3.
Khoảnh khắc  đó, linh khí trong cơ thể  ngừng hoạt động, luồng hắc khí  đầu cũng  yên  nhúc nhích.
Khốn kiếp, mới xuyên đến, Ngôn Linh lực của  mới hồi phục một nửa, tạm thời  thể đấu  Giang Tòng Tuyết. Nếu cố gắng sử dụng, chắc chắn sẽ  chịu sự phản phệ thảm khốc. Xem , những hệ thống  mạnh hơn  nghĩ.
  , với tốc độ , ngày mai  thứ sẽ   hồi phục. Đến lúc đó, bất kể là hệ thống gì,  sẽ phế bỏ tất cả.
 thản nhiên  về tiếp tục giờ học. Vừa bước  lớp B,  thấy Giang Tòng Tuyết đang   bàn, giơ cao tay như Tượng Nữ thần Tự do, hô hào: “Chúng  đều  hệ thống , còn học  gì nữa? Dù  đến lúc đó cũng  điểm cao. Giờ chúng  nên  ngoài chơi cho thỏa thích! Tối nay  bar, để  trai  bao hết chi phí!”
Giang Tòng Tuyết  một   trai là dân xã hội đen, nên ở trường chẳng ai dám động  cô . Nói xong, cô   khúc khích, ngả    từ  bàn, và Tiêu Hằng dịu dàng đỡ lấy. Trong tiếng reo hò náo loạn, hai  ôm  như những nhân vật chính trong phim thần tượng, hồn nhiên hôn  mà  hề để ý đến ai.
Không khí càng lúc càng sôi nổi, đám học sinh la hét, xé nát sách vở. Cả lớp như một trận mưa hoa, thi  lao  ngoài.
Thầy giáo chủ nhiệm họ Trương  ở cửa cố gắng ngăn cản: “Các em vẫn là học sinh, sắp thi Đại học ,    chơi! Không  !”
Tiêu Hằng dùng sức đẩy mạnh thầy Trương,  thầy tóc  bạc trắng  ngã xuống đất,   chửi rủa: “Lão già,   thấy chướng mắt ông lâu , bình thường cứ thích quản chuyện của , còn dám cản nữa,  g.i.ế.c ông đấy!”
Bất kính với thầy giáo, ăn  ngông cuồng,  thật sự  hiểu tại  “nguyên ”  từng thích tên .
 nổi cơn thịnh nộ, giẫm lên ghế, nhẹ nhàng vượt qua Tiêu Hằng. Từ  cao,  tung một cú đá trời giáng  n.g.ự.c , khiến  bay văng  xa.
Trạm Én Đêm
Thật ,   sống ở thế giới của xác sống  hề vô ích. Ít nhất cũng học  đôi ba chiêu, dù  dùng Ngôn Linh Thuật, việc đánh cho một tên tra nam tơi tả  hề khó.
Giang Tòng Tuyết đau lòng đỡ Tiêu Hằng dậy, định gọi đám lâu la đến đánh .  thuận tay nhặt con d.a.o rọc giấy  chân, chậm rãi  lớn: “Thử động đậy thêm  nữa xem!”
Có lẽ vì vẻ ngoài đáng sợ như  từ Địa ngục trở về của , hoặc cũng  thể nhờ Đội bảo vệ trường đến trễ ở gần đó, đám học sinh lớp B tản  như chim vỡ tổ. Trước khi chạy trốn, Giang Tòng Tuyết vẫn   buông lời đe dọa: “Mày đợi đấy!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/series-ngon-linh-su/phan-4-chap-2.html.]
4.
Thầy Trương rưng rưng nước mắt, quyết định gửi  đến lớp khác học nhờ, còn bản  thầy thì  thăm nhà từng học sinh, mong cùng phụ  khuyên nhủ các học sinh trở về.
  ngờ rằng thầy Trương  đưa   lớp A1. Trường    nhiều lớp A, nhưng chỉ  một lớp B, nơi  coi là thiên đường của đám học sinh dốt nát. Điều kỳ lạ hơn là, chỉ  cái lớp “đầu gấu”  là thức tỉnh hệ thống. Trong khi đó, lớp A1 là lớp chọn trong  các lớp giỏi.
Không giống với tưởng tượng của  về những học bá lạnh lùng,    giới thiệu bản  xong, cả lớp A1 vang lên một tràng pháo tay nhiệt liệt. Lớp   khí học tập  , thầy cô cũng  hòa nhã.
Lớp trưởng là một cô gái dịu dàng, cô  lập tức dọn dẹp bàn học cho , còn : “Chu Dao, bạn cùng bàn với  nghỉ phép hai ngày,   một  vài hôm nhé,  gì  hiểu cứ đến hỏi .”
Lớp phó học tập cũng  tới, đưa cho  một cuốn sổ dày cộp, : “Chắc chắn chương trình học của hai lớp  chút khác biệt. Đây là cuốn ghi chép của , mong rằng nó sẽ giúp ích cho . Đừng lo, lớp  sẽ  để bất kỳ ai  tụt  phía  !”
Những  bạn xung quanh cũng nở nụ  thiện ý, khiến  xúc động. Dù   cũng  rời ghế nhà trường nhiều năm, mặc dù  ký ức của “nguyên ”, nhưng việc nắm bắt kiến thức chắc chắn vẫn  đủ sâu sắc.
Tuy nhiên, giờ đây  sự giúp đỡ của những  bạn dễ thương ,   còn lo lắng nữa. Họ và đám  lớp B đúng là một trời một vực.
Tiếc , những  quá xuất sắc thường  chuột dòm ngó. Hắc khí  đầu của những  bạn lớp A1 giống hệt như , họ đều   lớp B nhắm đến. Sau khi khôi phục linh lực,   giúp đỡ họ.
5.
Thế nhưng,  còn  kịp giúp  khác thì rắc rối  ập đến với chính bản  .
Ngày hôm , khi  đang chăm chú học bài, thầy giáo chủ nhiệm đột nhiên gọi   ngoài,  rằng điện thoại mà   nộp cứ reo mãi.
Trong lòng  dâng lên một dự cảm chẳng lành. Bắt máy, quả nhiên, đó là cuộc gọi từ hàng xóm. Ông bà nội đột nhiên ngất xỉu! Được một  hàng xóm  bụng đưa đến bệnh viện, hiện vẫn đang trong phòng cấp cứu.
“” ở thế giới , và “” ở thế giới cũ thực   giống , đều mồ côi cha  từ sớm. Tuy nhiên, “”  đây sống cùng sư phụ và sư , còn “” ở thế giới   ông bà nội nuôi dưỡng.