Sau Khi Xuyên Thành Nha Hoàn Hầu Phủ - Chương 90

Cập nhật lúc: 2025-01-11 00:53:31
Lượt xem: 212

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cố Kiến Sơn ngẩng đầu Xuân Đài một cái, Xuân Đài hồn nhiên phát hiện đúng: “Ngài mau ăn , ăn sẽ lạnh đấy.”

Cố Kiến Sơn chuyển động nhẹ tay , đó dùng tay trái cầm đũa lên, khó khăn gắp một miếng thịt gà.

Hôm qua ăn cháo lòng, chỉ cần dùng muỗng là ăn .

Đồ ăn do phòng bếp lớn đưa tới, là các món cơm, dùng muỗng ăn cũng . Chỉ hôm nay, là ăn mì.

Xuân Đài hồi lâu, chần chừ : “Không để tiểu nhân đút ngài.”

Cố Kiến Sơn: “... Không cần, ngươi lui xuống , lát nữa dọn.”

Xuân Đài dám trái ý Cố Kiến Sơn, từ hôm qua phát hiện dối, bao giờ dám dối gạt nữa.

Lần tới nếu dối, phát hiện còn đỡ, nếu công tử , thể thiếu một trận quân côn.

Sau công tử gì, sẽ cái đấy.

Không bao giờ tự chủ trương nữa.

Xuân Đài bày đồ ăn mặt Cố Kiến Sơn lặng lẽ lui ngoài.

Cố Kiến Sơn ngay cả thịt gà còn gắp , huống chi là mì sợi.

Dùng bữa bằng tay trái khó hơn tưởng tượng của nhiều.

Vào những lúc , cho dù Xuân Đài thấy, Cố Kiến Sơn cũng .

Sau khi vết thương tay khép , theo thái y châm cứu khôi phục, chắc chắn sẽ lên thôi.

Cố Kiến Sơn dùng muỗng cắt sợi mì, gà thì chờ nguội dùng tay cầm ăn, sống chẳng lẽ còn mấy thứ khó tới chết.

Về phần vì lấy đồ ăn từ chỗ Khương Đường, là hồi tối qua khi trở về từ chính viện, ở ngã rẽ đến chính viện, đầu thấy Khương Đường.

Khương Đường hành lễ với , bật động, nàng cũng nhúc nhích.

Cố Kiến Sơn ngờ còn trùng hợp kiểu .

Chờ tay khỏi, ít nhất đợi đến khi vết thương khỏi hẳn.

Cố Kiến Sơn một kẻ tàn phế trong mắt của Khương Đường, thương hại.

Ăn thì thế nào, chỉ cần đưa tiền, thì Khương Đường cũng thể kiếm tiền. Hắn vui vẻ ăn đồ ăn do Khương Đường nấu, chịu đau cũng ăn cho hết, ăn nhiều chút mới mau khỏi .

Xuân Đài ăn gì cả, ít nhất vài lời của đạo lý nhất định.

Xuân Đài hiểu hết, cần giả vờ mạnh mẽ, c.h.ế.t cũng giữ chút thể diện .

Dùng tay trái ăn cơm thể nào trơn tru , Cố Kiến Sơn ăn chậm, hai khắc Xuân Đài mới dọn dẹp.

Phải rằng ở quân doanh, mấy miếng là thể gặm xong một cái màn thầu, giống như hiện tại, còn nhai kỹ nuốt chậm.

Xuân Đài yên lặng bưng cái bát chỉ còn chút nước dùng xuống, đó bưng thuốc lên.

Ngửi thấy mùi thuốc sắc màu nâu đen đắng ngắt, Cố Kiến Sơn còn thèm nhắm mắt uống sạch, nếu chỉ một chén, Xuân Đài nghi ngờ thể uống tận mấy chén.

Đổi băng bôi thuốc, lăn lộn một hồi qua giờ hợi.

Cố Kiến Sơn kêu Xuân Đài ở tạm tây sương phòng bên cạnh một đêm, Yến Hồi Đường bố trí đơn giản, tây sương phòng chỉ một tấm vạc giường, dù trời nóng nên cũng chuyện gì.

