7.
Lâm Thanh Từ nhảy  khỏi vòng vây,  những con cương thi dính  tịnh thủy liền bốc lên từng luồng khói, đau đớn lăn lộn  mặt đất.
 bay đến bên cạnh Lâm Thanh Từ, nhíu mày  đám cương thi: “Những con  đều là cương thi cấp cao   trí tuệ, sẽ  tùy tiện tấn công Thi Vương . Có  điều khiển chúng ?”
Lâm Thanh Từ chỉ  đầu: “Hoàn Hồn Hương… đau đầu…”
“Hoàn Hồn Hương?” Lòng  giật , trong đầu đột nhiên hiện  hình ảnh cửa hàng đồ cổ Chước Chiếu đó, “Chẳng lẽ là ông chủ tiệm đó? Anh Cả, ngoài cương thi , ở đây còn  gì khác ?”
Lâm Thanh Từ lắc đầu: “Không thấy, Thực Mộng Mạc   .” Anh chỉ  một cái hang nhỏ phía .
  tới, cúi xuống kiểm tra, thấy đó là một cái hang  lớn, chỉ đủ cho một đứa trẻ  vài tuổi chui lọt.
“Ơ,  ở đây cũng  cương thi?!” Lạc Phi nhảy chân sáo chạy đến bên cạnh , “Sao chỗ nào cũng  thế? Sư tỷ, chị đang  gì ?”
 chỉ  cái hang nhỏ: “Thực Mộng Mạc  chạy  trong đó.”
Lạc Phi  hề hề,   biến thành một con Hồ ly đen nhỏ, chui  trong.
“Này, !”   ngờ    chui  thẳng như , vội vàng  sấp xuống đất   trong: “Cẩn thận đấy…”
Hồ ly nhỏ vẫy vẫy đuôi, nhảy vọt lên một bức tường, nhanh chóng biến mất.
Chúng  đợi ở bên ngoài.      trong lòng  yên, nơi  quái dị khó lường,  sợ Lạc Phi gặp chuyện.
May mắn là  lâu , Hồ ly nhỏ  bò  từ cửa hang.  là  đầu tiên chạy tới: “Sao ,   thương ?”
Hồ ly nhỏ biến thành Lạc Phi,  : “Sư tỷ, chị quá coi thường  ,   thể  thương  chứ?”
Phương Hân hỏi: “Vậy  phát hiện gì ?”
“Có thì .” Vẻ mặt Lạc Phi trở nên kỳ lạ, “Mọi  đoán xem    thấy ai ở trong đó?”
Hứa Vân Vân: “Ai ? Không lẽ gặp ma đấy chứ.”
Lạc Phi xoa cằm: “Có  ma   thì khó . Sư tỷ,   thấy Vệ Tử.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/series-phu-the-tru-yeu-luc/bong-quy-ao-den-chap-7.html.]
“Ai?”   cái tên  chợt  phản ứng kịp,  đó mới đột nhiên nhớ , “Bạn gái của Lưu Triệt? Sao cô   ở đây?”
Trạm Én Đêm
Lạc Phi: “Nên  mới  là gặp ma đấy.  trèo tường qua, thấy một cái nhà  lớn, còn to hơn cái nhà ở . Xây dựng trông giống như hoàng cung. Một đám  quỳ trong sân,  trong phòng dựng một tấm bình phong giao tiêu  lớn,    chuyện  tấm bình phong.
“  giọng   quen, nên vòng  phía . Vừa đúng lúc  một cửa sổ đối diện với phía  tấm bình phong,  bám  cửa sổ   trong,   thấy Vệ Tử.
“Cô  mặc đồ cổ trang, trông giống trang phục của Nương nương thời Hán, đang  lệnh,  là  nhanh chóng chuyển những con Giao Nhân còn  . Những con   thành, mang   thì mang ,  mang   thì giết.”
“  thấy chuyện khẩn cấp, cũng  kịp  thêm gì nữa, liền chạy về báo tin cho  .”
“Gì cơ, còn  Giao Nhân ?” Phương Hân  tin  lập tức lo lắng, “Lâm trưởng lão,  cách nào  trong ngay bây giờ ? Nếu thật sự để bọn họ chuyển những Giao Nhân đó ,    tìm  sẽ khó khăn hơn  nhiều.”
“Yên tâm.”  an ủi cô , “  cách.”
 lấy  vài mẩu hương từ trong túi thơm mang theo bên , : “Đây là Thốn Hương,  thể giúp cơ thể  thu nhỏ  trong vòng nửa tiếng, biến thành  hình của một đứa trẻ  ba tuổi. Tuy nhiên,  hình tuy nhỏ , nhưng năng lực và pháp lực   đổi.”
“Wow,  thứ như  !” Hứa Vân Vân cầm một viên lên nghiên cứu, “Thốn Hương thì  , nhưng  khi ăn  sẽ  khác gì một đứa trẻ thật sự. Mà loại của chị còn giữ  pháp lực ?”
“  thử nghiệm  nhiều  mới cải tiến thành công, nhưng chỉ  thể duy trì trong ba mươi phút.”  phát Thốn Hương cho  , “Chúng   nhanh lên. Anh Cả,  đừng  trong, cùng Chúc Viêm yểm trợ bên ngoài.”
“Tại ?” Chúc Viêm hỏi, “Năng lực của con  giỏi,    cũng .  Thi Vương bản lĩnh cao cường, ngài   trong sẽ là một chiến lực lớn đấy.”
Lạc Phi che miệng  dám , Phương Hân ngẩn  một chút  cũng cúi đầu nhịn .
Còn  thì thản nhiên  lớn: “Cơ thể   cứng đơ,  thể uốn cong,  thể biến thành trẻ con .”
Mặt Lâm Thanh Từ càng lúc càng xanh.
Sau khi ăn Thốn Hương, chúng  nhanh chóng biến thành những đứa trẻ con,  lượt chui qua cửa hang.
Lạc Phi vẫn biến thành Hồ ly nhỏ, dẫn đường  .
Sau khi trèo qua một bức tường, tầm  lập tức trở nên rộng rãi, một tòa cung điện nguy nga hiện   mắt.
Hứa Vân Vân nghiêng đầu : “Sao   thấy cung điện  quen mắt thế nhỉ?”
Mặc dù   sống lâu bằng Hứa Vân Vân, cũng  chứng kiến nhiều triều đại bằng cô , nhưng nhờ kinh nghiệm xem tivi tích lũy ,  lập tức nhận : “Cái  trông giống Vị Ương Cung.”