Sau Nhiều Năm Gả Thay - Chương 120
Cập nhật lúc: 2025-02-10 07:10:08
Lượt xem: 142
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Mỗi từ , nàng đều nhận , nhưng khi ghép với , tại nàng hiểu gì cả?
Liễu Nguyệt Nô sững sờ, thể hiểu nổi vì nàng - một nữ nhân mồ côi song - liên quan đến “Khả hãn”. Dù ưa nổi Lục Phụng, cảm thấy nam nhân tàn bạo xứng với Như tỷ của nàng, nhưng cũng thừa nhận rằng: Lục Phụng suông.
Lục Phụng giữ chặt bàn tay đang yên phận của Giang Uyển Như, trầm giọng :
“Dù chỉ là một chi tộc sa sút, nhưng trong ngươi vẫn chảy dòng m.á.u vương tộc A Sử Na. Ngươi tư cách kế thừa vương vị.”
Liễu Nguyệt Nô cứng đờ mặt: “Ta là nữ nhân.”
Lục Phụng nàng với ánh mắt kỳ quái.
Một thể đơn độc dựng nên một đội quân khởi nghĩa, nữ nhi mà phong tướng, đến cả cũng xem nàng như một nữ tử tầm thường, mà nàng tự trói buộc chính trong cái phận “nữ nhân”?
Hắn nhướng mày hỏi ngược : “Nữ nhân thì ?”
Địa vị của nữ tử Đột Quyết cao hơn so với Đại Tề, nữ nhân thể kế thừa một phần gia sản như trâu bò, dê cừu. Hoàng hậu của Khả hãn - Khả Đôn - địa vị tôn quý, thậm chí còn thể can dự chính sự. Trong lịch sử, từng trường hợp Khả hãn bệnh nặng hoặc mất sớm, triều chính thực tế do Khả Đôn nắm giữ. Hoặc nếu hoàng tử bất tài, công chúa tài năng vượt trội cũng thể Khả hãn xử lý quốc sự.
Trên thảo nguyên, phần lớn dân chúng quan tâm trị vì là nam nữ, chỉ cần Khả hãn đủ mạnh mẽ, thể dẫn dắt họ đánh lui kẻ địch, giúp họ no đủ, để ngựa của họ cỏ ăn - thế là đủ để trở thành một vị Khả hãn xứng đáng.
Dù là nữ nhân, nhưng với thực lực của Liễu Nguyệt Nô, Lục Phụng dám khẳng định - đám vương tộc trong vương đình Đột Quyết cộng cũng đánh nàng.
Điều khiến Đột Quyết khó chấp nhận vì Khả hãn là nữ nhân, mà là việc tân vương của họ do Đại Tề chỉ định!
Điều đó chẳng khác nào thừa nhận rằng, từ nay về , những nam nhân thảo nguyên từng tung hoành ngang dọc chịu sự kiềm chế của Đại Tề?
Lần , Lục Phụng cho họ quá nhiều thời gian suy nghĩ, chỉ ba ngày - chấp nhận thì đàm phán, chấp nhận thì đánh!
Quân đội Đại Tề nghỉ ngơi đủ lâu, binh khí sắc bén mài xong, sẵn sàng thịt đàn bò béo bờ bên .
Nước cờ của Lục Phụng chỉ khiến Đột Quyết bất ngờ, mà ngay cả các tướng sĩ Đại Tề cũng ngỡ ngàng.
Hắn đổi vương là đổi vương, thể đồng ý ?
kết quả chứng minh, Lục Phụng chỉ tinh thông binh pháp, mà còn hiểu rõ lòng trong cuộc chiến quyền lực.
Tiên Khả hãn mất, xương cốt lạnh, vị trí của Mặc Đốn vốn vững. Nay ngoại địch áp sát, nội bộ Đột Quyết càng hỗn loạn, các của đều dòm ngó, nhân cơ hội ngư ông đắc lợi.
Nếu đánh, tổn thất sẽ vô cùng nặng nề, cái giá trả quá lớn.
Nếu hòa, Đại Tề nới lỏng điều kiện đàm phán, chỉ là đổi một vương.
Liễu Nguyệt Nô mang huyết thống hoàng tộc, ít nhất cũng Đột Quyết quá mất mặt.
Huống hồ… nàng chỉ là một nữ nhân!
Trước mắt cứ nhượng bộ Đại Tề, bảo lực lượng, khi hồi phục thực lực, nếu thể quyết chiến với Đại Tề, thì chỉ cần để “Khả hãn” “bạo bệnh” mà c.h.ế.t , những kẻ khác vẫn còn cơ hội tranh đoạt vương vị.
Tóm , trong thời gian cấp bách và tình thế rối ren, ai ngờ rằng, Đột Quyết đồng ý!
