Đương nhiên cảnh tượng lúc trông vẻ kỳ quái đến mức nào. Nửa đêm canh ba, ôm một con búp bê Tây Dương và hát ru ở giữa phòng.
tâm lý vững vàng của vẫn giúp bình tĩnh , và hát một cách vô cùng nhập tâm.
Trạm Én Đêm
hát bao lâu, nhưng thực sự thấy con búp bê trong tay từ từ nhắm mắt . Dây thần kinh căng thẳng của lúc mới dịu một chút.
cẩn thận đặt con búp bê ngủ say lên giường, vẫy tay về phía Lục Du Du và La Hân, gọi họ hành lang.
Vừa đến hành lang, Lục Du Du sụp đổ mở lời: “Tuyết Nhi! Cậu thấy , con búp bê đó nhắm mắt ! Nó nhắm…”
“Im lặng!” lớn tiếng ngắt lời Lục Du Du, “ mù, đương nhiên thấy nó nhắm mắt .”
Lục Du Du lời thì cuối cùng cũng im bặt, còn La Hân bên cạnh thì nhịn ngước , : “Tuyết Nhi, thật sự gan lớn quá, còn tâm trạng hát ru cho con búp bê đó ?!”
khẽ thở dài, “Chứ nữa? Cậu trực tiếp ném nó thì nó cũng sẽ thôi. Cậu hết đến khác ném nó , lỡ thật sự chọc giận nó, nó chuyện gì đáng sợ với chúng thì ?”
Nghe , những khác mới hồn, còn Lục Du Du cuối cùng cũng nhịn ôm mặt bật nức nở, “Sao xui xẻo đến mức gặp chuyện quái đản thế cơ chứ?!”
an ủi Lục Du Du rằng, xui xẻo, mà là vì chúng đang ở trong một cuốn tiểu thuyết kinh dị, nên việc gặp chuyện là điều tất yếu. vỗ vai Lục Du Du: “Giờ cũng vô dụng , mau cho , rốt cuộc cách nào để con búp bê ?”
Lúc , chúng chỉ thể rõ ngọn nguồn của sự việc, mới xem xét cách nào để hóa giải nó . Dù , khi trải qua nhiều sự kiện tâm linh đến , rằng, quỷ quái thực đáng sợ, quan trọng hơn là tìm giải pháp tận gốc cho vấn đề.
Có lẽ vì thái độ của quá bình tĩnh, Lục Du Du cũng dần dần bình tĩnh , mở lời: “Mình bốc thăm trúng khi mua văn phòng phẩm ở cửa hàng ngoài cổng trường.”
ngây một lát: “Là cái cửa hàng văn phòng phẩm do chủ trai mở đúng ?” Chỉ mới gần đây, ngoài cổng trường chúng mở một cửa hàng văn phòng phẩm mới. Vì ông chủ cửa hàng là một trẻ tuổi cực kỳ trai, nhiều nữ sinh chụp ảnh đăng lên mạng, còn khiến cửa hàng trở nên nổi tiếng một chút.
Lục Du Du gật đầu: “Chính là cửa hàng đó.”
khỏi cảm thán trong lòng. Quả nhiên, trong mấy cuốn tiểu thuyết kinh dị mà đột nhiên xuất hiện một nhân vật phụ trai, thì chắc chắn câu chuyện.
lẩm bẩm trong lòng, với Lục Du Du và những khác: “Vậy thì chúng đến cửa hàng đó xem, manh mối gì.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/series-tra-xanh-dang-cap-toi-thuong-xuyen-vao-tieu-thuyet-kinh-di/di-dau-cung-tra-xanh-chap-6.html.]
Sáng sớm hôm , bốn chúng lập tức đến cửa hàng văn phòng phẩm đó.
Khi chúng đến, ông chủ ở đó. Bốn chúng giả vờ vô tình loanh quanh bên trong, thăm dò thông tin.
đang lơ đãng mấy cây bút bi, thì bất ngờ, một giọng dễ vang lên từ phía .
“Vị tiểu thư , xin hỏi thể giúp gì cho cô ?”
11.
đầu và thấy một khuôn mặt tuấn tú hiện . Chính là chủ tiệm trai nổi tiếng mạng.
Quả thực trai, thậm chí hề thua kém Mộ Dung Hàn.
Chỉ là Mộ Dung Hàn mang vẻ ngoài thanh tú, lạnh lùng, còn trai mặt nét nữ tính, hơn cả con gái. Đặc biệt là đôi mắt đào hoa xếch lên, tăng thêm vài phần mị lực tà khí.
Đứng khuôn mặt đó, gen xanh của ngay lập tức khởi động theo bản năng. nở một nụ ngượng ngùng, khẽ : “ đang chọn bút, nhưng vẫn thấy cây nào ưng ý.”
“Vậy .” Anh chủ tiệm trai khẽ mỉm , “Không , cô cần chọn nữa, tặng cô một cây.” Nói , như ảo thuật, biến một cây bút hình trái tim màu đỏ.
Cây bút đó vô cùng tinh xảo, hơn hẳn những cây bút quầy gấp nhiều . nhận lấy cây bút, khuôn mặt nhỏ ửng hồng một cách tự nhiên, lí nhí: “Không ngờ chủ tiệm hào phóng đến , là gặp cô gái nào cũng sẽ tặng họ một cây bút xinh như thế?”
Anh chủ tiệm rõ ràng ngờ câu , sững một chút, lộ một nụ mê hoặc, “Làm gì ? thấy bạn học dễ thương nên mới tặng bút thôi, cô là duy nhất đó.”
Nghe thấy , càng thêm rạng rỡ.
cầm cây bút, hớn hở rời khỏi cửa hàng và hội họp với La Hân cùng các cô bạn khác. Chúng trao đổi thông tin với .
“Mình hỏi thăm !” Cố Hiểu Dung nóng lòng mở lời, “Cửa hàng từ khi khai trương đến nay thường xuyên tặng đồ cho khác. Du Du thì bốc thăm trúng búp bê, còn nhiều nữ sinh khác thì chủ tặng bút hoặc sổ.”
hề bất ngờ, giơ cây bút tay lên lắc nhẹ, “Anh tặng một cây bút.”