Sau Khi Xuyên Thành Nha Hoàn Hầu Phủ - Chương 61

Cập nhật lúc: 2025-01-09 04:19:38
Lượt xem: 220

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nha của Yến Kỉ Đường sớm thấy bình thường, ai nấy đều bước nhanh, còn những đặt mua cơm ở chỗ Bạch Vi cũng tăng tốc bước nhanh.

Ai nấy đều như bay.

Bội Lan nhanh nhất, mở cửa , mùi hương càng nồng nàn hơn: “Khương Đường, gì thế!”

Khương Đường bịt mũi: “Cà chua hầm thịt ba chỉ cuốn tôm lột, còn nấu váng đậu chiên giòn, mau đến đây giúp cái nào, giúp quạt gió, khói cay mũi quá.”

Ở cổ đại máy hút khói, nấu cơm trong phòng mà cẩn thận thì cũng đều là khói. Xiêm y trong phòng bọn họ đều cất trong tủ, cũng siêng năng quét dọn, nếu thì qua mấy ngày chỗ nào chỗ nấy cũng đều là dính mỡ.

Ăn cơm xong còn hong gió một chốc, mùi hương mới tan hết .

Khương Đường tất cả đều là đồ Bội Lan thích ăn thì Bội Lan lập tức xổm ở một bên quạt, quạt với Khương Đường: “Đường Đường, lúc nào thì xong thế?”

Trong nồi là nước cà chua sắp cạn, lúc sôi sùng sục nổi bong bóng nước sốt lúc trào lên lúc xẹp xuống, để lộ những miếng thịt ba chỉ cuốn vàng ươm ở bên trong.

Thực sự nhiều thịt cuốn, Bội Lan vẫn thấy váng đậu: “Váng đậu ?”

Khương Đường: “Một chốc nữa là chín , váng đậu ở phía cùng, lấy bát , sắp xong .”

Khương Đường rải hành hoa trong nồi, thế thể nồi .

Bội Lan mang bốn cái bát , bình thường đều là Khương Đường nấu cơm, ba bọn họ phiên rửa bát. Hôm nay Tinh Tương và Tĩnh Mặc trực đêm, lát nữa lúc Bạch Vi ngoài đưa đồ ăn thì tiện đường đưa luôn.

Khương Đường nhiều, mỗi năm cái thịt cuốn, mỗi bát để ba miếng váng đậu nhỏ. Trong mỗi bát bán bốn cuốn thịt và hai miếng váng đậu hầm.

Để bốn phần, chính viện hai phần, Yến Phương Đường hai phần.

Hai phần ở chính viện là Nam Hương và Nam Tuyết đặt, Khương Đường nhớ ngày xưa bọn họ đều đặt bốn phần.

Yến An Đường từng mua đồ ăn ở chỗ nàng, Yến Minh Đường mới xảy chuyện nên lẽ đám nha việc cẩn thận hơn chút.

Bốn phần còn để cho Tinh Tương và Tĩnh Mặc Bạch Vi mang cùng , khi Bạch Vi vẫn quên dặn dò: “Cái của để cho , bỏ trong nồi, nhiều nước sốt mới ngon!”

Bội Lan: “Chỉ ngươi là ăn, .”

Khương Đường gắp bát năm miếng, lúc tối ăn cháo hoa nên giờ cũng thấy đói.

Thịt ba chỉ thái lát mỏng, đem rán cho mỡ, ăn thì béo nhưng ngấy. Cà chua vị chua nên thể giảm bớt độ ngấy của mỡ, cắn một miếng còn lá cải bọc bên trong, ở trong nữa là tôm lột màu cam.

Khương Đường thích ăn cảm giác sần sật nên tôm lột quá nát, nước cà chua nấu chung với tôm lột, chua thanh ngon miệng, điều duy nhất mỹ chính là thiếu bát cơm tẻ.

Vị của váng đậu cũng ngon, mềm mềm ngấm đầy nước sốt nên như thế ăn .

Bội Lan: “Cái bất kể là bát cơm bát mì sợi cũng đều ngon!”

Lục Anh bảo: “Ngươi xem cằm với bụng ngươi kìa, ăn cơm giữa khuya, cằm với bụng còn thể thêm mấy lớp nữa.”

Bội Lan ngượng ngùng, ngày nàng cũng chỉ mua chút bánh bao thịt điểm tâm cho thỏa cơn thèm, kể từ khi Khương Đường cái thì nào nàng cũng theo ăn. Ăn xong thì ngủ, thể béo ?

Bội Lan xoa mặt : “Vậy cách một ngày ăn một .”

Nàng cũng như Khương Đường , mặt thế thì ít nhất thon thả một tí.

Trông dáng vẻ buồn rầu của Bội Lan, đều chọc hết trong phòng.

Khương Đường thấy còn thừa nửa nồi nước sốt cà chua thì nghĩ đến một chủ ý.

Lục Cẩm Dao thích ăn chua, cà chua cũng chua đó , cà chua ở đây to đỏ còn chảy cát, bất kể là xào rau là nấu bát mì sợi cũng đều ngon.

Cái ngon nhất vẫn cái , lẩu cà chua hẳn là từng ăn bao giờ, cà chua ninh với thịt bò cũng cực kỳ ngon.

thịt bò ở nơi đây là bò cày, trừ khi nó c.h.ế.t già chứ thể giết. Muốn ăn lẩu thịt bò thì thịt bò mới .

Có thể gặp nhưng thể cầu, chắc Hoài Hề thể mua , để Hàn Dư Thanh .