Liễu Nguyệt Nô, từ một phản tướng của Đại Tề, trở thành Minh Uy tướng quân, nay sắp chính thức đăng cơ, trở thành tân Khả hãn của Đột Quyết.
Từ một kẻ mưu phản, đến nữ tướng quân, lên Khả hãn, một cuộc đời huy hoàng đủ để ghi danh sử sách, lưu danh thiên cổ.
…
Lục Phụng kiên nhẫn để giải thích tường tận với Liễu Nguyệt Nô, chỉ căn dặn vài câu dẫn Giang Uyển Như rời .
Về đến phủ nghỉ ngơi, ngẩng cằm, chờ Giang Uyển Như hầu hạ cởi áo giáp cho .
nàng vẫn còn đắm chìm trong nỗi kinh ngạc.
Mãi đến khi Lục Phụng bất mãn hắng giọng một tiếng, nàng mới bừng tỉnh, lập tức ôm chặt cánh tay , kích động hỏi:
“Rốt cuộc là chuyện gì thế ? Ta đang mơ đấy chứ?”
Người mới nhận của nàng, thế mà thành Khả hãn của Đột Quyết!
Và qua ý tứ trong lời Lục Phụng, vẻ như… hai nước cần đánh nữa?
Bọn họ… nhanh thôi, thể hồi kinh !
Lục Phụng gì, chỉ nới lỏng cổ áo.
Giang Uyển Như lập tức tinh ý bước lên, giúp cởi bộ y phục nhiễm lạnh. Sắc mặt Lục Phụng dịu xuống đôi chút, nhưng vẫn hừ lạnh:
“Ra ngoài lâu quá, thấy tâm trí nàng cũng hoang dại .”
Đối với một Giang Uyển Như “hiền lương, nhu mì” mà , đây là một tội danh lớn. Trước đây, chắc chắn nàng sẽ hoảng sợ mà vội vàng thanh minh. giờ đây, nàng rõ Lục Phụng nỡ tay với . Cởi áo ngoài xong, nàng lập tức rúc lòng .
“Phu quân, oan uổng quá. Trong lòng, trong mắt đều là phu quân, tâm trí hoang dại ?”
Lục Phụng nàng nũng đến mức còn cách nào, đành ôm chặt nàng lòng, giọng điệu vui:
“Không gặp Liễu Nguyệt Nô nữa.”
Hắn cố ý để hai thiết, nhưng cái gọi là “ thiết” theo ý là giống như ở kinh thành, một chiếc ghế rộng đặt xa tám trượng, chuyện uống , nhã nhặn lễ độ.
Chứ kiểu ôm kéo qua kéo thế ! Không đúng, nàng đỏ mặt cái gì chứ?!
Lần đầu tiên, vị Tề vương thể thao túng hai triều đại trong lòng bàn tay nghi ngờ quyết định của chính .
Giang Uyển Như hiểu nổi sự chiếm hữu kỳ quái của Lục Phụng. Không rõ ? Liễu chỉ là nhớ nhung tỷ tỷ thôi mà! Trong lòng nàng ngầm phàn nàn, nhưng mặt vẫn ngoan ngoãn vuốt ve n.g.ự.c , giọng ngọt như mật, cuối cùng cũng dỗ Lục Phụng.
Thân thể trong lòng mềm mại, ấm áp, Lục Phụng dần dịu . Vị Tề vương khó lường bên ngoài, giờ phút ôm lấy thê tử trong phòng, trầm giọng giải thích với nàng.
Ban đầu, là kẻ chủ chiến kiên định, luôn theo quan điểm “kẻ nào phục thì đánh đến chết”, ai thể khuyên can.
Người đổi chính là Giang Uyển Như.
Hắn nàng mềm lòng.
Trước đây, những dân làng , tha mạng cho họ. Những Đột Quyết từng giúp thê tử của , thậm chí còn thể tha cho họ.
Gần đây, Giang Uyển Như luôn âu sầu, vốn định dùng điều để nàng vui, nhưng ngờ nàng càng thêm lo lắng.
Nàng :
“Những nữ nhân già yếu, chồng con đều chết, họ còn thể sống bao lâu nữa?”
Lục Phụng nhíu mày: “Chẳng lẽ nàng nuôi bọn họ? Nhổ cỏ mà diệt tận gốc, tất sẽ để mối họa về .”
Nữ nhân thể sinh con, trẻ nhỏ sẽ lớn. Một khi đến tuổi thể giương cung b.ắ.n tên, chúng trở thành mối đe dọa của Đại Tề, như một vòng luẩn quẩn hồi kết.
Giang Uyển Như hỏi :
“Vậy thì ? Phu quân định g.i.ế.c sạch bọn họ ? Chỉ mới tính là nhổ cỏ tận gốc ?”
Lục Phụng im lặng trầm tư.
