Nhìn xem,      nổi giận,     bảo vệ con. Chỉ là,  bà  yêu, từ  đến nay  bao giờ là Trần Hoa.
Một luồng bi thương dâng lên trong cơ thể ,  , đây là cảm xúc của chủ nhân cũ.  cố gắng xoa dịu nỗi buồn ,  mới mở mắt  cặp vợ chồng già nua  mặt.
  mặt chủ nhân cũ  lời từ biệt với họ: "Từ khi hai  ném   bầy xác sống  mồi nhử,    còn là con gái của hai  nữa. Con gái lớn của hai   c.h.ế.t ,  ,  chỉ sống vì chính , con gái nhỏ của hai  cũng sắp c.h.ế.t . Nếu hai   cam tâm,  thì tự sát  theo nó."
22.
 bảo  gác cổng ném cặp vợ chồng già đó  ngoài.
Dù   cũng đang chiếm giữ cơ thể của chủ nhân cũ, dù thế nào  nữa, cũng  thể g.i.ế.c ba  cô .
Nghe  Trưởng Căn cứ  đuổi họ  khỏi Căn cứ A, các Căn cứ khác cũng sẽ  tiếp nhận họ nữa.
Cặp vợ chồng già đó định sẵn sẽ lang bạt, khốn khổ vô cùng. Dù c.h.ế.t vì xác sống  vì bệnh tật, đó cũng là sự trừng phạt dành cho họ.
Hai tháng , vụ án gián điệp của Trần Thư  điều tra rõ ràng, thông tin liên quan đến H quốc cũng  kiểm tra. Trần Thư  còn bất kỳ giá trị nào,  xử tử ngay lập tức.
Trước khi hành hình, cô  dường như   dọa đến phát điên. Lúc thì gào thét: "Hỗn xược!  là vợ của đội trưởng Đội 61! Ai dám động  ! Anh Diệp, cứu em, cứu em với... em đều là vì  mà..."
Lúc thì  la lớn: "Trần Hoa! Mày sẽ   c.h.ế.t tử tế, tất cả là  của mày!"
Cuối cùng, tiếng s.ú.n.g vang lên, cuộc đời tội  của cô  kết thúc tại đây.
Điều khiến  ngạc nhiên là, theo điều tra của Trưởng Căn cứ, thực  Trần Thư chỉ vì Thẩm Diệp mà liên lạc với H quốc.
Trần Thư   mê hoặc, kẻ phản bội thực sự là Thẩm Diệp.
Chỉ là    lòng tham nhưng   gan,  ăn cả hai đầu,  còn  giữ danh tiếng .
Thật tiếc,    thực sự  gián điệp, nên  thể  kết án tử hình.
Trưởng Căn cứ suy nghĩ một lúc, quyết định để  đến nhà tù một chuyến.
 gặp Thẩm Diệp, "thiên chi kiêu tử" ngày nào, giờ đây   dính đầy máu,  mặt  một vết sẹo đáng sợ, vẫn  lành, đang tỏa  mùi hôi thoang thoảng.
Nghe  ba     chịu nổi sự tra tấn,  c.h.ế.t .
Tiểu La thì si tình,   Trần Thư  giết, lập tức vượt ngục, nhưng   khỏi cửa nhà tù   b.ắ.n chết.
Thấy  đến là , Thẩm Diệp  khẽ: "Trần Hoa, cô giấu  kỹ quá. Nếu cô sớm  với , cô cũng là Dị năng giả, cô là Ngôn Linh Sư..."
 nhếch môi  châm biếm: "Anh sẽ  gì?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/series-ngon-linh-su/phan-3-sinh-ton-ngay-tan-the-chap-10.html.]
Trạm Én Đêm
Thẩm Diệp điên cuồng giãy giụa, xích sắt kêu leng keng: "Anh sẽ   Trần Thư dụ dỗ,  sẽ ở bên em thật ! Hoa Nhi, Hoa Nhi, em tin  ,  yêu em,  thực sự chỉ yêu  em, là Trần Thư dụ dỗ ,  chỉ lợi dụng cô  mà thôi..."
