khô cũng ngon.
Làm năm hương vị, cả vị cay... Khương Đường nhớ rõ Cố Kiến Sơn thích ăn ngọt, một cái vị ngọt là .
Cơm cháy vị ngọt thì Khương Đường ngược nghĩ đến một loại, cơm cháy gạo nếp bánh dày.
Chẳng qua phòng bếp nhỏ gạo nếp, lúc đó Khương Đường thèm ăn bánh chưng, Đoan Ngọ còn mấy ngày, tự mua một ít, lấy dùng khẩn cấp là .
Trước tiên nấu chín cơm, chờ khi các đồ vật đưa tới, Khương Đường liền lập tức lấy thịt ba chỉ ướp muối, đồ mặn một chút mới thể để lâu . Quả mận khô lấy ngâm nước, để đó một lúc nữa sẽ dùng, chuẩn xong hai thứ , Khương Đường liền bắt đầu cơm cháy.
Nấu cơm trong nồi to, khi đun lửa lớn sẽ cơm cháy ở đáy nồi, nhưng chỉ một lớp mỏng. Phần cơm còn chia hai, đặt bên cạnh để nguội. Kê và gạo nếp cũng như , nhưng cũng sự khác biệt.
Muốn cơm cháy bằng gạo và kê thì dùng chảo trải cơm lên, còn gạo nếp thì đảo nhuyễn thành bánh dày, đó nóng nồi, dán bánh dày bên thành nồi sẽ thành cơm cháy.
Cơm cháy bằng gạo và kê hai loại hương vị.
Cơm cháy ngũ vị hương ngon, dùng muối, ngũ vị hương, vỏ quế, trần bì, thảo quả nấu nước sốt ngũ vị hương, thêm hai nắm vừng trắng thả bên trong, bởi vì cơm khi nấu chín còn chút dính, cần trộn đều cơm cùng tương ngũ vị hương.
Lúc Khương Đường mới tới nơi sức lực lớn, đó xóc thìa luyện tập, sức lực so với đây đều lớn hơn ít.
Nước tương cay thể quá cay, để ăn ngon hơn, Khương Đường còn thêm mỡ heo tương cay và đậu phộng xào.
Hai chậu lớn trộn cơm, cũng , ngửi mùi cũng chút sặc. cho chảo một lớp dầu mỏng, đó ép mạnh cơm thành một lát mỏng dày chừng nửa ngón tay, chỉ cần chờ một lát, mùi thơm sẽ tỏa .
Sau khi cơm cháy tỏa mùi thơm, gia vị dầu và nóng chín cũng tỏa mùi hương ngào ngạt, thỉnh thoảng lật xem mặt bên , chờ màu chuyển thành vàng óng thì lật , hai mặt đều chiên thành màu vàng óng, cả một miếng cơm cháy lớn như mới coi là chín.
Lúc mới múc còn cứng, dùng đao cắt thành từng miếng vuông vắn, đặt ở một bên để nguội, chờ nguội sẽ càng giòn hơn.
Lúc Khương Đường Triệu đại nương ở bên cạnh quan sát, bà từng thấy cách ăn . Bà lấy một miếng nhỏ nếm thử, nóng cùng hương thơm xông thẳng mũi. Cắn một miếng, chỉ rắc một tiếng, miếng cơm cháy liền gãy .
Lúc chuẩn phối trộn gia vị mới chỉ tính thành công một nửa, cơm cháy chiên giòn, hương thơm mười phần, ăn từ từ còn nếm vị ngọt của hạt gạo mới thành công.
Triệu đại nương ăn xong miếng cơm cháy: “Để cùng với ngươi, như sẽ nhanh hơn một chút.”
Từ sáng đến tối, Khương Đường và Triệu đại nương đều ở trong phòng bếp nhỏ, mùi thơm cũng xoay quanh sân Yến Kỉ Đường suốt cả một ngày. Nha ngang qua cửa phòng bếp nhỏ luôn nhịn liếc mắt bên trong một cái.
Không đang món gì trong đó nữa.
Ban ngày Lục Cẩm Dao đói bụng, Lộ Trúc bưng một cái hộp, bày bàn nhỏ giường quý phi.
Tổng cộng tám ô, hai cái bên trái lượt đặt cơm cháy ngũ vị hương và cơm cháy vị cay, cơm cháy cắt thành từng miếng nhỏ, dùng tăm bạc cắm mạnh xuống một cái là thể ăn.
Nhìn sang là bánh nướng cắt thành miếng nhỏ, Lục Cẩm Dao thấy vẻ giống với bánh nướng, nhưng so với bánh nướng mỏng hơn nhiều. Bên là hai cái bánh vỏ trắng bọc nhân ở trong, khi ăn cũng là nhân gì.
Bốn ô còn đặt đậu phộng giã nhuyễn, nước đường nâu, mầm mè đen và nho khô.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/sau-khi-xuyen-thanh-nha-hoan-hau-phu/chuong-50.html.]
Lúc Lục Cẩm Dao đang đói, Cao ma ma hỏi những thứ là cái gì.
Lộ Trúc : “Đại nương tử, cái gọi là cơm cháy bánh dày. Nô tỳ cho ngài một cái, để nếm thử xem hợp khẩu vị .”
