1.
Không ngờ,  ở  Thế giới , thấm thoắt  sáu năm.
Nghị lực của con  mạnh mẽ hơn tưởng tượng  nhiều.
Tuy ngày nào Trưởng Căn cứ cũng đều đặn cho  mang năng lượng tinh hạch đến cho , nhưng thực  ông   hề mở lời yêu cầu   gì cả.
 từng thẳng thắn hỏi ông , với năng lực hiện tại của ,  thể ngay lập tức tiêu diệt xác sống ở Hạ quốc, đưa Hạ quốc trở   thảm họa, tại   luôn "nuôi" , nhưng  hề đưa  yêu cầu ?
Trạm Én Đêm
Vị đại lão vốn luôn hiền từ  đột nhiên nghiêm túc, ánh mắt sáng rực   : "Tiểu Trần , cháu  từng nghĩ ? Tuy rằng trận virus  do H quốc gây , nhưng đây chẳng  cũng là một  thanh lọc và  luyện cho nhân loại ?"
Trong đáy mắt ông   một vẻ rạng rỡ mà   thể hiểu : "Cứ để  việc thuận theo tự nhiên , đợi đến khi thực sự  còn cách nào, lá bài tẩy  của cháu hãy  tay."
Mặc dù  Trưởng Căn cứ ngăn cản, nhưng mỗi ngày  vẫn  tuần tra một vòng quanh Căn cứ, như một bà đồng, âm thầm chúc phúc: "Chúc   hôm nay cũng toại nguyện."
Năm đầu tiên, lấy Căn cứ A  trung tâm, tiến hành dọn dẹp xác sống, trong bán kính hai trăm cây   còn dấu vết của xác sống nữa.
Năm thứ hai, Căn cứ  mở rộng  ngoài, các nhà máy mọc lên san sát, ruộng đồng tươi , các loại cơ sở vật chất phục vụ cuộc sống  xây dựng, Căn cứ A  trở thành thành phố A.
Năm thứ ba, hệ thống giáo dục bên trong thành phố A  khởi động , bên ngoài bắt đầu chi viện cho các đồng minh, giúp đỡ các Căn cứ khác tái thiết.
Năm thứ tư, Hạ quốc lấy thành phố A  trung tâm, tám thành phố mọc lên, tất cả đều đạt đến mức tối thiểu  thảm họa, tổng cộng  tiếp nhận bốn trăm triệu  sống sót.
Năm thứ năm, Hạ quốc nghiên cứu  thuốc đặc trị xác sống. Thử nghiệm cho thấy,  khi  xác sống cắn, con   50% khả năng sẽ  biến thành xác sống.
Và 50% , chính là ánh sáng của nhân loại, cũng  nghĩa là thời mạt thế của xác sống bắt đầu  xuống.
Năm thứ sáu, Hạ quốc liên hợp với những  sống sót từ các quốc gia  Thế giới, thành lập liên minh, lên án H quốc.
Liên minh giành chiến thắng, Kỷ nguyên xác sống kết thúc.
2.
Đây là đêm Giao thừa của năm thứ bảy.
Cũng là năm mới đầu tiên  trải qua ở Thế giới .
Sáu năm  đó, tất cả   đều bận rộn,     tâm trạng để giải trí.
Chú Hoắc vung tay, cho phép  bộ  dân thành phố A năm nay  ăn một cái Tết thật vui vẻ.
Ồ, đúng , Chú Hoắc chính là Trưởng Căn cứ ngày nào, cũng là Thành chủ thành phố A bây giờ.
Sau nhiều năm chung sống,  và ông  trở thành bạn vong niên, ông  cũng coi  như nửa con gái.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/series-ngon-linh-su/phan-3-sinh-ton-ngay-tan-the-ngoai-truyen-1.html.]
 cùng các đồng đội năm xưa đón Giao thừa.
Các cô chú trong đội đều  về hưu, nhường  thế giới  còn quá nguy hiểm và nhiều cơ hội hơn cho thế hệ trẻ.
Tả Lộ  lớn thành một thiếu nữ, bây giờ cũng là tiểu Đội trưởng dẫn dắt một Đội Dị năng.
Còn Tả Dương, từ lâu   chú Hoắc liên tục cất nhắc nhờ năng lực xuất sắc, trở thành nhân vật hàng đầu của thế hệ lãnh đạo thứ hai ở thành phố A.
Sau ba tuần rượu,  ngước  trời. Sao sáng trăng trong,  quá. Quê hương của , cũng  một bầu trời  như .
Một bàn tay ấm áp đặt lên vai , bên cạnh vang lên tiếng hỏi trầm thấp của một  đàn ông: "Quê hương của chị ở ?"
Quay đầu  , hóa  là Tả Dương.
Sáu năm trôi qua,    trưởng thành thành một  đàn ông chín chắn, đầy dạn dày sương gió, toát  khí chất mạnh mẽ.
 khi đối diện với những  "mồi nhử"  cùng  trốn thoát năm nào,   vẫn như thiếu niên một mắt dịu dàng và kiên cường đó.
Thì , trong men say,   vô tình   những lời trong lòng.
Năm đó, sư phụ  với , xuyên  đến Dị giới là hình phạt dành cho , cũng là cơ duyên của .
Có lẽ   thể nhờ  mà nâng cao Linh vực, mở rộng tầm mắt.
Đợi khi  dẹp bỏ sự hung hăng, tìm   bản chất ban đầu,  lẽ  sẽ  trở về nhà.
Bỗng nhiên, chín ngôi  băng lướt qua bầu trời, rực rỡ sắc màu.
 gạt tay Tả Dương , loạng choạng đuổi theo hướng những ngôi  băng rơi xuống.
  về phía thành phố rực rỡ ánh đèn phía , hướng về  băng  lớn.
Sư phụ, những gì con   bây giờ,   hài lòng ?
Người đến đón con về nhà ?
3.
 lao   luồng sáng đang hạ xuống, cảm nhận cơ thể   ánh sáng nâng đỡ.
Từ xa, chú Hoắc và các lãnh đạo cấp cao khác đang vội vã chạy đến  khi nhận  tin báo.
Ở gần, là Tả Dương đang hoảng hốt lao về phía : "Trần Hoa!"
 mỉm , cất lời ngăn   : "Tả Dương, Thế giới  cần em, chị tin em  thể   ."
Chú Hoắc  dồn tâm huyết bồi dưỡng   suốt những năm qua,   để   vướng bận chuyện tình cảm nam nữ.