Sau Nhiều Năm Gả Thay - Chương 71

Cập nhật lúc: 2024-12-20 14:08:41
Lượt xem: 272

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Phía , Thúy Châu nhanh nhẹn nhận tình hình, lập tức lấy chiếc áo choàng dệt kim thêu hoa vàng chuẩn sẵn trong tay khoác lên Giang Uyển Như, :

"Gió lớn, phu nhân cẩn thận sức khỏe."

 

Giang Uyển Như kéo áo choàng bao lấy cơ thể, bước thẳng chính sảnh. Hòa An Hầu vốn ưa chuộng phong nhã, nên trong sảnh bài trí cổ kính và thanh lịch. Bốn góc đặt chân đèn đồng xanh, hai bên tường là dãy kệ sách đầy ắp kinh sách và đồ cổ, nhưng giờ đây, khung cảnh hỗn độn vô cùng.

 

Giang Uyển Như qua những mảnh gốm sứ vỡ đất, ánh mắt lướt qua Hòa An Hầu và Tần thị đang ngẩn , cuối cùng dừng Hòa An Hầu.

 

"Cha."

 

Nàng hành lễ, chỉ nhàn nhạt gọi một tiếng, :

"Con điều , xin cha cho lui những khác, chỉ cha và con chuyện riêng."

 

Hòa An Hầu là một đàn ông trung niên gầy gò, trông nho nhã. Bộ trường bào màu lam đậm mặc gầy mảnh của ông khiến ông trông như một thần tiên phiêu dật. Khuôn mặt ông trắng trẻo, một chòm râu . Nếu cãi với Tần thị, khiến mặt mày ông xanh đỏ tía tai, thì trông ông chính là hình mẫu tao nhã giới sĩ đại phu ca ngợi nhất thời bấy giờ.

 

Nhìn vị phu nhân quý phái đột ngột xông , Hòa An Hầu thoáng ngẩn ngơ. Nghe nàng gọi ông là "cha," ông mới giật nhận đây là đứa con gái thứ sáu của .

 

Từ ngày nàng xuất giá, ông lâu gặp nàng.

 

Giang Uyển Như nhiều tình cảm với Hầu phủ. Lúc về thăm nhà, nàng chỉ ghé qua gặp Lệ di nương, tiện thể thăm lão bà thái quân. Dù với Tần thị, nàng và bà vốn ghét mặt, nàng vẫn nén nhịn gặp vài vì lễ nghĩa. với Hòa An Hầu, cha ruột , nàng thấy xa lạ vô cùng.

 

Thời thơ ấu, nàng chịu ít khổ sở: ngó lơ, bắt nạt, chịu đói, chịu lạnh, khó, phạt, tất cả đều do Tần thị gây . Nàng căm hận đàn bà ác độc đó, trong vô đêm dài đói khát, nàng thầm thề rằng, nếu một ngày, nàng nắm quyền trong tay, nhất định sẽ khiến đàn bà đó sống bằng chết!

 

Suy nghĩ ăn sâu trong nàng lâu. Khi xưa, vụ án của Cung Vương xảy , Giang Uyển Tuyết – tỷ tỷ gọi là "Vương phi" – mất hết địa vị. Lúc đó, nàng từng ám chỉ với Lệ di nương rằng sẽ giúp bà lên chính thất. Dù gì thì nhà của Tần thị cũng tuyệt tự, đối phó với một nữ nhân đuổi khỏi nhà chẳng hề khó khăn.

 

Lệ di nương . Khi bệnh phổi nặng, chỉ lo cho sức khỏe . Chuyện đó vì gác . Sau , khi nàng mang thai và Lục Phụng Giang Nam, nàng bắt Châu Diệu Âm – một hành tung khả nghi.

 

Ban đầu, khi Châu Diệu Âm là mật thám, nàng quả quyết rằng "giúp nàng đỡ khổ" bằng cách của Lục Phụng. Khi đó, Giang Uyển Như tuy ngoài mặt bình tĩnh, nhưng trong lòng đầy toan tính, thậm chí ý g.i.ế.c c.h.ế.t Châu Diệu Âm.