Đến đêm, Lục Cẩm Dao ăn bữa khuya, Cố Kiến Châu trông thấy mà thèm, ăn hết phần Lục Cẩm Dao còn ăn hết.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/sau-khi-xuyen-thanh-nha-hoan-hau-phu/chuong-61.html.]

Ăn xong, cho Lục Cẩm Dao phong thư: “Ngũ thư đến, chuyện cầu nàng, nếu nàng tiện thì sẽ từ chối.”

Lục Cẩm Dao đáp: “Dẫu cũng xem xem là chuyện gì, nếu như bây giờ bảo cho một tiểu nương tử gia thế phẩm hạnh đều thì cũng .”

Lục Cẩm Dao mở thư , bóng ngọn nến nhảy nhót phong thư, nàng nhanh như gió, rõ dụng ý thư của Cố Kiến Sơn.

Là do nàng suy nghĩ chu , chỉ để Khương Đường mấy món ăn hữu dụng ngờ thể hữu ích như thế.

“Có thể dám bảo đảm, cũng đấy, đây là Khương Đường .” Lục Cẩm Dao chẳng gì về nấu nướng nên thể bảo đảm cho Khương Đường .

Ngộ nhỡ thì .

Cố Kiến Châu đáp: “Trong thư chỉ thử một , nếu thể thành thì nàng thưởng cho Khương Đường chẳng ư.”

Lục Cẩm Dao nhủ bụng, cứ thưởng là thưởng .

Làm tất nhiên là thể thưởng, nhưng Khương Đường là một nha , gánh phần ban thưởng ư.

Đối với Lục Cẩm Dao mà , là công lao của nàng thì sẽ nhường, công lao của nàng thì nàng cũng sẽ cướp.

“Có liên quan đến lương thảo, đây là chuyện nhỏ. Nếu như thành, việc ắt qua triều đình. Ta hiểu chuyện trong triều nhưng xem, để cho một tiểu nha như Khương Đường mũi nhọn… trái còn ứng với câu nọ, thất phu vô tội, kẻ ngọc mang vạ. Nếu Hoàng thượng gặp nàng thì , nghĩ xem tướng mạo của Khương Đường… đưa nàng trong cung thì ?”

Cố Kiến Châu suy nghĩ nhiều như Lục Cẩm Dao, chỉ cảm thấy đây là chuyện , nếu thể vì bách tính chút chuyện thì cũng nguyện xông pha khói lửa.

Nếu như phủ Vĩnh Ninh hầu nghĩ ý tưởng mà ý tưởng còn hữu dụng, thánh thượng sẽ lấy vui, sẽ thưởng cả đống thứ.

Nếu như đây là nha của phủ nghĩ , thể thánh thượng đột nhiên hứng trí, gặp mặt Khương Đường.

Giống như của Hầu phủ nghĩ loại phương pháp chính là chuyện đương nhiên, Khương Đường nghĩ thì cảm thấy thể tưởng tượng nổi.

Cố Kiến Châu nghĩ đến mức độ , nhưng Lục Cẩm Dao thì cũng cảm thấy .

Sau khi gặp Khương Đường, đến khi cũng khó chắc.

Lục Cẩm Dao đặt thư lên bàn, phía giấy trắng mực đen, Cố Kiến Sơn trọng tạ đầu bếp nên e rằng cũng đấy là do Khương Đường .

Chỉ nhắc đến cảm ơn, nhưng nhắc đến gì khác, trong lòng sớm quyết định từ lâu.

Lục Cẩm Dao : “Không hỏi là nhất, nếu như hỏi đến thì cứ thế . Cứ sức khỏe của mẫu , lúc trù nương trong phủ nấu cơm thì bong cơm cháy, khô giòn, là ngon miệng, thể để lâu, nên mới khiến cho trù nương nghĩ liệu thể .”

Nếu thánh thượng gặp thì cứ tìm một trù nương ứng phó là .

Lời thì như thế nhưng biện pháp vẫn là Khương Đường nghĩ .

Đây là cách thỏa nhất mà hiện giờ Lục Cẩm Dao thể nghĩ .

Cố Kiến Châu cảm thấy cách .

Lục Cẩm Dao : “Việc còn với phụ và mẫu một tiếng, là tạm thời , đợi đồ mới .”

Trong lòng Lục Cẩm Dao lấy lo lắng, thấy Cố Kiến Châu còn thì khỏi sẵng giọng: “Chàng đúng là cả đám đấy.”

Cố Kiến Phong đức tài bình thường nhưng yên phận. Cố Kiến Thủy trông thông minh nhưng là kẻ ngu ngốc. Cố Kiến Hải trông thì trung thực nhưng một bụng xa. Còn Cố Kiến Sơn, Lục Cẩm Dao thấu .

Phỏng là vì quân doanh từ sớm nên mới mài dũa tính cách như thế. Hắn là kẻ từng g.i.ế.c , từng gặp sinh tử.

Cố Kiến Châu đáp : “Cần thì cứ , nếu thì cũng .”

Sáng sớm ngày hôm , ăn cơm xong, Lục Cẩm Dao liền gọi Khương Đường .

Nàng đưa mắt chiếc túi đan mới của Khương Đường, mỉm .

Vốn dĩ nghĩ chiếc bánh ngọt vị đào ngày hôm ngon, định để Khương Đường xem thể bán trong cửa hàng , nhưng sự tình nặng nhẹ.

Lục Cẩm Dao thở dài bảo: “Lần bảo ngươi cơm cháy và bánh nướng, ngươi vẫn còn là cho ai.”

Khương Đường , là để cho Ngũ công tử.

Loading...