7.
 và con trai nấp  hòn non bộ  hành lang,  vẫn   hồn  cú sốc  .
“Cái ông Hội trưởng Trần  nãy  cái gì cơ? Luyện yêu là  ý gì?” Mắt  mở to,     như  nghĩ .
Vẻ mặt con trai  trở nên u ám, môi mím chặt thành một đường: “Hay cho cái Hiệp hội Tróc yêu , thảo nào nhà ngục  nhốt nhiều Yêu vật đến . Hắn  thực sự dám !”
Lời của thằng bé   đầu  cuối, nhưng  vẫn hiểu.
Từ cuộc trò chuyện của Trần Huyền Chân và ông lão , kết hợp với một  hiện tượng kỳ lạ gần đây,  đại khái  nắm  sự việc.
Từ xưa đến nay, đều  những kẻ  trường sinh bất lão. Đặc biệt là những   tiền.
Khi con   về già, hoặc mắc  những căn bệnh nan y, họ sẽ càng khao khát  sống. Trần Huyền Chân dường như  tìm thấy một con đường để kiếm tiền từ đây.
Yêu quái  thể trường sinh và tự hồi phục.
Trần Huyền Chân bắt yêu, mổ lấy nội đan, dùng yêu đan để luyện thuốc,  đó bán với giá cao cho những   tiền cầu trường sinh, cầu sức khỏe. Cả hai bên đều   thứ  cần.
 trong thời bình,  gì  nhiều yêu quái đến ?
Trạm Én Đêm
Karl Marx từng , khi một sự việc mang  lợi nhuận 50%, các nhà tư bản sẽ mạo hiểm; khi  100% lợi nhuận, họ sẽ dám chà đạp lên  luật pháp  Thế giới; khi  300% lợi nhuận, họ sẽ dám phạm bất kỳ tội ác nào, thậm chí chấp nhận cả rủi ro  treo cổ.
Có lẽ vì lợi nhuận quá khủng khiếp, Trần Huyền Chân  nghĩ  một cách  vô cùng tàn bạo.
Không đủ yêu quái ?
Vậy thì tự  luyện yêu!
Hắn    dùng loại tà thuật nào, tự tiện tạo  yêu quái từ sức , biến những con vật bình thường thành Yêu vật,  tàn nhẫn giam cầm, mổ lấy nội đan, luyện thành thuốc trường sinh, bán cho những   tiền để thu về lợi nhuận khổng lồ.
Thảo nào gần đây chỉ tiêu bắt yêu của chúng  tăng vọt, con trai  còn than phiền rằng tần suất bắt yêu gần đây quá cao, mà   là những con vật phổ biến như Chuột yêu, Mèo yêu… Hóa  tất cả đều là nhờ công của Trần Huyền Chân!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/series-troc-yeu-su-3-tuoi/long-nguoi-hiem-ac-chapter-5.html.]
“Nói  đấy, các  cũng  ngốc.”
 đang nhỏ giọng phân tích với con trai, bỗng  một câu  xuất hiện từ phía , khiến tim  ngừng đập trong hai giây.
Không  từ lúc nào, Trần Huyền Chân và thư ký Trần Bình –   đến đón chúng ,  tìm thấy chúng  và   lưng.
  quanh, ngoài hai  bọn họ thì   ai khác.
Có lẽ   cũng , việc   là một phi vụ đen,  dám để quá nhiều  .
Nhìn thấy Trần Huyền Chân,  nhất thời giận sôi máu,  còn cảm thấy sợ hãi nữa: “Trần Huyền Chân, ông  chuyện thất đức,  mà còn mặt mũi  Hội trưởng Hiệp hội! Thật là vô liêm sỉ!”
Trần Huyền Chân như  thấy một câu chuyện  lớn, nhướng mày  một tiếng: “Tại       Hội trưởng? Cô xem Hiệp hội Tróc yêu hiện tại hoành tráng thế , chẳng  đều do một tay  xây dựng nên ? Nếu   , nơi  vẫn chỉ là một căn nhà gạch ngói đổ nát của mười mấy năm !”
Ông  khinh thường liếc  chúng , tiếp tục : “Yêu quái vốn là súc sinh, đáng ghét vô cùng. Nghề Tróc Yêu Sư của chúng  chẳng  tồn tại để diệt trừ Yêu vật  đời ? Bây giờ để những Yêu vật   giá trị sử dụng lớn hơn, chúng  thấy vinh hạnh mới đúng.”
“Vô lý!” Bảo Bối nổi giận. “Vạn vật bình đẳng, những con vật đó  tội tình gì? Lại   ông dùng loại tà thuật độc ác đó mà luyện thành Yêu vật!”
  bao giờ thấy con trai  tức giận đến . Mặc dù còn nhỏ, nhưng khi nó quát lên, cả  nó toát  một khí chất đặc biệt, cứ như biến thành một con  khác. Trần Huyền Chân và Trần Bình theo bản năng lùi  một bước.
“Tổ sư gia của ông chẳng lẽ  dạy ông rằng, trách nhiệm của Tróc Yêu Sư là tiêu diệt những con ác yêu gây hại cho nhân gian ? Ông   phân biệt thiện ác, g.i.ế.c hại vô tội, còn dám  mạnh miệng?”
Trần Bình,  từ đầu đến giờ   gì, lúc  lên tiếng: "Mày mới  mạnh miệng! Mày là một đứa trẻ con, lấy   cái tự tin mà  chuyện với Hội trưởng của bọn tao như !"
Vừa ,   xắn tay áo lên, bước tới hai bước: “Tao thật nên  Hội trưởng dạy dỗ mày một trận! Để mày  thế nào là trời cao đất rộng!”
Trần Huyền Chân đưa tay ngăn Trần Bình , khẽ lắc đầu,   chằm chằm   với nụ  nửa miệng: “Trẻ con nhà   phạm , đương nhiên   lớn trong nhà quản giáo. Việc gì  để chúng  lo chuyện bao đồng.”
 đang định lên tiếng, nhưng Bảo Bối  ngăn  . Nó  chằm chằm Trần Huyền Chân, khóe miệng nở một nụ  ẩn ý: “ , trẻ con phạm , đương nhiên   lớn quản giáo. Thế nhưng… nếu  lớn nhà ông  quản,  thì  sẽ  Tổ sư gia của ông, quản cái tên đồ  bất hiếu, lòng  độc ác  một trận!”
Vẻ mặt đạo đức giả của Trần Huyền Chân cuối cùng cũng  đổi. Ông  nghiến răng nghiến lợi, vẻ mặt độc ác: “Ban đầu tao chỉ  thuật bắt yêu của mày,  tha cho hai  con mày một mạng.     điều, thì đừng trách tao  nể mặt!”