24.
 cắn nát đầu ngón tay, dùng m.á.u bôi lên lệnh bài gỗ Lôi Kích,  ném về phía Lăng Linh, “Cấp cấp như luật lệnh!”
Từ lệnh bài đột nhiên phóng  một tia sét, phân tách thành một mạng lưới sét dày đặc, bao vây lấy Lăng Linh.
Lớp trưởng la lớn một tiếng: “A, chịu  nổi , xung quanh    Nhiếp ảnh gia , chúng  đang đóng phim ? Đây rốt cuộc là loại hiệu ứng đặc biệt gì !”
  để ý đến  , bận rộn thu phục Lăng Linh.
Tuyệt Sát thực sự  mạnh, chỉ một lát, nó  sắp thoát khỏi lưới sét của  .  từ trong túi lấy  thước Tầm Long, giáng thẳng một cái  đầu cô .
Trần đại sư  bên cạnh, vẻ mặt thèm thuồng  chiếc thước Tầm Long của , “Cây thước  là của Dương Công đời Đường  , chậc.”
Mất chín trâu hai hổ, cuối cùng  cũng thu phục  Tuyệt Sát, nhét  bức tượng tiểu quỷ Thái Lan  giấu trong túi xách của .
Tất cả   đều thở phào nhẹ nhõm, ba của Lâu Thiến Thiến  tới, cúi đầu cảm ơn  rối rít.
 mặt mày âm trầm giáo huấn ông , “Sau    nuôi loại vật  nữa, tiểu quỷ Thái Lan đều là ác linh, nuôi   sẽ  phản phệ! Không  chút lợi ích nào cho gia đình !”
Trạm Én Đêm
Ba Lâu hung hăng trừng mắt   Lâu một cái, tiếp tục xin , “Kiều đại sư,    nhất định sẽ trông chừng bà .”
Nói xong  quát Lâu Thiến Thiến: “Còn  ngây  đó  gì,  mau xin  Kiều đại sư!”
Lâu Thiến Thiến mặt đỏ bừng  tới,  nãy đám đông hỗn loạn, quần áo cô   cẩn thận  Lăng Linh  rách, tóc cũng rối như tổ quạ, “Kiều Mặc Vũ, … xin … oa…!”
Lâu Thiến Thiến sợ đến phát , cô    ngừng, ôm lấy cánh tay  , “Mẹ ơi,  nãy đáng sợ quá, con sắp sợ c.h.ế.t !”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/series-thieu-nu-dia-su/chapter-10-het-phan-1.html.]
Mẹ Lâu cũng  tới xin  , hai  ôm , sợ đến tái mặt.
 phẩy tay, thôi , với vai vế của , chấp nhặt với những cô bé   gì.
Hiện trường một mớ hỗn độn, ba Lâu sai  dọn dẹp đồ đạc, đưa các bạn học  thương đến bệnh viện.
Rời khỏi nhà họ Lâu, Trần Trinh lon ton theo  , “Môn chủ, ngài thật sự quá lợi hại…”
“Ngài  thể  cùng  một chuyến đến Hương Cảng , ở đó   một vụ  ăn cực kỳ khó nhằn, tất cả các đại sư phong thủy ở Hương Cảng cộng  cũng   cách nào giải quyết.”
 tò mò  ông , “Nói chi tiết hơn xem nào.”
“Đại gia Lưu Hùng  , ngài  chứ? Mộ tổ tiên nhà ông  tự nhiên nứt bia mộ, liên tục ba tháng, những tấm bia mới dựng lên đều nứt từ giữa.”
Bia mộ nứt, trong phong thủy là đại bất cát, con cháu dễ gặp tai họa bất ngờ.
“Lưu Hùng sắp phát điên ,  giá tận tám con , Môn chủ, ngài đến Hương Cảng,   cho đám Đại sư thiếu kiến thức đó mở mang tầm mắt.”
Tám con ? Đơn vị, chục, trăm, ngàn vạn,  bấm ngón tay tính toán,  dừng bước, “Tiền nong  quan trọng, chủ yếu là    Hương Cảng bao giờ,  thể  dạo một chút.”
Người Hương Cảng xưa nay  mê tín truyền thống, nhưng Đại Lục năm đó trải qua biến cố lớn,  nhiều tuyệt học  thất truyền, nên họ  coi trọng những  trong giới Huyền Môn ở Đại Lục. Đã đến lúc  cho họ mở mang tầm mắt .
Và đây, chính là một câu chuyện khác.
(Hết truyện