Giữa tiếng ồn ào, các cán bộ lớp  . Lớp phó học tập và lớp phó thể dục lẳng lặng khóa chặt cửa   và cửa sổ.
Lớp trưởng thu  vẻ dịu dàng thường ngày, nghiêm túc dặn dò  : “Các  nhớ nhé, chuyện tối nay   tiết lộ cho ai, đặc biệt là bí mật của Trần Hoa... ơ,  đúng, là Chu Dao. Sau , cô  là Chu Dao, đừng gọi lung tung nữa.”
“Ngoài , Chu Dao giúp chúng  là vì tình nghĩa,   là trách nhiệm. Những hệ thống    thấy kỳ lạ,  cẩn thận là chết. Mọi  đừng đẩy hết trách nhiệm cho cô . Chúng    lời,  theo yêu cầu của Chu Dao. Đồng thời, chúng  cũng   phiên  giúp Chu Dao ôn bài, để cô  đạt kết quả .”
Cả lớp đồng thanh hưởng ứng: “Đoàn kết một lòng, đánh bại hệ thống, lớp A1 thề   nô lệ!”
Thật là… “trẻ trâu” và “thật  độn thổ”, nhưng mà    thích.
10.
Những thiếu niên tràn đầy trí tưởng tượng, thảo luận  lâu cho đến khi đội bảo vệ trường đến thúc giục.
Chúng  đành  ai về nhà nấy, dưỡng sức để hai ngày nữa bắt đầu cuộc chiến phản công chống  lớp B.
Đừng hỏi tại , vì hôm nay   dùng hết linh lực để cứu ông bà nội, cần hai ngày  để hồi phục đủ 100%.
Trong thời gian hồi phục, việc quan trọng nhất là học bài. Thẩm Thừa Phong cứ như  “lên đồng”, chỉ cần thấy  thở thôi là    đưa cho  một xấp đề thi với khuôn mặt lạnh như tiền: “Làm ,  xong  sẽ giảng  những câu sai cho .”
 là học sinh lớp 12  khác!
Trong lúc  vùi đầu   bài, thời gian trôi qua, đến hai ngày . Lớp phó thể dục lén lút khóa chặt cửa   và cửa sổ,   tụ tập  chỗ Thẩm Thừa Phong.
Đầu tiên là giải quyết hệ thống Hoán Đổi Vận Mệnh mà Tiêu Hằng  khóa định lên  Thẩm Thừa Phong.
Ban đầu, các bạn đề nghị giải quyết hệ thống    , nhưng   nhường cơ hội  cho Thẩm Thừa Phong. Bởi vì  cảnh của  nhà    ,   cần  giúp đỡ hơn.
Cả lớp  khi bàn bạc  quyết định sử dụng chiêu độc của . Không tiêu diệt hệ thống, mà chuyển hệ thống, để Tiêu Hằng, kẻ sở hữu hệ thống,  chịu sự phản phệ.
Ban đầu, lớp phó thể dục đề xuất: “Hay là chuyển hệ thống   Thẩm Thừa Phong cho chó mèo hoang. Những con vật lang thang thì vận mệnh chắc chắn  , cũng   suất học bổng  thi Đại học. Lúc đó xem Tiêu Hằng   , hê hê.”
Lớp trưởng lập tức bác bỏ: “Chó mèo hoang cũng vô tội, tự dưng  Tiêu Hằng hoán đổi mệnh cách.”
Lớp phó học tập nhếch mép , vẻ mặt đầy thâm ý: “Theo  thấy,  là chuyển cho tội phạm  truy nã !”
Cả lớp nhất trí tán thành,  cũng  đến  gập . Chiêu   thật,   thể giúp cảnh sát,   thể tức c.h.ế.t Tiêu Hằng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/series-ngon-linh-su/phan-4-chap-5.html.]
Lúc ,  mặt chúng  là một chiếc điện thoại,  màn hình đang hiển thị một thông báo về tội phạm  truy nã. Mọi   phấn khích  hồi hộp hỏi : “Có  ?”
 tự tin mỉm , khẽ nhúc nhích ngón tay,  bộ linh lực trong cơ thể lan tỏa, khóe môi khẽ cong lên: “Hệ thống Hoán Đổi Vận Mệnh của Tiêu Hằng, hãy khóa định lên  tội phạm  truy nã tên là Trần Cường, và  khi kỳ thi Đại học kết thúc, đừng cho  và hệ thống của  .”
Về Ngôn Linh Thuật,  nhận thứ hai,  ai dám  thứ nhất.  nhất định sẽ thành công.
11.
Năm phút , điện thoại của Thẩm Thừa Phong reo lên, giọng    nghẹn ngào vì vui mừng: “Thừa Phong, ba con tỉnh !”
Hiệu quả  quả thực là tức thì.
Trạm Én Đêm
Còn về chị gái và suất học bổng của  , ngày mai cũng sẽ  tin . Dù  thì  quản lý những việc , buổi tối cũng  ngủ.
Khuôn mặt lạnh lùng của Thẩm Thừa Phong  đầu tiên nở nụ ,   nhanh hơn cả lớp phó thể dục, tranh việc đưa  về nhà.
Ánh đèn đường kéo dài bóng  , đôi mắt của  trai  dịu dàng  chân thành: “Trần Hoa, thật sự cảm ơn   nhiều…”
  trêu chọc: “Chưa gọi Chu Dao, trừ một điểm, ngày mai  sẽ mách lớp trưởng.” Nói xong,  chắp tay  lưng, bước nhanh về phía .
Có thể giúp đỡ những  bạn ,  cũng  vui. Ý nghĩa của cuộc đời,  chỉ  trả thù. Có lẽ, đây là lý do ông trời để  xuyên qua các thế giới.
Thẩm Thừa Phong đuổi theo, dường như còn   gì đó, nhưng   ngắt lời.
Một đám  xuất hiện từ góc hẻm,  kỹ , chính là đám học sinh lớp B. Tất cả đều say xỉn, chặn đường chúng .
Giang Tòng Tuyết mỉa mai: “Ồ, đây chẳng  là bạn học  đầu lớp chúng , Chu Dao ? Sao mày còn rảnh rỗi  yêu đương với 'Học thần' lớp A1,  lo  nhặt xác ông bà nội mày ?”
Cô  vẫn   rằng hệ thống Dùng Mạng Đổi Điểm của cô  giờ chỉ khóa định lên một  .
Tiêu Hằng liếc xéo  một cái, trong cơn say,    với vẻ ngông cuồng: “'Học thần' gì chứ, tao nhổ ! Chẳng  vẫn trở thành bia đỡ đạn cho tao thôi ? Xem một đứa con gái tao  chán  bảo bối, phế vật đúng là  với phế vật! Chu Dao, cú đá hôm  mày dành cho tao, tao vẫn nhớ đấy, hôm nay tao trả  mày!”
Thẩm Thừa Phong lập tức chắn  mặt ,   cao hơn Tiêu Hằng hẳn nửa cái đầu,  xuống  , giọng  lạnh lùng: “Xin  Chu Dao.”
Tiêu Hằng ôm lấy Giang Tòng Tuyết  ha hả: “'Học thần',   hùng cứu mỹ nhân , mày  đánh  ? Anh mày dạy cho!”
Thẩm Thừa Phong chỉ lẳng lặng   , lặp : “Xin .”
Tiêu Hằng    chọc giận, xách một thanh sắt, loạng choạng nện về phía chúng .