 

Một tội nữ nhỏ nhoi mà dám tranh chồng với nàng ư? Kim Đào thấu suy nghĩ của nàng âm thầm bày tỏ rằng sẽ giúp nàng loại bỏ Châu thị. Cuối cùng, nàng tay. Thứ nhất là vì đứa trẻ trong bụng, thứ hai là vì nàng chợt nhớ đến Tần thị.

 

Không giống Lục Phụng, Giang Uyển Như chỉ là nữ nhân bình thường, kính sợ thần linh. Nàng mang thai, sợ rằng nếu tay vấy m.á.u sẽ ảnh hưởng đến con . Khi đó, Hoài Dật mỗi ngày đều kiên trì đến chuyện với trong bụng, những câu như: "Nhân chi sơ, tánh bản thiện" (Lòng khi sinh vốn thiện). Nàng thậm chí dám mắt của Hoài Dật.

 

Trong khoảnh khắc đó, nàng bất giác nghĩ đến Tần thị. Bà thể dung nạp một thiếu nữ 15 tuổi, nàng thì ? Lẽ nào nàng cũng biến thành từng căm ghét nhất ?

 

Tần thị và Hòa An Hầu là phu thê từ thời niên thiếu. Suốt những năm tháng , bà tận mắt chứng kiến ông lượt nạp , thêm con cái với họ. Bà thể oán hận chứ?

 

Giang Uyển Như tha thứ cho Tần thị, chỉ là đột nhiên nàng hiểu một điều. Trong chốn hậu viện, nương tử và vốn luôn đối lập . Hoặc là gió đông thổi bạt gió tây, hoặc ngược . Tần thị thủ đoạn độc ác, gặp một chính thất như , nàng chỉ thể coi xui xẻo.

 

Hòa An Hầu thì ? Ông là cha ruột của nàng, tại bỏ mặc nàng, để mặc nàng và mẫu bắt nạt? Rõ ràng hồi nhỏ ông đối xử với nàng , từng cõng nàng vai, từng dẫn nàng ngắm đèn lồng với nụ rạng rỡ. Nàng và mẫu gì sai , tại ông đổi trong một đêm như thế?

 

Giang Uyển Như cảm xúc phức tạp với Hòa An Hầu. Không nghi ngờ gì, nàng hận ông, hận ông vì coi con cô như rơm rác bỏ ; nhưng đồng thời, nàng cũng quên sự dịu dàng mà ông từng dành cho nàng. Nàng lớn tiếng chất vấn ông, hỏi tại năm đó bỏ rơi con nàng. Nàng ông lóc, ân hận, cầu xin tha thứ với nàng và Lệ di nương. Tình cảm yêu ghét đan xen lẫn lộn trong lòng nàng, khiến nàng đối mặt với ông như thế nào. Cuối cùng, nàng chỉ thể chôn giấu nỗi đau cũ và giữ thái độ lạnh nhạt.

 

Giang Uyển Như cách tự an ủi . Nàng nghĩ, những khổ cực thời thơ ấu hẳn là điều . Lục Phụng tính cách bá đạo, nếu là khác sống cùng, chắc chắn sẽ chịu nổi sự kiểm soát của . với nàng thì phù hợp, ít nhất mặt , nàng cần lo lắng vứt bỏ.

 

 

---

 

Đêm qua, Lục Phụng quá mức mạnh bạo, khiến thể của nàng vẫn còn nhức mỏi. Giang Uyển Như tự tìm một chiếc ghế quan mũ xuống, chờ Hòa An Hầu xử lý xong chuyện trong nhà.

 

Có lẽ vì lâu gặp, giờ đột ngột đối mặt với Hòa An Hầu, trong lòng nàng quá nhiều gợn sóng, chỉ nhanh chóng thành việc, ghé thăm Lệ di nương một chút trở về sớm.

 

Mặt trời ngả về tây. Nếu giờ về phủ, lẽ trời tối đen. Nàng để ý nhắc nhở Hoài Dật thức khuya sách mà nghỉ ngơi sớm. Hai tiểu bảo bối song sinh thích nhè, ngoài nàng , ai dỗ chúng. Còn Lục Phụng, gần đây về nhà sớm. Nếu nàng mặt, đám nha trong viện Kim Quang chắc chắn sẽ dọa đến vỡ mật.