Trong khoảnh khắc, trả lời thế nào câu hỏi của một nữ nhân.
Giết sạch…
Số nhiều như , . Trong sử sách từng chuyện , và nó cũng ngược ý định ban đầu của .
Hắn chỉ Đột Quyết đời đời thần phục, xóa bỏ mối họa biên cương, để bách tính Đại Tề hưởng thái bình vĩnh viễn.
Dù hiện tại tàn bạo, nhưng trăm ngàn năm , hậu thế ắt sẽ hiểu rõ công lao của .
Nếu thể g.i.ế.c sạch, thì dùng vũ lực trấn áp, khiến bọn họ dám phản Tề. Đây cũng chính là suy nghĩ ban đầu của .
Giang Uyển Như :
“Phu quân, g.i.ế.c phụ , phu quân, con cái của họ. Dù họ khuất phục vì sợ hãi, nhưng liệu thật lòng thần phục ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/sau-nhieu-nam-ga-thay/chuong-120.html.]
“Chàng cũng , nhổ cỏ mà diệt tận gốc thì sẽ sinh hậu hoạn. Đặt vị trí của họ, nếu là nữ nhân Đột Quyết, chắc chắn sẽ giả vờ thần phục, tìm cơ hội để báo thù cho trượng phu!”
Kết quả là, nàng Lục Phụng “dạy dỗ” một trận, cho phép lời xui xẻo. Hắn còn sống khỏe mạnh, để nàng rơi tình cảnh đó chứ?
Thế nhưng, những lời tưởng chừng “nực ” để một vết nứt trong lòng Lục Phụng.
Không thể g.i.ế.c hết, cũng thể đánh quá tàn nhẫn, nếu nhất định sẽ tạo phản kháng mạnh mẽ.
Hắn là kẻ chỉ đánh giết. Ngược , công tử Lục gia là văn võ song , tinh thông kinh sử.
Thời xưa, Đại Vũ trị thủy, chặn nước bằng dẫn nước chảy . Hắn hiểu rõ đạo lý .
Sự kích động do m.á.u và chiến thắng mang dần tan biến, Lục Phụng trở nên bình tĩnh hơn, suy nghĩ bước tiếp theo.
lúc , thế của Liễu Nguyệt Nô sáng tỏ.
Thân phận của nàng quá mức thích hợp, mang trong huyết thống hai nước. Trong khoảnh khắc lóe sáng, một ý tưởng táo bạo hiện lên trong đầu Lục Phụng.
Nếu… Đột Quyết một vị Khả hãn mới thì ?
Hắn lập tức sai điều tra kỹ về Liễu Nguyệt Nô.
Từ tất cả những hành động của nàng , thể thấy nàng xem là Đột Quyết.
Dĩ nhiên, nàng cũng xem là Tề.
nàng một nhược điểm, đó là tỷ tỷ qua đời của nàng .
Nàng yêu thích, thậm chí ỷ Giang Uyển Như.
Mà Giang Uyển Như là chính thê của , là mẫu của ba đứa con .
Chỉ cần vì nàng, Liễu Nguyệt Nô nhất định sẽ cận với Đại Tề.
Sói theo đầu đàn để săn mồi, cừu theo thủ lĩnh để tìm cỏ. Các dân tộc thế gian cũng .
Chỉ cần một vị Khả hãn cận với Đại Tề, cộng thêm sức mạnh quân sự răn đe, cùng biện pháp giáo hóa bằng chính trị và văn hóa…
Hắn thể đạt chiến thắng mà cần chiến tranh.
Hắn một tâm tư khác.
Nữ nhân của cần cúi đầu bất kỳ ai. phủ Ninh An Hầu quá yếu. Dù khi còn là đại phu nhân của Quốc công phủ khi trở thành Vương phi của Tề vương, tính tình Giang Uyển Như luôn ôn hòa, khinh nhờn cũng giận, trong mắt nàng đó là khéo léo xử thế, nhưng trong mắt Lục Phụng, đó là sự ủy khuất.
Vậy nên, cho nàng một chỗ dựa vững chắc, một “nhà đẻ” đầy thế lực.
Để nàng giận thì giận, trở mặt thì trở mặt, cần sắc mặt bất kỳ ai.
Chuyện , để trong lòng mà . Giang Uyển Như là điều. Nàng tựa n.g.ự.c Lục Phụng, trong lòng cay đắng chịu nổi, cổ họng nghẹn như nhét đầy bông gòn, giọng cũng nghèn nghẹn.
Lục Phụng vẫn chịu buông tha nàng, nâng cằm nàng lên, hừ một tiếng nhạt:
“Không đánh trận nữa, miệng nàng hết loét ?”
Giang Uyển Như sững sờ.
Không bất kỳ dấu hiệu nào báo , nước mắt nàng bỗng nhiên rơi xuống.
