10.
 vội vàng móc từ trong túi  những lá bùa giấy mà Bảo Bối  dùng chu sa và m.á.u gà vẽ  đó, cùng với đồng tiền Ngũ Đế đưa cho nó.
Bảo Bối lắc đầu  nhận, xoay   đuổi theo con mèo đen, giọng  từ xa vọng : “Mẹ, cái  vốn dĩ là chuẩn  cho  mà… Nếu  yêu vật nào đến,  cứ cầm bùa giấy ném   nó,  thể bảo vệ …”
Giọng Bảo Bối ngày càng xa,   tại chỗ, tay chân lạnh ngắt  ngừng.
Bảo Bối một  đuổi theo, tuy nó giỏi giang, nhưng nó còn nhỏ như , chắc sẽ    nhỉ?
Trong lòng  lo lắng cho sự an  của Bảo Bối, cảm giác lo lắng cho con ngày càng mãnh liệt, tạm thời áp chế  nỗi sợ hãi đối với yêu quái.
 dịch vài bước về phía bìa rừng,  đuổi theo xem .
“Meo… meo… u…”
Mờ mờ ảo ảo,  dường như   thấy tiếng mèo kêu văng vẳng.
Tiếng kêu     gần, dường như ngay bên tai …
Lông gáy  lập tức dựng !
 nắm chặt bùa giấy,  dám nhúc nhích, căng thẳng đến mức nuốt nước bọt liên tục.
Không thể nào! Không thể nào!
Con mèo đen       rừng  ? Sao  cảm thấy tiếng kêu ngay  lưng  ?
Tay chân  tê dại,   cứng đờ, cổ chậm rãi   phía .
Vừa  đầu ,  liền  thấy một đôi mắt xanh lè, chăm chú  chằm chằm  .
“Á——!”  hét lên thất thanh.
Trạm Én Đêm
Mèo đen dường như lơ lửng giữa  trung, chân  đạp mạnh, lao thẳng  mặt .
 vội vàng cầm bùa giấy trong tay quăng loạn xạ về phía .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/series-troc-yeu-su-3-tuoi/chapter-5.html.]
Cũng chẳng cần  đó là bùa gì, dù  chạm  lá nào thì tính lá đó. Cứ thế ném tất cả về phía con mèo đen.
Bùa giấy đánh   khí, bay lơ lửng  rơi xuống đất. Nhìn kỹ , bóng dáng mèo đen  ?
Dường như con mèo đen  lao  mặt  chỉ là do   hoa mắt,  mắt trống rỗng.
Đang ngây , tiếng mèo đen kêu dường như  từ phía   vọng .
Lần   gan  hơn một chút,     quăng bùa giấy về phía .
 cũng giống như  , mắt   thấy con mèo đen lao thẳng  mặt, nhưng tay    chạm  bất cứ thứ gì. Bùa giấy vẫn rơi xuống đất.
Rốt cuộc là chuyện gì ?
 đang thắc mắc, giọng Bảo Bối từ xa vọng : “Mẹ đừng sợ, đó chỉ là ảo ảnh của mèo yêu dọa  thôi,   hại   !”
 trấn tĩnh tinh thần, cẩn thận phân biệt hướng tiếng Bảo Bối vọng ,  chạy về phía đó.
Mãi mới tìm thấy Bảo Bối, lúc  nó đang xách  gáy con mèo đen.
 vội vàng xông lên kiểm tra xem nó   thương .
“Mẹ, con  .” Bảo Bối   con mèo yêu, tức giận đánh nó hai cái: “Cố lộng huyền hư! Giả thần giả quỷ! Cho mi dám dọa  ! Cho mi dám dọa  !”
Bảo Bối giải thích với , con mèo đen  ban đầu là một con mèo cưng bình thường,   từ  mà   cơ duyên, thế là nhiễm  yêu khí.
“Nó tu luyện   mấy ngày, sức phá hoại  mạnh, cũng chỉ  thể dùng mấy chiêu hù dọa  thôi.”
 thở phào nhẹ nhõm, hỏi: “Vậy chúng  xử lý con mèo  thế nào đây?”
Bảo Bối trả lời: “Con  phá yêu khí của mèo đen , bây giờ nó chỉ là một con mèo bình thường. Chỉ cần   yêu khí nhiễm ,  thể gửi trả về cho chủ của nó, tiếp tục  một con mèo cưng.”
 gật đầu, đón lấy mèo đen ôm  lòng: “Vậy chúng  đến nhà Độ Độ xem thử , đây hẳn là con mèo  lạc của nhà  bé nhỉ?”
Dừng một chút,  tiếp tục : “Gia đình họ cũng đáng thương thật, tự nhiên  xuất hiện yêu vật , may mà  gây  hậu quả nghiêm trọng nào…”
 lẩm bẩm,  để ý ánh mắt Bảo Bối trở nên lạnh băng, “Cái đó  chắc …”