5
Tan ,   ở nhà và nhớ  những chuyện  xảy  ngày hôm nay.
Sau khi   xong, Lâm Dịch Tửu giận dỗi rời khỏi công ty, tin nhắn  gửi   cũng  trả lời.
Và Hứa Kiên cũng  sắp xếp để thư ký Vương gặp  nữa,  lẽ vì  đang bận công việc ở cơ quan.
Nghĩ đến đây  đang  ngủ thì  cuộc điện thoại đến,  ba chữ “Thư ký Vương”  màn hình,     mất ngủ, thậm chí mí mắt  của  cũng bắt đầu giật dữ dội.
  máy một cách thận trọng.
 tưởng rằng thư ký Vương sẽ thông báo rằng  sắp  sa thải khỏi công ty, nhưng  ngờ rằng  ở đầu bên  điện thoại  là Hứa Kiên.
"Hạ Vãn Vãn, em  nhớ là  quên gì ?"
 sửng sốt một lúc.
Lời  của Hứa Kiên khiến  nhớ  tất cả những biến cố trong 25 năm qua.
"   thành báo cáo và kiểm tra công việc của   khi tan sở.   quên điều gì cả."
Kết quả là   khẽ chậc lưỡi và  chậm rãi: " là đang  về công việc ? Em vẫn  đưa   khỏi danh sách đen."
"Người yêu cũ   nên ở trong danh sách bạn bè. Đây là điều  Hứa  dạy ."
Đây là điều mà Hứa Kiên liệt kê khi chúng  còn bên , và điều  là trọng điểm.
"40 vạn."
"Được, bây giờ  liền bỏ chặn. Chúc ngủ ngon, Hứa tổng."
Bây giờ   đến tiền  liền nhứt đầu nên  cúp máy mà  đợi   xong.
Sau đó  xóa  khỏi danh sách đen của  và gửi cho   thẻ để nhắc  chuyển tiền.
 đang chuẩn  ngủ  thì  tin tức của Đường Lê đánh thức.
Một vài đoạn video nhỏ lóe lên  màn hình.
Trong video, Lâm Dịch Tửu mặc một chiếc áo len màu đen,  trong một góc nơi ánh đèn  thể chiếu đến và tự rót cho  hết cốc  đến cốc khác.
"Vãn Vãn, đây chẳng  là cỏ non vẫn theo   ? Uống rượu như    cho sức khỏe ."
 thở dài và cam chịu bước  khỏi giường.
6
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/sau-tro-choi-dai-mao-hiem-ong-chu-no-toi-40-van/chuong-3.html.]
Sau khi đến nơi,  còn tưởng rằng Lâm Dịch Tửu sẽ vì chuyện xảy  trong ngày mà phớt lờ .
Kết quả là    khi uống rượu  ngoan một cách đáng kinh ngạc.
Ánh đèn chiếu  mắt  ,  khi  thấy , khóe miệng   nhếch lên như ,    gọi  một cách ngọt ngào.
"Chị."
 cam chịu nắm lấy cánh tay   và chuẩn  đưa   .
Đứng  cửa quán, cơn gió mùa thu se lạnh thổi về phía ,  nóng lòng  cửa đến nỗi chỉ mặc mỗi chiếc áo sơ mi ngắn tay,   co rúm  vì lạnh.
"Chị ơi, chị  lạnh ?"
  kịp trả lời thì    bước một bước  gần  và chặn  cơn gió phía .
  đầu    trai bên cạnh.
Một Khắc Xuân Tiêu
Chàng trai trong ký ức của    đổi. Chiếc áo len đen  nước da trắng ngần và cản hết gió cho .
"Lâm Nhất Tửu, ban ngày  trả lời   ."
Nếu như là  bộc lộ tình cảm mà   từ chối  vì    cách thích  ,  nghĩ  cũng sẽ tức giận.
Nói xong, Lâm Dịch Tửu   bằng ánh mắt sáng tỏ,   dời tầm mắt.
"Hạ Vãn Vãn, em  từng thích  một chút nào ?"
Lần  Lâm Dịch Tửu  còn gọi  là chị nữa.
Chỉ là giọng  của    nhẹ, nhẹ đến nỗi mỗi khi gió thổi qua, nó sẽ văng vẳng bên tai .
"Xin ……"
 ngẩng đầu  Lâm Dịch Tửu. Anh    mặt , chỉ thấy khóe mắt    chút đỏ.
"Không  gì  xin , Hạ Vãn Vãn, nếu em  thích  thì đó chắc chắn là vấn đề của ."
Giọng   dừng ,     điều gì đó như thể đang  với chính .
"Giá như  lớn hơn em vài tuổi thì  lẽ em sẽ thích ."
  trả lời câu .
Vì   kết quả.
Cho dù Lâm Dịch Tửu lớn hơn  mấy tuổi, tình yêu  cũng  chắc sẽ đến.