Hắn hết!
Những lời khuyên răn nàng thể , những lo lắng ngày đêm canh cánh trong lòng, những uất ức chẳng thể giãi bày, đều !
Nàng quá bất ngờ, khiến Lục Phụng giật . Hắn rõ ràng giỏi an ủi khác, lóng ngóng lau nước mắt cho nàng, giọng điệu cứng nhắc hỏi xem ai dám nàng ấm ức.
Giang Uyển Như rơi nước mắt lắc đầu, úp mặt n.g.ự.c , giọng nghẹn ngào:
“Lục Phụng, bao giờ với … Ta thật sự yêu .”
Nàng bỗng một cảm giác, giữa cõi đời rộng lớn , sẽ ai đối xử với nàng hơn .
Nàng đang sở hữu và tận hưởng sự thiên vị của .
Một nam nhân uy nghiêm, lạnh lùng, nhưng luôn suy tính vì nàng, chỉ nàng là ngoại lệ của . Thế gian , nữ nhân nào động lòng chứ?
Giang Uyển Như cũng là phàm nhân.
Hắn yêu nàng, nàng yêu , hai là phu thê danh chính ngôn thuận, cùng nuôi dạy ba đứa trẻ đáng yêu, lanh lợi.
Trước đây nàng hưởng, nàng khịt mũi khinh thường. giờ nàng tin . Ông trời quả thật bạc đãi nàng.
Lục Phụng hỏi mãi nguyên do, đến khi Giang Uyển Như bình tĩnh , nàng lau nước mắt, khẽ mỉm .
Nàng :
“Ta nhớ bọn trẻ .”
Team Hạt Tiêu
Ngày tháng trôi qua thật nhanh, tính , bọn họ rời nhà hơn nửa năm, hai đứa nhỏ cũng sắp tròn một tuổi.
Lục Phụng vuốt ve tấm lưng nàng, trầm giọng đáp:
“Sẽ sớm thôi.”
---
Dù lời bảo đảm của Lục Phụng, nhưng hòa đàm giữa hai nước chuyện ngày một ngày hai. Phía Đại Tề còn dễ , hoàng đế ban chỉ giao cho Tề vương quyền quyết định, ai dị nghị.
phía Đột Quyết thì loạn thành một nồi cháo.
Hơn nữa, Lục Phụng đưa hàng loạt điều kiện, đương nhiên nghĩ chỉ cần đổi một Khả hãn là thể yên mãi mãi.
Hắn miễn cho Đột Quyết việc cắt nhượng thành trì, giảm một nửa cống phẩm hàng năm. đổi , Đại Tề sẽ lập Đô hộ phủ tại các thành trọng yếu, cử quan viên Đại Tề cùng Đột Quyết cai quản, định kỳ dâng tấu chương lên hoàng đế Thiên triều.
Mở đường giao thương giữa Đột Quyết và Đại Tề, hai nước trao đổi hàng hóa.
Cấm kỵ binh thảo nguyên quấy nhiễu dân Đại Tề, kẻ nào vi phạm sẽ lập tức c.h.é.m đầu tại chỗ, cần xét xử.
Ở biên giới hai nước, Đột Quyết lui quân vài dặm, nhường chỗ cho quân Đại Tề đóng giữ.
Hai bên bình yên vô sự, nếu Đột Quyết vẫn còn dã tâm, quân đội Đại Tề sẽ lập tức áp sát, dương oai nước lớn.
…
Tóm , hai bên giằng co, cò kè mặc cả, tới lui tranh chấp.
Đến khi hai nước đạt thỏa thuận, mất thêm nửa tháng nữa.
Lúc , mùa đông khắc nghiệt qua , thời tiết ấm lên, bước tháng ba xuân tràn ngập ánh nắng.
Trên thảo nguyên, băng tuyết tan chảy, màu xanh mướt trải dài khắp nơi, từng đàn gia súc nhởn nhơ gặm cỏ, điểm xuyết giữa màu xanh là những bông hoa vàng rực rỡ, khung cảnh tràn đầy sức sống.
Giữa tháng tư, Đại Tề và Đột Quyết chính thức ký kết hòa ước.
Để tỏ thành ý, Lục Phụng trao trả bộ tù binh hiện cho Đột Quyết.
Đột Quyết cũng đáp lễ bằng cách gửi đến Đại Tề hai con tin.
Một là phản tặc Trần Phục.
Người còn là “gian thần” của Đại Tề - Bùi Chương.
Bùi Chương đóng vai nội ứng quá xuất sắc, đến mức Đột Quyết vẫn tin rằng thật lòng phản bội Đại Tề.
Nhìn nam nhân tuy mang xiềng xích nhưng vẫn toát khí chất thể che lấp, mí mắt Lục Phụng khẽ giật, trong lòng nổi lên một kế hoạch mới.