thần sắc ánh  vẫn   đổi, nhanh chóng điểm vài cái lên đầu .
"Anh..." Toàn   mềm nhũn .
Người đàn ông túm lấy thịt Côn Bằng, mạnh mẽ nhét  miệng , ép  nuốt xuống.
Dù cơ thể vẫn  thể dùng sức, nhưng  cảm nhận , sự yếu ớt    đó do "lời nguyền" đang dần tan biến.
Ngay cả vết thương do đạn b.ắ.n  đùi cũng đang từ từ lành .
 khó khăn vịn  quan tài đồng, vén tấm vải đen  t.h.i t.h.ể . Cơ thể cháy đen một mảng, nhưng khuôn mặt chính xác là   – Thương Lục!
Đầu óc  ong lên, bên tai truyền đến giọng  bình thản của  đàn ông: "Anh  bảo   với ,  cần  tự trách."
 ngã xuống đất, hé miệng, nhưng  thể  nên lời.
Tầm  dần mờ ...
16.
Khi  mở mắt  nữa,   ở trạm Côn Bằng.
Lão Đao canh bên giường bệnh, thấy , khuôn mặt kiên nghị gượng  một cách khó coi: "Ông chủ, tỉnh ."
"Lão Đao, ..."  đột nhiên nhăn mũi: "Mùi gì hôi thế,   giống mùi   Vương Thao ?"
Lão Đao lầm lì : "Ông chủ, chúng    thứ đó... bài tiết  khỏi cơ thể."
"Á?!" Mặt  biến dạng.
"Ông chủ yên tâm, Ngu Mặc  mùi  sẽ biến mất  nửa tháng."
 thắc mắc: "Ngu Mặc là ai?"
Lão Đao bảo  đừng vội, kể   chuyện  xảy .
Thì  hôm đó  khi    lâu,  đầy hai phút, đàn Bão Âm Sùng  phá vỡ chướng ngại vật. Ngay khoảnh khắc suýt nhấn chìm lão Đao, Ngu Mặc  cứu  .
Ngu Mặc, chính là  giả mạo  .
Theo lời pão Đao kể, Ngu Mặc  quen thuộc với bên trong cơ thể Côn Bằng, việc chúng    ngoài cũng là nhờ ơn  .
Nói đến đây, lão Đao hạ giọng: "Cái tên Ngu Mặc     thường."
"Ý  là ?"  cau mày.
Lão Đao giải thích: "Lúc đó   cứu , là trực tiếp xông  từ đàn Bão Âm Sùng,    vết bỏng."
",  quan sát thấy, vết bỏng     đang lành  với tốc độ cực nhanh."
Khả năng phục hồi  thể  thấy bằng mắt thường…  lẩm bẩm: "Sức sống mạnh mẽ như , quả thực    thường."
Hèn chi lúc đó,   dám dùng tay chặn nòng súng.
Không hiểu , trong đầu  bỗng hiện lên hình ảnh vách băng vỡ nát  chặn đường  đó. Giờ nhớ ,  vách băng dường như  một vết lõm hình ...
Là   ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/series-son-hai-luc/di-tich-bac-hai-chap-8.html.]
"Anh  trông quá giống ông chủ lớn." Lão Đao  nhịn   sang chiếc túi đựng xác bên cạnh: "Nếu     ông chủ lớn lên,   thủ của  ,  thật sự  thể nhận nhầm."
Mắt  hoe đỏ,    nhiều. Trong túi đựng xác, là t.h.i t.h.ể của  .
Anh  c.h.ế.t vì Bão Âm Sùng.
Mấy ngày ,  và lão Đao cố gắng tìm kiếm Ngu Mặc, nhưng vô ích.
Bất đắc dĩ, đành  trở về.
Trạm Én Đêm
17.
Về chuyện Côn Bằng,   báo cáo lên cấp .
Chỉ quy kết  thứ là tai nạn, các thành viên khảo sát  kẹt trong hang băng, cuối cùng lạc lối và  may tử nạn.
Còn về Côn Bằng  biển, trong thời gian  hôn mê, nó  hóa thành Bằng, vút lên chín tầng trời.
Mặc dù  các thành viên trạm khảo sát Bắc Cực khác tận mắt chứng kiến những con sóng khổng lồ  biển, cùng với cảnh tượng che kín trời đất lúc đó, nhưng  thể giải thích  nguyên do.
Căn bản  thể  thấy  cảnh.
Vệ tinh ngoài  gian, ngay khoảnh khắc đó   nhiễu loạn,      bất cứ thứ gì.
Do nuốt thịt Côn Bằng, thể chất của   hơn   nhiều.    thử nghiệm, rạch một vết nhỏ  tay, chỉ  một ngày là   lành ,  để  sẹo.
Ban đầu  nghĩ, Ngu Mặc cũng  nuốt thịt Côn Bằng nên mới  khả năng phục hồi siêu phàm.
 rõ ràng,   lầm.
Theo lời lão Đao mô tả, khả năng phục hồi của Ngu Mặc mạnh hơn   nhiều. Không cùng đẳng cấp.
Rốt cuộc   là ai? Tại   giống   đến ?
Thành đồng  thể tự nhiên hình thành trong bụng Côn Bằng, chắc chắn là do con  xây dựng. Xem kiểu dáng, giống như sản phẩm của nền văn minh Hoa Hạ, nhưng    thể tìm  triều đại tương ứng.
Kỳ lạ quá.
 quỳ  mộ  trai, thắp hương cho , cúi đầu lạy thật mạnh: "Anh ơi,  đường bình an!"
"Xuống , hãy  với liệt tổ liệt tông nhà họ Thương chúng , 'lời nguyền'  giam giữ chúng  hơn hai ngàn năm,   phá giải !"
Lão Đao  đó cũng thắp hương. Xong xuôi,    với : "Ông chủ,  điều tra rõ ,  đoán  sai, lúc đó ông chủ lớn cố ý để Trương Tùng Đào thấy [Đại Tần Dị Văn Lục]."
"Ngay từ  khi họ quen , ông chủ lớn   Trương Tùng Đào  bản đồ." Ông chủ lớn chính là  . Lão Đao  đây  theo ba ,  khi ba  mất sớm,   tiếp quản cửa hàng, ba năm  mới giao  cho .
  rõ. Anh  luôn là  tâm tư kín đáo,  thể phạm loại sai lầm sơ đẳng đó.
Anh  thậm chí  lên kế hoạch từ sớm, việc tiếp xúc với Trương Tùng Đào thực chất là đang dọn đường cho .
Lúc chúng  ở trong hang băng, sự dẫn dắt cố ý  vô ý của Trương Tùng Đào đều là những tuyến đường an   bản đồ. Tương đương với việc tìm cho  một  dẫn đường.
"Lão Đao, về cửa hàng thôi."  thở dài,   rời .
Trên đường lái xe, Lão Đao tò mò hỏi: "Ông chủ,  khi về, tại    để  một chiếc máy ghi âm quanh trạm Côn Bằng?"
  ,  về phía xa xăm: " đang đ.á.n.h cược, xem  thể tìm  một cộng sự mới ..."