Sau Nhiều Năm Gả Thay - Chương 38

Cập nhật lúc: 2024-12-07 10:18:40
Lượt xem: 293

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1VoeRFHNJB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tâm trạng của Lục Phụng chợt phức tạp.

 

Trong suy nghĩ cố hữu của , nữ nhân là để vui lòng nam nhân, đó là lẽ thường. Nam nhân thì đặt việc xây dựng công danh lên hàng đầu, cần quan tâm đến vẻ ngoài.

 

Hắn vươn tay, kéo chiếc chăn nhỏ Giang Uyển Như lên một chút. Đột nhiên hỏi:

“Gả cho , thấy ủy khuất ?”

 

Giây phút đó, chợt hiểu , ăn ngon mặc , chỉ nam nhân yêu thích nhan sắc, nữ nhân cũng một tướng công tuấn tú.

 

Còn , năm đó chỉ là một kẻ phế nhân đến cũng nổi.

 

“Hửm?”

 

Giang Uyển Như gối đầu lên cánh tay của , đôi mắt lim dim vì ánh nắng, đáp :

“Phu quân hôm nay đùa.”

 

Nàng :

“Phu quân phận tôn quý, dáng vẻ như rồng như phượng. Đây là phúc đức tu tám đời mới , dám ủy khuất?”

 

Môn đăng hộ đối, với phận đây của nàng, bao giờ nghĩ sẽ cao gả một nhà hiển hách như phủ Quốc Công Lục gia. Nàng cũng gả cho con thứ trong các gia đình quyền quý, chỉ nhờ gia tộc che chở, mỗi tháng cúi chịu thiệt để nhận vài đồng bạc tiêu vặt. Đó mới thật sự là cả đời thể ngẩng đầu.

 

Cha lạnh nhạt, kế mẫu thương. Nàng thể như nam nhân bước khỏi cửa lớn, tạo dựng sự nghiệp, chỉ thể tự lo liệu tương lai qua chuyện hôn nhân.

 

Cha nàng quan Hàn Lâm, lúc đó nàng từng nghĩ rằng, kết quả nhất của nàng là lấy một thư sinh nghèo nhưng chí tiến thủ.

 

Nếu gia cảnh nghèo, đó coi như là nàng hạ giá, nhà chồng nể mặt phủ Hầu gia cũng dám khó bạc đãi.

Nếu là thư sinh, ba năm một thi hội, sáng còn là kẻ áo vải, chiều thể bước triều đình. Cứ từ từ chờ, cuối cùng cũng sẽ ngày công danh rạng rỡ.

 

vận mệnh trớ trêu, nàng trở thành phu nhân của nhà họ Lục.

 

Thực , lời Giang Uyển Như giả dối. Ngoại trừ những ngày đầu khó khăn, khi nàng quản lý cả một phủ Lục gia rộng lớn, nàng đúng là "cao gả".

 

Nàng hề để tâm đến đôi chân của Lục Phụng. Khi đó nàng sống trong sợ hãi, thậm chí dám yêu cầu phu quân tương lai của , lớn nhỏ tuổi. Chỉ cần tính tình , đối xử với nàng, thể bảo vệ nàng và Lệ di nương là đủ.

 

Những gì Lục Phụng cho nàng vượt xa những gì nàng từng tưởng tượng.

 

Phủ Lục Quốc Công giàu sang phú quý, cần nàng cửa chịu cảnh cực nhọc lo toan bếp núc. Lục Phụng hoàng thượng coi trọng, nàng là phu nhân của quyền thần, chẳng cần chịu cảnh cô đơn như Vương Bảo Xuyến chờ đợi 18 năm.

 

Năm thứ ba khi nàng phủ, nàng phong mệnh phụ. Tại yến tiệc trong cung, nàng gần vị trí của quý phi nhất. Nhìn xuống phía , một ai trẻ hơn nàng.

 

Team Hạt Tiêu

Dù tính khí của Lục Phụng thất thường, nhưng những năm qua, nàng cũng dần hiểu tâm tư của . Đặc biệt, từ khi nàng mang thai đứa nhỏ , hai ít gần gũi hơn, nhưng càng thêm tình cảm mặn nồng.

 

Giang Uyển Như nghĩ, nàng và Lục Phụng hiện tại vợ chồng hòa hợp. Giờ chỉ mong Hoài Dật bình an khỏe mạnh, đứa nhỏ trong bụng thuận lợi đời, bình an lớn lên. Tương lai, nàng thể sống an nhàn, hưởng một đời phú quý, như thế là đủ mãn nguyện.

 

Giang Uyển Như dụi đầu cánh tay Lục Phụng, lười biếng :

"Phu quân cứ thử xem, ủy khuất?"

 

Lục Phụng im lặng.

 

Hắn từng nghĩ rằng, gả cho , Lục Phụng, vợ sẽ thiệt thòi bất kỳ điều gì. lời của Giang Uyển Tuyết hôm vẫn văng vẳng bên tai, khiến trái tim kiên định như đá của một vết nứt nhỏ.

 

, dù Cung Vương thất bại, cô vẫn hối hận.

 

Lục Phụng, vốn là công tử thế gia tôn quý nhất triều đại , từ nhỏ là thiên chi kiêu tử. Năm đó, vị hôn thê của chọn Cung Vương, chỉ nghĩ nữ nhân tham lam hư vinh, từng nghĩ đến điều gì khác.

 

Ngoại trừ xuất , tự nhận thua kém Cung Vương bất cứ điều gì.

 

Giờ đây, Cung Vương thất thế, chẳng khác nào chó nhà tang. Vậy mà một như Giang Uyển Tuyết, ham hư vinh, yêu đến mức si mê hối hận. Dù tâm vững chắc như bàn thạch, vẫn tránh khỏi chút so sánh.

