Còn trẻ mà cha đều mất, ngay cả con gái yêu sâu đậm cũng qua đời.
Bàn tay đặt gáy cô khẽ dừng , giọng điệu vẫn lãnh đạm như : "Hai mươi năm ."
"Hả?" Chiến Cảnh Hi mở to mắt kinh ngạc, lúc đó cô hình như còn sinh , "Hai mươi năm , lúc đó mới tám tuổi?"
Tám tuổi vẫn còn là trẻ con, phân biệt là thích là yêu ?
thể khiến nhớ mãi quên nhiều năm như , chắc chắn là tình cảm bình thường.
Thấy cô phản ứng mạnh, khóe môi Chu Nghiên Xuyên hiếm khi cong lên, nhưng nụ trong cảnh mang theo vài phần quỷ dị: "Bây giờ thì vì bố cô điều tra chứ?"
Chiến đại tiểu thư,...
Bắt gặp ánh mắt ôn hòa mà sâu thẳm của , Chiến Cảnh Hi phát hiện suy nghĩ vốn kiên định của bỗng nhiên lung lay.
Phải đây?
Biết chuyện , càng nữa!
Hơn nữa, thích từ năm tám tuổi, đến giờ vẫn quên, cũng quá chung tình !
Trong đầu hiện lên hình ảnh lạnh lùng từ chối những cô gái giàu xinh trong hai năm qua, cô nhướng mày, suy nghĩ : "Nếu bảo ở , vệ sĩ cho ban ngày, đàn ông của ban đêm đấy, mưa to thế , chúng cũng thể về Kinh Đô, ngày mai, cho câu trả lời ."
Đôi mắt đen láy sâu thẳm cô gái trẻ mặt, dù trang điểm, tóc tai cũng chải chuốt, nhưng cô vẫn toát lên vẻ kiêu ngạo và quý phái bẩm sinh, khí chất của tiểu thư nhà giàu cũng rõ ràng.
Đôi khi thừa nhận rằng, tạo hóa đúng là sự thiên vị.
dường như sự thiên vị dành cho Chiến đại tiểu thư quá mức.
Khóe môi nhếch lên một nụ nhạt, một lúc , Chu Nghiên Xuyên mới khẽ lên tiếng: "Đại tiểu thư suy nghĩ kỹ ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/sau-ly-hon-ve-sy-kiem-chong-cu-tro-thanh-tai-phiet/chuong-36.html.]
"Ừm." Chiến Cảnh Hi khẽ đáp, đôi mắt tinh xảo cong lên: "Dù cũng ngủ , bây giờ cũng bạn trai, cũng bạn gái, thấy chúng cũng khá hợp , nam nữ trưởng thành , cứ thế mà ONS cũng vui."
ONS? Vui?
Hừ.
Tiểu thư nhà giàu từ nhỏ thiếu tiền cũng thiếu tình yêu đúng là chơi.
Chu Nghiên Xuyên cũng tại khi câu thất thần vài giây, lẽ giọng điệu của Công chúa điện hạ coi như món đồ chơi nam sủng?
"Cứ , ngày mai, cho câu trả lời của ..."
"Không cần đợi đến ngày mai." Hoàn hồn, Chu Nghiên Xuyên mấp máy môi cắt ngang lời cô, đôi mắt đen vẫn cô gái với ánh mắt bình tĩnh: "Ban ngày vệ sĩ cho Đại tiểu thư, ban đêm đàn ông của Đại tiểu thư, cầu còn ."
"..."
Ầm!
Tiếng sấm ầm ầm từ xa vọng khiến Chiến Cảnh Hi đang bậc thang bừng tỉnh, màn mưa tầm tã, màn hình điện thoại tối đen, khóe môi cô vô thức cong lên.
"Ban ngày vệ sĩ cho Đại tiểu thư, ban đêm đàn ông của Đại tiểu thư, cầu còn ."
Giọng trầm khàn của đàn ông vang lên bên tai, chiếc nhẫn cưới lấp lánh ngón áp út tay trái, nụ môi cô càng sâu hơn.
Ai thể ngờ rằng đàn ông vệ sĩ cho cô ban ngày, đàn ông cho cô ban đêm cách đây một năm giờ đăng ký kết hôn với cô, còn một công ty công nghệ của riêng ở Kinh Đô.
thì , lẽ do dạo bận rộn quá, cô lâu nhớ lý do ban đầu khiến hai đến với , lẽ nếu cơn mưa , cô thực sự sẽ nghĩ rằng cô và vệ sĩ của đến với một cách tự nhiên, chứ vì ngủ với .
nghĩ kỹ , hình như bắt đầu như thế nào cũng quan trọng nữa, dù kết quả cũng như .
Hơn nữa, Chiến Cảnh Hi cô vốn là theo chủ nghĩa hưởng thụ, vui ngày nào ngày đó, ừm, hình như từ khi ở bên Chu Nghiên Xuyên, cô từng buồn phiền.
Tuy rằng đôi khi vẫn lạnh lùng như lúc chỉ vệ sĩ cho cô.