Lộ Trúc tay chân nhanh nhẹn cầm lên một cái, Khương Đường hướng dẫn kỹ, qua một là thể học . Mở vỏ nếp , bên trong là xôi nghiền nát, xôi mềm, thêm bốn loại nguyên liệu nhỏ bên trong, đó cuộn là thể ăn .
Lục Cẩm Dao cắn một miếng nhỏ , đầu tiên là giòn là dính, bên trong thơm ngọt, nhất là mè đen, hình như là mè đen nghiền nát cộng thêm đường trắng xào lên, vô cùng thơm ngọt. Con ngươi Lục Cẩm Dao mở to, kinh ngạc vì một món điểm tâm nhỏ như ba loại hương vị.
Lộ Trúc ở một bên : “Món Khương Đường ít, bởi vì bánh dày bên trong từ gạo nếp, để lâu sẽ hỏng. Ngũ công tử hai ngày ăn cũng , thể lấy nhiều. Cơm cháy và bánh nướng mỗi loại hơn hai mươi cân, phòng bếp nhỏ vẫn còn một ít, đại nương tử nếu thích ăn, thể đồ ăn vặt.”
Lục Cẩm Dao đương nhiên thích ăn, cái ngon bao. Cứ ăn bánh bao sủi cảo mãi nàng cũng thấy ngán.
Quả thật Khương Đường nàng thất vọng, cái tệ.
Cao ma ma là từ gạo nếp, vội vàng : “Gạo nếp khó tiêu, cái ăn ít một chút.”
Lộ Trúc: “Khương Đường , cái thể ăn nhiều, cho nên chỉ cầm hai cái tới đây.”
Lục Cẩm Dao là lời khuyên, nàng nếm thử cơm cháy và bánh nướng, thế nhưng cách nào từ đó chọn một món ăn yêu thích nhất.
“Lộ Trúc, ngươi lấy ở tầng của hộp trang điểm một con giáp vàng cho nàng , Khương Đường là cầm tinh con gì nhỉ?”
Lộ Trúc: “Là con thỏ.”
Lục Cẩm Dao : “Vậy thì lấy một con thỏ là .”
Mấy cái là Lục Cẩm Dao tìm thợ thủ công coi như đồ chơi, mặc dù là rỗng ruột nhưng tay nghề tinh xảo, nàng thường giữ để tới ngày lễ tết thưởng cho tiểu bối.
Lộ Trúc đáp một tiếng, chờ nàng cầm đồ ngoài, Lục Cẩm Dao ăn đồ ăn vặt. Nàng đẩy hộp về phía Cao ma ma: “Ma ma cũng nếm thử xem.”
Cao ma ma cầm một miếng cơm cháy, Lục Cẩm Dao là hài tử mà bà từ nhỏ tới lớn, một là một, sẽ khách sáo gì. Cao ma ma nheo mắt : “Lão nô vẫn chằm chằm Khương Đường, nàng tiến gần đến Tứ gia.”
Trên cơ bản thấy, gần một tháng, gặp cơ bản cũng chỉ đếm đầu ngón tay.
Hơn nữa mỗi gặp đều cúi đầu tránh qua một bên, căn bản là nha nào.
Lục Cẩm Dao dừng một chút, nàng đặt cái thẻ xuống: “Sau cần chằm chằm nàng nữa, tướng mạo của nàng đối với nàng mà là mầm tai họa. Ngày thường ngươi nhớ lưu ý nhiều hơn một chút, nếu thấy ở Yến Kỉ Đường quá lâu thì phái ngoài tìm, đừng gióng trống khua chiêng, cứ là đánh rơi đồ trang sức.”
“Đại nương tử thật sự thiện tâm.”
Lục Cẩm Dao từ chối cho ý kiến, cầm lấy tăm bạc cắm một miếng cơm cháy nữa.
Thiện tâm, đó chẳng qua là bởi vì Khương Đường là của nàng, tướng mạo như , che chở một chút khó tránh khỏi khi dễ.
Đến chạng vạng, Cố Kiến Châu trở về, Lục Cẩm Dao đem những thứ thu thập xong đưa tới cho xem. Áo bông chăn bông chiếm chỗ, những thứ khác ngược còn .
Thuốc một hộp nhỏ, thuốc trị thương, thuốc phòng ngừa phong hàn. Nhân sâm gói kỹ nhét trong áo bông, thức ăn đựng hai túi lớn, bên trong dùng giấy dầu chia thành những túi nhỏ, một gói ăn một ngày. Cố Kiến Sơn sức ăn lớn, phỏng chừng đủ ăn hơn ba mươi ngày.
Cố Kiến Châu kiểm tra một , thứ gì kiêng kị: “Ta đưa đồ , nàng đói bụng thì cứ ăn , cần chờ .”
Lục Cẩm Dao : “Hôm nay thật đúng là đói bụng, sẽ chờ về ăn.”
Cố Kiến Châu gật đầu: “Ta sẽ về nhanh thôi.”
Còn đồ đạc mà chính viện và Yến Minh Đường hỗ trợ thu thập, Cố Kiến Châu cũng đưa qua chung một luôn. Đồ đạc cần tự đưa đến quân doanh ở ngoại ô kinh thành, là nhờ mang qua, chẳng qua chỉ là chuyển tay mà thôi.
Bên trong tay nải còn một tờ giấy, nhét ở trong chăn bông, danh sách những đồ đưa qua. Sau khi đưa đến tận tay Cố Kiến Sơn thì tự kiểm tra một nữa.