3.
Khi ông già đến đón , cả  ông tỏa  một vẻ sát khí.
Ông  đủ  lời miêu tả vẫn   động tĩnh gì, nhưng khi   bói toán cho  khác, ông lập tức rút một cây dù từ túi , quật  tay : "Cha cho mày cái tội bói bậy cho  !"
"Con   bói bậy, con  chuẩn lắm mà." Cái  của    là bói toán mà là tiên tri đấy chứ,  chỉ  đống tiền mặt  bàn, "Cha  xem,   còn để  cho con nhiều thù lao thế ."
Trên bàn là năm ngàn tệ mà Giang Lăng để .
Đương nhiên, cái  phụ nữ của Giang Lăng tên là Mạnh Phi , ngoài việc chỉ thẳng  mũi  mà chửi một trận thì chẳng để  gì.
"Ngày thường cha bảo mày học thì mày  học, giờ mày  ở đây lừa đảo. Cha dạy mày cái trò  ?" Ông già   với vẻ mặt hận sắt  thành thép.
Nói xong, ông  sang xin  cảnh sát: "Chú cảnh sát ơi, xin  nhé, con bé  nghịch ngợm quá,  phiền các chú !"
"Ông ơi, đừng gọi cháu là chú chứ." Vẫn là “chú” cảnh sát trẻ tuổi hai mươi tuổi lúc nãy, giờ thì mặt mày   sắp mếu máo , "Mau dẫn cháu gái của ông về  ạ."
"Ông  là cha  mà."   vẻ mặt kinh ngạc của   cảnh sát, "Ông già năm nay mới năm mươi tuổi thôi, chỉ là trông  vẻ già hơn tuổi." Vừa  xong,    cây dù đánh.
Khi  đút tiền  túi và cùng ba  ngoài, ông đột nhiên hỏi: "Chuyện gì ,  tìm  việc  thì nghĩ  cách lừa đảo  ?" Ông chỉ  khuôn mặt đầy nếp nhăn của : "Con  cha  giống năm mươi tuổi ?"
Trạm Én Đêm
Chẳng qua là hơn năm mươi tuổi cộng thêm mười mấy tuổi thôi mà, khác biệt cũng  lớn.
"Thật sự  lừa  mà."   cha đánh mấy  , đành  , "Cha ơi, lát nữa cha sẽ giẫm  phân chó đấy." Cái hệ thống của  so với tài bói toán của cha  thì chi tiết hơn nhiều,  bỏ sót bất cứ điều gì.
Ông già lầm bầm chửi rủa: "Bói toán là để con bói những chuyện như giẫm  phân chó ? Mấy cuốn sách cha đưa con  dùng  gối thì cũng  giẻ kê bàn, con  thể học cái gì  hơn ?"
 tin hệ thống sẽ  lừa , nên  cứ trơ mắt  ông suốt cả ngày hôm nay  đường cúi đầu  xuống đất.
Đến tận cửa nhà,  vẫn  thể khiến ông tin rằng   một cái hệ thống tiên tri như .
Lúc  ông gặp hàng xóm, liền  đó trò chuyện vài câu với  ,   lên lầu, đợi khi  từ trong nhà gọi xuống: "Cha ơi, tối nay ăn gì ạ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/series-he-thong-tien-tri/chapter-2.html.]
  cúi đầu thì thôi,  cúi đầu liền thấy một con ch.ó đang  xổm bên chân ông.
Ông vẫn còn đang lẩm bẩm với hàng xóm, ngẩng đầu  : "Tùy, con cứ tự ."
"Cha ơi, chân cha  con ch.ó kìa."  cố gắng nhắc nhở ông, quả nhiên ông cúi đầu  quanh một lượt, chân khẽ nhấc lên, đắc ý vẫy tay với . Xem  con ch.ó  cũng   là thủ phạm gây  "phân chó".
Chưa kịp  nhà, liền  thấy ông hét vọng từ hành lang: "Chó nhà ai mà vô ý thức thế,  ị trong hành lang ?"
Giọng   chói tai vô cùng. Lúc   mới yên tâm.
Ông già  nhảy lò cò  xách một chiếc giày bước : "Thôi , đừng  nữa, cái tài nấu nướng của con, cha sợ c.h.ế.t vì ngộ độc. Chúng   ngoài ăn ."
"Cha ơi, hôm nay cha bày quầy kiếm  tiền ạ?" Không thì  mà hào phóng thế?
"Đương nhiên , gặp  một thằng nhóc ngốc nghếch." Ông lão  tủm tỉm,   thấy  tiền đặt  bàn của , "Nè, chắc cũng ngốc nghếch y như cái thằng con gặp hôm nay đấy."
: ???
Ông ném đôi giày  thùng rác, lục lọi một hồi từ trong , đặt lên bàn: "Hôm nay cha kiếm  năm ngàn một lúc."
Chính là ông lão   tìm nhiệt kế.
"Cha  khó chịu trong  ?"  hét to.
"Không  gì to tát ,  chuyện gì cha sẽ  khám bác sĩ."
 lúc ,  đột nhiên nhận  điện thoại, là điện thoại của Tập đoàn Giang Thị.
Đầu dây bên  vui vẻ thông báo   vượt qua vòng phỏng vấn.
 ngạc nhiên  cha: "Con nghĩ là họ nhầm lẫn , hôm nay con  việc nên  bỏ lỡ buổi phỏng vấn của họ."
Đầu dây bên  kiên quyết  với : "Cô Tư, việc bổ nhiệm của cô là do văn phòng Tổng giám đốc đặc biệt chỉ thị."
 đắc ý nhướng mày  Tư Phong, cha  xem, hóa  cha bói cũng  chuẩn lắm  nhỉ.