Tả Dương khẽ di chuyển bước chân, che khuất tầm mắt đáng sợ của Thẩm Diệp  về phía .
 đẩy  thiếu niên , bình tĩnh  với Thẩm Diệp: "  đến đây để   thổ lộ. Trần Hoa mà  yêu,  c.h.ế.t từ lâu ." Nói ,  thốt  bốn chữ với  : "Dị năng mất tác dụng."
Đây chính là việc Trưởng Căn cứ bảo  đến đây . Biến Thẩm Diệp trở thành  bình thường, để   cả đời ở trong tù, sống   mà c.h.ế.t cũng  xong.
Nhận  Dị năng biến mất, Thẩm Diệp hoảng loạn, gào lên: "Trần Hoa! Cô  thể đối xử với  như ! Trần Hoa! Cô tưởng Trưởng Căn cứ   tư lợi ? Còn cái tên đàn ông còn  mọc đủ lông bên cạnh cô là thật lòng với cô ? Bọn họ đều chỉ lợi dụng cô! Cô dựa  , sớm muộn gì cũng sẽ chết! Kết cục của cô sẽ   hơn  !"
Những lời hoang đường đó  thể  tổn thương  dù chỉ một chút,    đầu  Thẩm Diệp thêm một  nào nữa, thong thả bước  ngoài.
   ngờ, Tả Dương vốn dĩ đang  sánh vai với   đột nhiên dừng .
Cậu   ,  xuống Thẩm Diệp, khoe khoang : "Anh sai , là chúng  dựa  cô , cũng là  dựa  cô ."
23.
Sau khi  việc   giải quyết, Căn cứ bắt đầu một cuộc thanh trừng mạnh mẽ.
Chủ yếu nhắm  các tội danh : những  từng ăn "cừu hai chân" ( đồng loại)  đây; những  cố ý  hại, chủ động g.i.ế.c hại đồng loại bằng các thủ đoạn tàn ác; những  cố ý quẹt thẻ tín dụng quá mức, cướp bóc trắng trợn, và bây giờ từ chối lao động trả nợ, v.v.
Một loạt danh sách thanh trừng  đưa , Đội Dị năng từng ném Tả Dương và những  khác  bầy xác sống cũng  trong  đó.
Tất cả họ đều  nhốt  nhà tù,  khi  tước bỏ Dị năng, sẽ  đưa đến nơi xa xôi và nguy hiểm nhất để  việc nặng nhọc, tham gia tái thiết  thảm họa.
Nhìn đoàn xe áp giải tù nhân  xa,  và các thành viên trong Đội   tường thành cao, tiễn họ.
  hỏi  : "Đại thù   báo, bây giờ   vui ?"
Lộ Lộ lao  lòng ,  mật dụi mặt  má , giọng  mềm mại: "Chị ơi, thực sự   cảm ơn chị..."
Những  khác cũng rưng rưng nước mắt: " , nếu   con, chúng  thực sự..."
 giơ tay ngăn họ ,  : "Yên tâm,   mỗi ngày đều là một ngày mới."
Tả Dương   gì, lặng lẽ  bên cạnh , trong tư thế bảo vệ.
Cậu  giống như một cây dương liễu cao thẳng, kiên cường bất khuất, sinh  và lớn lên  sa mạc cằn cỗi, nhưng  trở thành một cây đại thụ đáng tin cậy nhất.
Gần đó, con  đang bận rộn trong  khí hăng hái, tích cực xây dựng  tổ ấm.
Ở phía xa, màn sương mù đang tan dần,  mặt biển, một vệt đỏ rực từ từ dâng lên.
Bình minh thuộc về nhân loại, cuối cùng cũng sẽ đến.