 

Cung Vương gì hơn ? Một kẻ yếu đuối tay trói gà chặt, đôi chân để cho Cung Vương thêm hai năm nữa, nhưng sớm muộn gì cũng đòi bằng máu.

 

Khi Giang Uyển Tuyết câu đó, chỉ nhạt. Nữ nhân tham lam hư vinh, thời thế, còn nông cạn đến cực điểm!

 

May , thê tử của ngoan ngoãn, hiểu chuyện và điều, khác biệt với những nữ nhân tầm thường ngoài .

 

Giờ đây, bỗng nhận , dường như thê tử cũng khá xem trọng diện mạo.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/sau-nhieu-nam-ga-thay/chuong-38.html.]

 

Chỉ cần một bộ y phục, nàng lộ ánh mắt đầy tán thưởng, hai mắt sáng lên khiến buồn bất đắc dĩ.

 

Lục Phụng im lặng một lát, chậm rãi :

"Quân tử xét qua ngoại hình. Nam nhân đẽ bên ngoài, chỉ là cái vỏ trống rỗng, khó thành đại sự. Nhìn khắp các hùng xưa nay..."

 

Tiếng hít thở đều đều từ bên cạnh truyền đến. Hắn cúi đầu , nàng ngủ , hàng lông mày thư thái, khóe môi khẽ , lẽ đang mơ một giấc mộng .

 

Lục Phụng nàng một hồi, dùng đầu ngón tay nhẹ nhàng vuốt ve đôi má ửng hồng của nàng, nhắm mắt , bên nàng.

 

---

 

Hoàng đế đối với Lục Phụng luôn sự bao dung đặc biệt. Hắn đến muộn, hoàng đế cũng giận, chỉ là khi thấy liền khựng , :

"Quân Trì hôm nay... quả là phong nhã tuấn tú."

 

Một bạch y thanh nhã, đai lưng mỏng, tay áo rộng. Khác hẳn với dáng vẻ uy nghiêm, lạnh lùng thường ngày của . Thoạt , khí chất sắc bén của như giảm nhiều.

 

Lục Phụng đáp:

"Đó là phụ nhân hồ nháo. Chuyện bỏ qua . Thánh thượng triệu thần tới, việc gì cần sai bảo?"

 

Giang Uyển Như chỉ mắt , mà ngay cả vải nàng chọn cũng cực kỳ mềm mại, thoải mái. Lục Phụng cùng nàng nghỉ ngơi một lát, bất giác cảm thấy bộ quan phục thường mặc thật nặng nề, khó chịu.

 

Không ngẫu nhiên : Mỹ nhân hương là mồ chôn hùng. Quả thật cổ nhân dối.

 

Nhắc tới chính sự, hoàng đế liền thu vẻ đùa cợt ban nãy, bảo nội thị dâng lên một phong thư, :

"Xem ."

 

Lục Phụng lướt qua, sắc mặt càng lúc càng trầm xuống.

 

"Trẫm cũng ngờ, là bọn chúng."

 

Khuôn mặt hoàng đế lộ biểu cảm phức tạp. Đã hơn hai mươi năm, tàn dư như tro tàn bùng cháy, ngay mắt .

 

Lục Phụng ngừng một chút, :

"Hợp tình hợp lý."

 

Năm đó, tàn dư của Trần Vương đào tẩu xuống phía Nam, từ đó như trâu đất xuống biển, biến mất. Bọn họ lật tung cả vùng phía Nam mà tìm thấy dấu vết gì.

 

Hóa , bọn chúng ẩn nấp mặt nước.

 

Bùi Chương điều tra các hồ sơ về thủy phỉ trong nhiều năm qua, phát hiện ba năm trở đây, bọn chúng đặc biệt hoành hành, vũ khí ngày càng tinh xảo, thường xuyên chặn cướp các thuyền buôn qua , hành động nhanh gọn, chuẩn xác, tựa như một đội quân tổ chức bài bản.

 

Khoảng thời gian , trùng với thời điểm Cung Vương bí mật đúc và buôn bán sắt thép.

 

Hai sự việc tưởng chừng liên quan Bùi Chương, cẩn thận tỉ mỉ, phát hiện manh mối. Khi lật các vụ án g.i.ế.c cướp của của thủy phỉ nhiều năm , nhận bọn chúng thường sử dụng một loại vũ khí là câu kích.

 

Câu kích lưỡi thẳng phía , cạnh bên lưỡi ngang, thể đ.â.m thể móc, thích hợp sử dụng trong chiến đấu nước.

 

Mà trong vũ khí sắt thép do Cung Vương buôn lậu, câu kích là nhiều nhất.

 

Khi tất cả các “sự trùng hợp” kết hợp , chúng còn là sự trùng hợp nữa. Bùi Chương rõ nội tình của Trần Vương, nhưng báo cáo những manh mối phát hiện . Hoàng đế cục, lập tức hiểu rõ.

 

Hoàng đế :

"Trước đây trẫm còn nghĩ Bùi Chương kinh nghiệm nông cạn, giờ , là trẫm thiển cận."

 

"Xưa nay hùng xuất thiếu niên, trẫm già ."

 

Hoàng đế thở dài một tiếng, :

"Quân Trì, khanh sắp xếp công việc trong tay, cùng Bùi Chương xuống Giang Nam một chuyến ."

 

Lục Phụng quỳ một gối, trầm giọng :

"Thần tuân chỉ."

 

Tàn dư của Trần Vương, chỉ mới xử lý . Đây là sự ăn ý cần giữa và hoàng đế.

 

 

Loading...