và   đồng thời bước tới che chắn cho Giang Dương.
Mẹ  van xin: "Có gì thì từ từ , đừng đánh con nữa, đứa trẻ  như  mà đánh hỏng thì ?"
Mẹ Giang thút thít: "Ông mà đánh con nữa thì  liều với ông."
Bố Giang mặc kệ, kéo Giang Dương về nhà.
Sau khi họ ,   trách bố : "Đều tại ông nghĩ  mấy cái trò vớ vẩn , nếu Giang Dương  mệnh hệ gì thì ông  thấy áy náy ?"
Bố    ghế sô pha, im lặng   gì.
 thật sự lo lắng cho Giang Dương, liền chạy đến nhà  .
Đứng ngoài cửa cũng  thể  thấy tiếng động bên trong.
Bố Giang quát mắng Giang Dương: "Quỳ xuống."
Giọng  Giang vang lên: "Giang Đại Hà, ông đừng  quá,  gì thì từ từ ."
"Tao tuyệt đối sẽ  kết thông gia với nhà họ Chu."
  thấy tiếng gậy, sợ đến mức c.h.ế.t .
Giọng  Giang trở nên sắc nhọn: "Giang Đại Hà, ông  ép con trai đến c.h.ế.t ? Từ nhỏ nó   ý với con bé Vân Vân, bảo chúng  mua nhà ở khu ,  lên Kinh Đô học đại học chẳng  đều là vì con bé Vân Vân ? Ông  quên, ông lén lút sửa nguyện vọng thi đại học của con, nó nửa năm   chuyện với ông."
"Bây giờ ông  ép nó, là  đoạn tuyệt quan hệ cha con !"
 vô cùng kinh ngạc, còn  nhiều chuyện    như .
 còn nhớ  kỳ thi đại học,  hỏi Giang Dương đăng ký trường nào.
Giang Dương còn   đăng ký Kinh Đại, bảo  đừng đăng ký cùng trường với  , vì    thấy , từ nhỏ đến lớn  phát ngán .
Kết quả tuyển sinh công bố,   học Nam Đại,  chỉ nghĩ    đăng ký Kinh Đại là để trêu .
Không ngờ là  bố   sửa nguyện vọng.
Trong lòng  ngổn ngang trăm mối.
Hèn gì lúc mới khai giảng, Giang Dương  đến Kinh Đại,  thấy  đàn  giúp  xách hành lý mà ánh mắt như  g.i.ế.c .
Cậu  còn cảnh cáo : "Đừng vội yêu đương, đừng để một bức thư tình, một ly  sữa là  dụ dỗ, đừng tùy tiện đồng ý hẹn hò với con trai, bọn họ đều  xa lắm."
 nhớ   phản bác   : " cứ  yêu đương, yêu đến khi thế giới ngập tràn tình yêu."
Khiến   tức đến mặt mày tái mét.
Hóa  tất cả đều  dấu vết.
  ngoài cửa gọi điện cho Giang Dương.
Nghĩ đến việc     ăn một cái tát mạnh như    thấy đau lòng.
"Giang Dương,  còn  ? Có đau ?"
"Không đau."
"Bây giờ   ? Tớ về khuyên bố tớ,  cũng đừng  gì đến chuyện ở rể nữa, đừng chọc giận bố ."
Giọng Giang Dương  nghiêm túc: "Vân Vân, cho tớ một tháng, trong vòng một tháng, tớ sẽ giải quyết hết  trở ngại."
"Cậu   gì?"
"Cậu chỉ cần tin tưởng tớ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/say-ruou-lam-loan-toi-cuong-ep-oan-gia/p8.html.]
"Được."
Giang Dương  đến tìm  nữa.
Nghe một  bạn gay , mấy  thấy Giang Dương ở quán bar gay.
 đoán     đang  giả vờ là  đồng tính để phản kháng  bố  .
 hiểu ý, cũng  liên lạc với  .
Hôm đó bố   nhậu về lắc đầu lia lịa: "Tiếc quá, tiếc quá, Giang Dương bây giờ  bạn trai ."
"Còn dẫn bạn trai về ăn cơm với chúng . Làm bố Giang tức xanh mặt."
[Bản edit thuộc quyền sở hữu của bé Chanh - FB: Một Chiếc Chanh Vô Tree, mọi người thấy hay thì đánh giá page fb Chanh 5 sao và đừng quên follow truyện, để lại comment cho Chanh biết nhé, iu mọi người.]
"Vân Vân, may mà con  ở bên Giang Dương, nó  vấn đề về giới tính."
Mẹ  đánh bố  một cái: "Ông ngậm miệng  , Giang Dương là đứa trẻ  như ,   thể  vấn đề ."
"Đều là do mấy ông bố vô trách nhiệm các    cả đấy."
Sau đó,    Giang Dương dẫn bạn trai về nhà,  bố   đuổi thẳng cổ cả hai   ngoài.
Kỳ lạ hơn là Giang Dương bắt đầu mặc quần tất và giày cao gót.
  nhịn  nhắn tin cho Giang Dương: "Dừng    đấy, sắp  phanh   nữa ."
Giang Dương trả lời : "Yên tâm,  thứ đều  trong tầm kiểm soát."
Không lâu ,  Giang hẹn     mời nhà chúng  ăn cơm.
Đó là  đầu tiên  gặp Giang Dương  một thời gian dài.
Cậu   mà  đeo khuyên tai.
Sắc mặt bố Giang càng khó coi hơn.
Bố Giang dịu giọng: "Giang Dương vẫn luôn thích Vân Vân, chúng   thể chia rẽ uyên ương,    chút hiểu lầm, bây giờ chúng  đưa Giang Dương đến cho Vân Vân."
Bố  hừ lạnh một tiếng: "Lão Giang, ông   giới tính của con trai ông ? Muốn đẩy con gái   hố lửa ?"
 kéo tay bố , bảo ông đừng  linh tinh.
Bố Giang khó xử : "Chuyện ở rể..."
 lập tức đáp: "Chú Giang,   chuyện ở rể, con với Giang Dương sẽ tự lập gia đình riêng, chúng con bình đẳng với ."
Sắc mặt bố Giang từ âm u chuyển sang tươi sáng.
Bố  hừ lạnh một tiếng.
 và   đồng thời trừng mắt  ông.
Ông  lười biếng : "Không ở rể thì  ở rể, chỉ cần Vân Vân vui là ."
" mà, lão Giang, ông  xin  . Lúc đó vì  lấy lòng lớp trưởng, ông  tố cáo  ăn vụng đùi gà..."
Giọng bố Giang cũng nghiêm túc lên: "Ông vốn dĩ  ăn vụng."
Bố   chịu buông tha: "Là do ông quá  thăng tiến, bán   em."
Giang Dương  dậy: "Thôi, thôi, bố, chú, con  một câu."
Giang Dương tự rót cho  một ly rượu trắng: "Chú Giang, hồi trẻ bố con    với chú, con  mặt ông  xin  chú."