 

Không từ lúc nào, trống trong lòng nàng dần lấp đầy. Ngay cả Tần thị – mà nàng từng căm hận – giờ đây cũng thể khiến nàng gợn sóng cảm xúc.

 

Giang Uyển Như dựa lưng ghế, lạnh lùng Tần thị rời , đó sang Hòa An Hầu với vẻ mặt lúng túng.

 

Dáng vẻ của nàng còn thoải mái hơn cả chủ nhân nơi đây.

 

Có lẽ vì Giang Uyển Như tự tiện đến mà báo , hoặc cũng thể vì ông và Tần thị cãi , nhỏ tuổi như nàng bắt gặp nên Hòa An Hầu cảm thấy mất mặt. Ông ho khan một tiếng, qua :

"Con về thăm nhà, bảo báo một tiếng? Thật là khiến chê ."

 

Giang Uyển Như thản nhiên ông, đáp:

"Hiện tại, trò lớn nhất của Hầu phủ là con."

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/sau-nhieu-nam-ga-thay/chuong-71.html.]

---

 

Hoàng đế xử lý công việc nhanh chóng và nể tình, xong lệnh cho tước bỏ quan tước của Hòa An Hầu, và bắt ông rời khỏi cổng cung. Tất cả quan viên trong triều cảnh , đối với Hòa An Hầu – một tri thức thanh cao – đây là một sự sỉ nhục lớn lao.

 

Bị tiết lộ nhược điểm bởi Giang Uyển Như, Hòa An Hầu mặt mày xanh đỏ, lộ rõ vẻ tức giận. Ở nhà ông là đầu gia đình, ngoài xã hội dù chỉ là một quan viên văn học, nhưng ba con rể là tứ hoàng tử, Lục Phụng và Bùi Chương, những qua , lúc thăng lúc trầm, lúc nào cũng giúp ông giữ thể diện.

 

Rất ít dám phản đối ông như . Ông định lên tiếng mắng mỏ, nhưng khi ngẩng đầu thấy một nữ nhân trang nghiêm quý phái, gương mặt như bạc, tóc cài cao như mây, trâm vàng rực rỡ cắm đầu, tóc mai hai bên buông xuống với những chùm ngọc lấp lánh, nụ môi nhưng ánh mắt một chút nào.

 

Hòa An Hầu trong lòng bất ngờ, nữ nhân chăng là nữ tử vốn chú ý của ông? Các tiểu thư trong nhà, đứa thứ sáu thì thật vụng về và đáng chú ý, ông thậm chí thèm thẳng nàng, giờ đây khí phách như ?

 

Gần mực thì đen, gần đèn thì sáng, Giang Uyển Như lâu ngày sống cùng Lục Phụng, bản hề nhận , nhưng sự ảnh hưởng của ông in sâu nàng. Dù chỉ giống một chút thôi, nhưng nếu ngoài, cũng đủ để gây ấn tượng mạnh.

 

Hòa An Hầu vén áo xuống, uống một ngụm để che giấu sự lúng túng, nhưng phát hiện tay gì, những chén cốc bàn đều Tần thị vỡ.

 

Lão gia và phu nhân cãi vã, những gia nhân dám gần, ngoài cửa ai, lúc Hòa An Hầu đang bối rối thì Giang Uyển Như lên tiếng:

 

“Cha một con rể , hôm qua phu quân con , sẽ bảo vệ cha.”

 

Nghe xong, Hòa An Hầu trong lòng vui mừng, mặt còn kịp nở nụ , Giang Uyển Như tiếp tục: “Nghe gần đây trong phủ thêm một đứa cháu trai? Cha năm nay lớn tuổi , đến lúc nên nghỉ ngơi, bế cháu . Lúc từ chức, là thích hợp ?”

 

“Ngốc !” Hòa An Hầu nắm chặt tay, vì nể mặt Giang Uyển Như mà đập bàn quát mắng.

