Đó là giọng của Ân Cửu Thanh.
“Ngươi , thấy ngươi. Từ nhỏ đến lớn, ngươi chỉ dạy dỗ thôi.” Một loạt tiếng chén tách rơi vỡ loảng xoảng vang lên.
“Xán Xán, rốt cuộc khi nào ngươi mới chịu trưởng thành đây?”
Giọng nức nở nghẹn ngào của Chương Cẩm Xán truyền tới:
“Biểu ca, … thật sự còn cách nào khác. Ta thật lòng thích , giúp , đến cầu cữu phụ một tiếng. Ta… bình thê cũng thể.”
“Ngươi thật đúng là hết thuốc chữa.”
Cạch — cửa đẩy mở. Con mèo Nguyên Bảo giật , hai chân bật mạnh, vội vã nhảy khỏi lòng .
Ta cúi đầu đuổi theo, nhưng khi ngẩng lên thấy vạt áo choàng của Ân Cửu Dật lướt tầm mắt. Hắn cúi ôm lấy con mèo, chậm rãi về phía :
“Qua ?”
“Chưa.”
“Hoàng .”
Quay mới phát hiện, mở cửa là Ân Cửu Thanh, mặc một bộ áo choàng màu tím, nét mặt mấy d.a.o động.
Ân Cửu Dật gật đầu, thu mắt xuống hỏi :
“Còn nữa ?”
“Không nữa.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/sen-tan-nguyet-khuyet/chuong-53.html.]
“Thái tử, chúng còn việc, xin cáo lui .”
Ân Cửu Dật khẽ phất tay, đổi tư thế ôm mèo, :
“Ngữ Dung ăn thịt heo nướng, Hận Ngọc thì thèm bánh râu rồng. Chúng ăn xong sẽ mang về cho các nàng.”
Trong lúc dùng bữa, Ân Cửu Dật mới kể cho : thì con trai của Trường công chúa Hoa Dương — Phó Dục, cùng trưởng tôn nữ của Hộ bộ Thượng thư đính hôn.
Lúc mới hiểu tại Chương Cẩm Xán gây chuyện nữa.
Trưởng tôn nữ của Hộ bộ Thượng thư, Khúc Tĩnh Viện, vốn là một tài nữ đoan trang nho nhã. Trong những cuộc thi “phi hoa lệnh” ở yến tiệc, nàng nào cũng giành phần thắng.
Nghe , cả Phó Dục lẫn Trường công chúa đều lòng với hôn sự .
Lần e rằng ước nguyện của Chương Cẩm Xán sẽ hóa thành mây khói.
Điều ngờ tới là, tại cung yến đoàn viên đêm Nguyên Tiêu, Hoàng đế chủ động nhắc đến chuyện mặt bá quan, trong lời còn lộ ý tứ ban Chương Cẩm Xán cho Phó Dục bình thê.
Hoàng hậu cùng Ân Cửu Thanh quả thực quá mực thương yêu Chương Cẩm Xán, yêu cầu vô lý thế nào cũng chịu đáp ứng.
Sắc mặt Phó Dục lập tức đổi, phắt dậy, quỳ xuống, giọng điệu dứt khoát:
“Bệ hạ, thần cùng Chương cô nương chỉ duyên gặp gỡ vài , tình cờ mấy câu, tuyệt như bệ hạ tưởng. Kỳ thực, từ tháng tư năm ngoái, thần quen cùng Khúc cô nương, về khí độ và học vấn của nàng chinh phục. Thần thề ước, cùng Tĩnh Viện một đời một thế một đôi, tuyệt dung nạp thêm thứ ba. Xin bệ hạ minh xét.”
Hoàng đế nheo mắt liếc thoáng về phía Ân Cửu Thanh, thu tầm mắt, hướng về phía Phó Dục mà :
“Cháu gái của Khúc lão Thượng thư tự nhiên là vô cùng . Là cữu cữu suy nghĩ chu . Đợi ngươi thành hôn, cữu cữu nhất định sẽ chuẩn cho ngươi một phần đại lễ.”
Chuyện nhắc đến vội vàng, cũng bỏ qua vội vàng. Trong câu cuối cùng của Hoàng đế, liền xem như hạ màn, bụi trần rơi xuống, kết cục an bài.