Xuân Đài cẩn thận trông chừng đến nửa đêm, mới chịu nổi nữa, ngủ .

Hôm , Xuân Đài tiếng mưa rơi đánh thức.

Hôm qua ban đêm sợ nóng nên kéo giường đến bên cửa sổ. Giọt mưa từ mái hiên nhỏ xuống từng giọt từng giọt, còn vài giọt mưa suýt rơi xuống mặt .

Chỉ sắc trời thì đang là mấy giờ, nhưng dù là giờ nào thì đều thức dậy thôi.

Công tử nhà còn dậy sớm hơn cả , sáng sớm cửa sổ sách.

Xuân Đài nhịn khuyên một câu: “Ngài nên ngủ thêm một lát, vốn dĩ vết thương còn lành, nên nghỉ ngơi nhiều hơn. Vết thương của ngài ngay cả thái y cũng khuyên là tĩnh dưỡng, nghỉ mới .”

Trời mưa, hôm nay cần đến chính viện, dậy sớm gì.

Xuân Đài nghĩ nhất định khuyên thêm mấy câu, ai ngờ mới hai câu, công tử nhà đặt sách xuống, về giường .

Hắn ngoài cửa sổ, thảo nào, thì hôm nay mặt trời ló dạng.

*

Hôm nay Khương Đường cần đến chính viện, ngày mưa việc của bọn nha sẽ ít hơn, nên nàng ở cửa sổ nhĩ phòng .

Vừa ghi nhớ, khi rảnh thì thêm mấy chữ to, tuy nàng nhanh chữ, nhưng nhanh cũng thể như chữ mười mấy năm, rồng bay phượng múa thành thạo .

Muốn thư pháp chăm học khổ luyện, đường tắt nào .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/sau-khi-xuyen-thanh-nha-hoan-hau-phu/chuong-90.html.]

Nàng đồ ăn sáng cho Lục Cẩm Dao với Triệu đại nương, luyện chữ hơn nửa canh giờ, Tường Vi ở chính viện chạy đến. Lý do giống y như hôm qua: “Khương Đường, đói bụng quá , gì ăn cho vay chút , đổi cho ngươi thứ khác.”

Tường Vi tới còn cầm theo niêu lẩu, thuận đường tới mua chút thức ăn.

Niêu lẩu chà rửa sạch sẽ, nàng còn xoa xoa bụng, cứ như thật sự đói sắp xỉu.

Nếu cái gì bán , Khương Đường tuyệt đối sẽ chê tiền.

hôm nay .

Nàng đưa mắt sắc trời, : “Bên ngoài ai bày hàng nên mua đồ, ở chỗ đồ dự trữ, ngươi hỏi khác .”

Hình như bên chỗ Bội Lan vẫn còn bánh quy.

Nếu còn thì thôi, với , nàng nghỉ ngơi một ngày.

Kiếm tiền cũng đợt, nàng kiếm mỗi ngày, ai mà nghỉ ngơi chứ.

Nếu Cố Kiến Sơn tới mua thì nàng nhất thiết kiếm một đồng bạc đó. Nếu là Cố Kiến Sơn thì càng cần, thiếu nợ trả cho hết.

Nàng sợ Cố Kiến Sơn xảy chuyện hai, con đường đến Yến Hồi Đường treo đèn lồng, tối đen như mực, sợ Cố Kiến Sơn ngã nên nàng với Hoài Hề, vì tối qua đèn lồng treo lên.

Có lẽ bởi vì lời của nàng phân lượng, nên khi nàng Hoài Hề sẽ , hơn nữa bởi vì Yến Kỉ Đường chậm rãi xây dựng địa vị, nên gã sai vặt tiền viện việc cũng cực kỳ nhanh nhẹn.

Tường Vi bất đắc dĩ : “Thôi , nếu chuyện gì nữa thì trở về đây, hôm qua cảm ơn ngươi nha.”

Khương Đường nhẹ: “Không gì, ngày khác tới nhé.”

Nói chuyện với Tường Vi xong, Khương Đường tiếp tục , xem nhiều sẽ mắc , nếu mai trời vẫn mưa thì thể đến tiệc hoa sen .