 

Ông kiềm chế tức giận, : “Ta đang ở độ tuổi sung sức, đang là lúc cống hiến cho triều đình. Con là một nữ nhân ngốc nghếch, tóc dài mà kiến thức ngắn, đừng những lời vô lý!”

 

Khi hoàng đế mở rộng lãnh thổ, thương vong quá nhiều, đối với các bề cũ, chỉ cần còn dùng thì vẫn sẽ dùng, đồng thời cũng chính sách an ủi. Hòa An Hầu là bề của triều , ân huệ, giống như những gia tộc tước vị lâu đời, đến đời ông chỉ còn cái danh hầu, gì để truyền .

 

Hiện nay ông là quan văn, vài con rể, qua cũng tạm đủ, nhưng các nữ tử trong nhà đều tài giỏi, chỉ đám nam tử. gì, ai đủ sức để ông gánh vác gia đình, Hòa An Hầu thể dễ dàng từ chức.

 

Giang Uyển Như khẽ một tiếng, chế giễu : “Nếu vì đứa con gái tóc dài mà kiến thức ngắn , cha giờ lẽ ở trong nhà giam của hình bộ !”

Team Hạt Tiêu

 

“Cha tự nguyện từ chức, còn thể bảo vệ thanh danh cả đời. Nếu để đại nhân Bùi điều tra… ngài công tư phân minh.”

 

“Cha chắc từng cửa Bùi phủ, để con đoán thử, lẽ cha cũng bước cửa đúng ?”

 

Mặt Hòa An Hầu càng lúc càng khó coi, cuối cùng Giang Uyển Như nhẹ nhàng : “Đây cũng là ý phu quân của con.”

 

Tất cả chỉ là lời bịa đặt của Giang Uyển Như.

 

Lục Phụng đồng ý sẽ bảo vệ nhà của nàng, Giang Uyển Như tuy cảm động nhưng cũng suy nghĩ thấu đáo.

 

Lục Phụng vì mẫu của nàng mà lo lắng, quan tâm đến thể diện của nàng, nàng thể nghĩ cho Lục Phụng ?

 

Hắn mang tiếng “quyền thần”, giờ nàng phận lưng , liên quan đến quá nhiều chuyện, bao nhiêu con mắt đang chăm chú .

 

Hiện tại còn thể quản, nhưng nếu chuyện gì xảy , thì sự sụp đổ sẽ kéo theo tất cả, bao nhiêu thị phi sẽ đổ lên đầu , nàng thể giúp nhiều, ít nhất cũng thêm khó khăn.

 

Nàng thể để cho Hầu phủ trở thành cái cớ để khác tấn công .

 

Nghĩ kỹ, việc để Hòa An Hầu tự nguyện từ chức là cách nhất. Lục Phụng ông “nhát gan”, lẽ dám những chuyện trái đạo lý, những chuyện vụn vặt khác, việc ông tự nguyện từ chức, thể xóa bỏ , nhưng còn chức tước, chỉ tước hiệu Hầu, nàng sẽ tiếp tục chăm lo cho ông, mẫu của nàng sẽ sống khó khăn.

 

Đây là cách mà Giang Uyển Như nghĩ , một phương án đôi bên cùng lợi.

 

Mặc dù nàng xuất từ Hầu phủ, nhưng bao giờ hưởng thụ vinh hoa phú quý, bây giờ Hòa An Hầu dựa nàng để an , chuyện như !

 

Giang Uyển Như nhiều với Hòa An Hầu, hôm nay nàng để gặp tình cảm, cũng để bàn bạc, Hòa An Hầu còn đường lui, ngoài theo nàng thì lựa chọn nào khác.

 

Mọi thứ giao phó xong, Giang Uyển Như khẽ vỗ y phục dậy, chuẩn rời , đột nhiên, Hòa An Hầu gọi nàng : “Uyển... Uyển như, con ... thù oán với Hầu phủ ?”

 

“Có thù oán với cha ?”

 

Lúc mặt trời lặn, ánh hoàng hôn rực rỡ, Giang Uyển Như nghĩ một lúc : “Không quan trọng nữa.”

 

Nàng còn là nữ nhân nghèo khổ ai nương tựa ngày xưa nữa.

 

 

Loading...