Bạn   du lịch Tây Tạng  bất ngờ mất tích. Mãi về ,  mới  thấy hình xăm  lưng của bạn  -  một mặt trống.
 gõ lên chiếc trống da . Tiếng trống vang trầm đục.
Bạn  đột ngột xông  từ bên ngoài.
“Chạy mau——”
1.
Bạn , Giang Hạo Ngôn, đang yêu.
Cậu  rủ bạn gái Phương Lộ  Tây Tạng du lịch, còn rủ   cùng.
 vốn  định  bóng đèn.   của Giang Hạo Ngôn  trả lương cho  .
“Kiều đại sư ,  hiểu con . Cái cô Phương Lộ gì đấy, tuyệt đối   gu của nó .”
“Hay là nó  thứ gì đó nhập ? Cô  thể  cùng nó một chuyến, bảo vệ nó giúp  ? Bao ăn, bao ở, bao chơi,  thêm một triệu nữa.”
Trạm Én Đêm
  Giang Hạo Ngôn đang  một bên gọi điện -    cử động loạn xạ như cái bánh xoắn. Lông mày ngay ngắn, khí sắc quang minh, một chút cũng  giống trúng tà. Chỉ là yêu đương ngốc nghếch thời thanh xuân thôi.
Chỉ tiếc, Phương Lộ  gặp  bà  chồng hào môn thế , con đường phía  đúng là chẳng dễ dàng.
 thở dài, giơ tay nhận lấy thẻ ngân hàng, “Ôi dào,  gì đến chuyện tiền nong. Là bạn học với , bảo vệ Giang Hạo Ngôn là trách nhiệm của cháu mà.”
 tên là Kiều Mặc Vũ, sinh viên năm nhất Đại học Nam Giang, đồng thời là truyền nhân duy nhất của Địa sư thời hiện đại.
Địa sư, xưa còn gọi là thầy phong thủy.
Tục ngữ  câu: “Địa sư hạng nhất xem  trời, Địa sư hạng hai tìm mạch nước, thầy vườn hạng ba  đầy đường.”
Thời nay, đa  chỉ là mấy ông thầy phong thủy bình thường. Còn  nắm  thuật quan tinh vọng khí (quan sát thiên tượng  khí vận), thời xưa đều giữ chức quan ở Khâm Thiên Giám, phục vụ cho hoàng gia.
Tổ tiên họ Kiều nhà  chính là Giám chính Khâm Thiên Giám, cũng là Chưởng môn đời đời của Phong Môn.
  máy bay đến Tây Tạng cùng Giang Hạo Ngôn, Phương Lộ  chờ sẵn ở sân bay.
Cô  mặc một chiếc váy đỏ, khoác khăn lụa  vai, ăn mặc  chói lóa  lệch tông.
Thế mà Giang Hạo Ngôn  trưng  vẻ mặt say đắm, bước nhanh đến  mặt cô , dang tay , “Phương Lộ, hôm nay em  quá!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/series-thieu-nu-dia-su/phan-trong-da-nguoi-tay-tang-chapter-1.html.]
Phương Lộ  khoác tay  , nhưng   đầu thấy , sắc mặt lập tức đanh , “Kiều Mặc Vũ? Sao cô cũng tới đây?”
Nói xong thì véo tay Giang Hạo Ngôn một cái,  gượng: “Anh còn chê trời Tây Tạng  đủ sáng , mang theo cái bóng đèn to thế ?”
 rút thẻ ngân hàng trong túi , giơ lên  mặt Phương Lộ, “Thấy thẻ như thấy  chồng!”
Phương Lộ: “……”
Giang Hạo Ngôn  khổ: “Cô  đùa đấy, là   nhất quyết bắt Kiều Mặc Vũ  cùng,    nhưng cũng hết cách .”
2.
Ra khỏi sân bay, Phương Lộ dẫn chúng  bắt taxi về chỗ nghỉ.
Khu Bát Khỏa Nhai (phố Bát giác) ở Lâm Chi   nhiều căn nhà cũ kỹ, mái thấp tường mốc. Căn nhà mà Phương Lộ thuê  ngay sát một ngôi tự viện,  cửa treo đầy cờ ngũ sắc rực rỡ, phấp phới bay theo gió.
Cô     giới thiệu: “Cửa nhà thấp như  là  lý do đó. Đó là để ngăn ‘ruo lang’.”
Từ tiếng Tạng ‘ruo lang’ dịch sang tiếng Hán là ‘hành thi’ - xá* c.h.ế.t  .
Truyền thuyết kể rằng, ở Tây Tạng, những kẻ chế* vì oán độc  đói rét mà lòng còn vướng luyến thế tục, sẽ biến thành hành thi, tiếp tục sống dở chế* dở, mang theo tàn niệm đời  hoặc  tìm thứ mà khi còn sống   .
“Thật , truyền thuyết về cương thi ở nội địa cũng là bắt nguồn từ Tây Tạng đấy.” Vừa cúi  chui qua cửa, Phương Lộ   tiếp.
Giang Hạo Ngôn  theo phía , ánh mắt tràn đầy sùng bái: “Phương Lộ, em hiểu  thật đấy.”
Bên trong cửa là một  gian   khác.
Phòng khách  lát gỗ, bày biện theo kiểu cổ xưa, tường treo đầy bích họa sặc sỡ, một góc còn đặt một mặt trống.
Điều khiến  ngạc nhiên là,  chiếc ghế sofa thấp trong góc,  một vị Lạt ma đang  kiết già. Ông  đầu tròn tai to, mặc tăng bào đỏ thẫm, mắt nhắm nghiền, tựa như đang nhập định.
“Đây là Thượng sư Đan Gia. Bạn con đến  ạ.” Phương Lộ cúi đầu hành lễ  cung kính. Lạt ma Đan Gia từ từ mở mắt, ánh  chăm chú dừng   Giang Hạo Ngôn.
Rất lâu , ông mới khẽ gật đầu “Ừm” một tiếng,  vẫy tay  hiệu cho    gần.
Phương Lộ dẫn Giang Hạo Ngôn bước tới, hai   xuống bên cạnh Đan Gia. Lạt ma đưa tay sờ đầu Giang Hạo Ngôn,  bóp thử cánh tay  , ánh mắt hiện  vẻ hài lòng.
“Không tệ.” Sau khi kiểm tra xong, Đan Gia  nhắm mắt, yên lặng   gì thêm.
  cả quá trình,  khỏi thấy kỳ lạ. Phương Lộ thì  sang  nhỏ với , bảo đây là nghi lễ chào mừng đặc biệt của Đan Gia dành cho Giang Hạo Ngôn.
Từ đầu đến cuối, Đan Gia   thêm lời nào, cứ thế  như nhập định.