Dựa theo thường lệ, những lúc như chủ nhà sẽ gửi tạ , đó hẹn thời gian khác. Còn hỏi thăm khác yến hội thời gian đó , mặc cho gia thế như nào, đều tránh .

Là vì lễ nghĩa.

mà lỡ đồng thời tổ chức yến hội, bất cẩn đụng thì còn cách nào hết.

Hôm , may mà ông trời hợp tác, trời xanh mây.

Khương Đường với Nguyệt Vân theo Lục Cẩm Dao đến hồ Bích Thủy ngoài thành Thịnh Kinh.

So với hồ nhân tạo của phủ Vĩnh Ninh hầu thì hồ Bích Thủy lớn hơn, mênh m.ô.n.g vô bờ. Lá sen nối tiếp chân trời, đang là mùa hoa sen nở rộ nên chỉ mới xe ngựa , Khương Đường thấy tận mấy loại hoa sen.

mà, nàng đến thưởng sen, Lục Cẩm Dao thai, tuy qua thời kỳ nguy hiểm ba tháng, nhưng khi ngoài vẫn cẩn thận một chút.

Lục Cẩm Dao hạn chế bên bờ hồ, nếu nàng hoa sen, Khương Đường với Nguyệt Vân sẽ hái cho nàng , nàng chỉ cần chuyện với đám An Dương quận chúa là .

Xuống xe ngựa, từ đằng xa thấy An Dương bước đến nghênh đón: “Chào Lục tỷ tỷ.”

Lục Cẩm Dao: “Chào quận chúa.”

An Dương Khương Đường đằng Lục Cẩm Dao, nhoẻn miệng : “Đã lâu gặp Lục tỷ tỷ, bộ y phục hôm nay của tỷ thật . Chúng qua , ăn điểm tâm chuyện.”

Lần gặp là đầu tháng năm, ở thôn trang của Lục Cẩm Dao. Nếu Lục Cẩm Dao tay giúp đỡ thì mẫu với nàng mắc kẹt ở đó.

Có khi còn đất đá núi đập trúng.

Ngựa dọa sợ, nhưng hữu kinh vô hiểm (1).

(1) Chỉ hoảng sợ chứ gặp nguy hiểm

Lục Cẩm Dao : “Đã lâu gặp, khí sắc của thấy khá hơn nhiều , mời danh y đến ?”

An Dương trông khác với gặp .

Lần xuân nhật yến đó, nàng trông như chỉ cần một làn gió là thể thổi bay. Mùng một tháng chùa dâng hương, An Dương sức sống hơn chút, nhưng vẫn trông yếu đuối mong manh như thế.

Còn bây giờ khí sắc sắc mặt đều hơn, khuôn mặt ửng hồng, sức sống linh động gấp mấy , sáng sủa hơn nhiều.

An Dương vén tóc con tai, : “Thái y trong cung xem qua, hơn nữa gần đây khẩu vị , tiến hành song song cả hai. Lúc mùa hè là khó chịu nhất, nhưng năm nay đỡ hơn .”

An Vương phủ lo dùng băng, mát mẻ ăn cơm, bệnh của nàng từ từ lên, còn lòng rảnh rỗi chạy đến đây ngắm hoa nữa.

“Lục tỷ tỷ, hôm nay mát mẻ, chúng chuyện một hồi .”

Bởi vì tiệc nên An Dương dám đến quá gần mặt họ, nàng kêu hạ nhân treo màn lụa rèm châu ở đình giữa hồ, bày bánh đó, cảnh vật ở đó là tuyệt nhất, phong cảnh tả xiết.

Nàng gửi mời cho quá nhiều , chỉ mời mấy thiết, nàng còn dẫn theo đầu bếp đến, buổi trưa nấu cơm dã ngoại ở đây, ăn tiệc hoa sen.

Lục Cẩm Dao theo An Dương đến đình giữa hồ, đường .

An Dương : “Lần may mà Lục tỷ tỷ.”

Lục Cẩm Dao đưa Triệu đại nương đến, cho dù chút liên quan đến Khương Đường thì đấy cũng là tấm lòng của Lục Cẩm Dao.

An Dương sẽ vì Khương Đường mà cái gì cũng tính lên đầu nàng, việc nào việc đó.

Loading...