Tuy  thấy   cảnh, nhưng qua video, quả thật giống như  một vật khổng lồ từ  trời rơi xuống Bắc Băng Dương.
Có thể thấy, Giáo sư Trương  một sự ám ảnh  lớn với Côn Bằng.
Giáo sư Trương kích động rõ rệt, sự uể oải vì đường xa  đó  tan biến hết. Còn , thì tập trung  video thứ ba.
Cổng đồng, thành đồng. Thành đồng mọc  từ dung nham...
  một linh cảm,   gần với thứ đó .
Những phát hiện trong video như tiếp thêm doping cho chúng , càng củng cố quyết tâm tiến lên phía .
Bên trong khoang rỗng của hang băng lớn hơn  tưởng. Ngoài việc  dọn dẹp những mảnh băng vỡ, chúng  mất chút thời gian để dọn dẹp các khối băng cản đường.
Ngoài ,  thứ đều  suôn sẻ.
 ngay khi chúng  đang âm thầm vui mừng, hiện thực  dội một gáo nước lạnh.
Phía , xuất hiện hai ngã rẽ.
Hai lối  trái , Giáo sư Trương bất ngờ lao  con đường bên trái!
"Không !"  chợt nghĩ  điều gì đó, sắc mặt  đổi đột ngột: "Lão Đao, chặn ông  !"
Lão Đao tuy phản ứng ngay lập tức, nhưng vì mang vác thiết  nên vẫn chậm hơn một bước.
Rầm—!
Tiếng nổ trầm đục vang lên, đỉnh của lối  bên trái vỡ vụn, sập xuống ngay lập tức, chặn  con đường.
Trạm Én Đêm
Mặt  khó coi: "Giáo sư, ông  gì ?"
"Bên  là đường c.h.ế.t, các  mau  về ." Giọng Giáo sư Trương truyền qua lớp băng: "Con đường phía  quá nguy hiểm,    các  c.h.ế.t ở đây. Ông già   sống  bao lâu nữa,  tự   xem Côn Bằng."
Mùi t.h.u.ố.c s.ú.n.g thoang thoảng bay trong  khí.  trầm giọng: "Giáo sư, ông   điều  nghĩa là gì ?"
Đợi một lúc lâu, Giáo sư Trương  trả lời.
Rõ ràng   khỏi.
Lão Đao dò xét vài , lắc đầu: "Băng quá dày,  đào , nếu dùng t.h.u.ố.c nổ,  dễ gây  sụp đổ  hai."
"Vậy chỉ còn con đường ."   về phía lối  bên , thở  một  đục ngầu: "Đường c.h.ế.t,  cũng  thử xông !"
Lão Đao vẫn như thường lệ  : "Ông chủ,  và  cách  năm mét, nhỡ  nguy hiểm,  sẽ  thêm cơ hội rời ."
 nghiến răng: "Lão Đao!"
"Ông chủ lớn ( trai ) vẫn  tìm thấy, ông chủ nhỏ  việc quan trọng hơn  ." Lão Đao vẻ mặt  cảm xúc, giọng điệu kiên quyết.
Cuối cùng  cũng gật đầu.
Mang theo tâm trạng bất an, chúng  bước  lối  bên ,  việc  thuận lợi đến kinh ngạc.
Chỉ là khi gần đến cuối con đường, chúng   thấy một tiếng la hét t.h.ả.m thiết.
Tiếng la hét của Giáo sư Trương.
10.
Trước mắt, xuất hiện một vách đá dựng .
Chúng  bước  khỏi lối ,   ở phía đối diện của vách đá, còn Giáo sư Trương, vẫn ở phía bên .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/series-son-hai-luc/di-tich-bac-hai-chap-5.html.]
Chỉ thấy Giáo sư Trương đang treo lơ lửng ở mép vách đá,  vai trái, quần áo dính một mảng đỏ tươi, m.á.u vẫn đang nhỏ xuống liên tục.
Nhìn thấy chúng , ông ngẩn ,   khổ: "Không ngờ con đường của các , mới là đúng..."
Lão Đao   một cái,  khẽ gật đầu.
Anh  lập tức dùng s.ú.n.g b.ắ.n đinh, b.ắ.n sợi dây thừng  vách băng đối diện,  men theo dây trèo qua.
Giáo sư Trương  kêu lên một tiếng đau đớn, tay trái tuột khỏi vách đá, suýt nữa rơi xuống!
Chỉ còn một tay nắm chặt mép vách đá.
"Giáo sư cố lên! Sắp đến cứu ông !"  hét lớn.
"Nếu các    đến đây, xem  là  ôm quyết tâm coi cái c.h.ế.t nhẹ tựa lông hồng." Giáo sư Trương khó khăn dùng tay trái, móc  một thứ từ trong túi: "Cái  cho các ,    nổi nữa ..." Nói xong, ông ném thứ trong tay về phía Lão Đao.
"Cố lên Giáo sư, Lão Đao sắp tới !"  nhận  điều  lành.
Rắc! Mép vách đá nứt , Giáo sư Trương cả  rơi xuống vực sâu.
Chỉ còn giọng  của ông vang vọng mãi: "Nếu gặp  loài sinh vật kỳ lạ đó, nhớ kể   mộ  nhé..."
 mặt lạnh, im lặng.
Lão Đao  , đưa thứ trong tay cho : "Là một tấm bản đồ."
"Chất liệu da bò,  vẻ  lâu năm ."  xem xét, phát hiện  những tuyến đường chúng    qua trong hang băng, đều  ghi chép   đó!
Tại vị trí ngã rẽ  bản đồ, lối  bên   vẽ một đầu lâu, còn bên trái thì   gì.
"Ông chủ,  thể tin  ?" Lão Đao trầm giọng: "Trương Tùng Đào   tấm bản đồ  gây hiểu lầm, nên mới mất mạng."
Theo ghi chép  bản đồ, chúng     ba phần tư quãng đường.
Vị trí đích đến,  đ.á.n.h dấu bằng một chấm đỏ.
Nếu Giáo sư Trương còn sống,  lẽ còn  thể hỏi  thêm thông tin, nhưng xem   thể .
"Khụ khụ..." Một luồng khí tanh trào lên cổ họng,  vội vàng che miệng .
Bỏ tay , lòng bàn tay dính một chút máu.
"Ông chủ!" Lão Đao vẻ mặt quan tâm.
"Thời gian  còn nhiều."  lau vết máu,  bản đồ,    về phía : "Dù  thì  mắt cũng chỉ còn một con đường."
Lão Đao hiểu ý,  cần  nhiều.
Thực tế chứng minh, kiên trì là đúng đắn.
Hơn một giờ , giọng  trầm thấp của Lão Đao, mang theo vài phần kích động: "Ông chủ, mau đến xem!"
 bước nhanh đến, trong những khối băng tinh khiết phản chiếu một màu đỏ rực rỡ lộng lẫy.
Màu đỏ như dung nham.
11.
Đi đến cuối con đường,  nhất thời thẫn thờ.
Hơi nóng phả  mặt. Trước mắt  giống như một cái bát khổng lồ  bằng băng, chứa đầy biển dung nham, và ở trung tâm dung nham đó, một thành đồng im lìm sừng sững.
"Băng thế mà  tan!" Lão Đao kinh ngạc.