10.
Những Yêu vật trong nhà ngục, gần như  trở thành vật hy sinh trong cuộc đối đầu giữa Trần Huyền Chân và con trai   .
Chỉ còn  một vài con yêu quái lớn  yêu lực mạnh,   điều khiển.
Trạm Én Đêm
Con Sói yêu  chỉ chúng  phòng  sáu cũng ở trong đó.
Nó   thấy chúng , vẫn với vẻ mặt nhàn nhã như đang xem kịch: “Ối chà, chuyện  giải quyết xong  ?”
Thằng bé gật đầu,   với Phó hội trưởng, hy vọng  thể đổi cho con Sói yêu một cái lồng lớn hơn.
Dù  thì… nó cũng là một công thần trong việc lật đổ kẻ  Trần Huyền Chân.
Phó hội trưởng  thể tự quyết định, ông  ngẩng đầu  Trần Cửu Châu.
Trần Cửu Châu suy nghĩ một lát  gật đầu.
Sói yêu  nhân cơ hội bỏ trốn, nó thong thả bước  cái lồng lớn hơn như  dạo, còn  quên  đầu   một tiếng: “Cảm ơn nhé!”
Xử lý xong  chuyện, Trần Cửu Châu thở phào một , vẻ mặt  mệt mỏi.
Thấy chúng  ở bên cạnh,   dường như  lấy   tinh thần,  : “Cuối cùng cũng  gặp mặt !”
 và con trai đều ngơ ngác,  hiểu ý   là gì.
Cậu  nhướng mày: “Các vị quên  ? Cái video  cảnh các vị bắt yêu lúc nửa đêm ,  còn bình luận bên  giúp các vị  đỡ nữa mà! Kết quả là cư dân mạng còn bảo chúng  cùng  bệnh viện tâm thần …”
À,  nhớ  . Hóa   đó là Trần Cửu Châu!
Sau khi trò chuyện linh tinh vài câu, Phó hội trưởng mang pháp khí của con trai  đến trả .
Đó là những thứ  tìm thấy trong phòng của Trần Huyền Chân.
Trần Cửu Châu  pháp khí của con trai , đột nhiên cúi  hành đại lễ với thằng bé.
 giật , nhưng con trai  điềm nhiên nhận lấy.
“Món pháp khí   hề tầm thường, thật sự   những  như chúng   thể điều khiển.” Trần Cửu Châu  con trai ,  cúi  một  nữa: “Mặc dù   thuộc môn phái nào, nhưng chắc chắn là tiền bối !”
Cậu  ngừng , mắt đảo một vòng   tiếp: “Vãn bối  một thỉnh cầu   phép,     …”
“Không  ngài  thể nhận lời  Hội trưởng Hiệp hội Tróc yêu ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/series-troc-yeu-su-3-tuoi/long-nguoi-hiem-ac-chapter-8-het-phan-4.html.]
Biểu cảm giữ gìn từ nãy đến giờ của con trai  cuối cùng cũng rạn nứt. Nó lắc đầu quầy quậy, lùi  phía : “Không, ,  !  còn nhỏ, còn   mẫu giáo, còn   học thêm,     thời gian!”
Trần Cửu Châu gật gù  vẻ suy tư: “Cũng đúng.” Rồi    chuyển ánh mắt sang : “Vậy thì…  là…”
 cũng sợ hãi vội xua tay: “Chuyện đó càng  !  còn  chăm con, còn   việc nhà, quan trọng nhất là,    là thầy bắt yêu!”
Trần Cửu Châu  theo thói quen sờ cằm: “Vậy thì khó .”
  thể chịu nổi nữa, lên tiếng: “Sao    Hội trưởng?  thấy  là  thích hợp nhất.”
 thấy những  trong Hiệp hội đều khá  lời  , ngay cả vị Hội trưởng  đây cũng  xem sắc mặt  .
Trần Cửu Châu biến sắc,   lắc đầu khoa trương hơn cả chúng : “Việc đó thì tuyệt đối  !  còn là sinh viên mà!     việc ,   kiếm  tiền,    tiền để  Hội trưởng !
…
Sau cùng, nội bộ Hiệp hội quyết định, để Phó hội trưởng tạm thời đảm nhiệm chức vụ Hội trưởng, Trần Cửu Châu vẫn là Đại trưởng lão, còn con trai  thì  phong danh hiệu Hội trưởng danh dự, với điều kiện chỉ  treo danh mà  cần   gì.
11.
Sau khi  chuyện  thỏa, Trần Cửu Châu  sẽ đưa chúng   dạo Nam Thành, coi như gặp mặt trực tiếp với bạn  mạng.
Chúng   một vòng, check-in hết các địa điểm nổi tiếng của Nam Thành.
Đi dạo đói bụng, Trần Cửu Châu đưa chúng  đến một nhà hàng nổi tiếng nhất Nam Thành.
Món ăn đặc sản Nam Thành quả nhiên  ngon, ngay cả con trai  vốn kén ăn cũng ăn  ít.
Đến lúc thanh toán, Trần Cửu Châu cứ   đầy mong đợi.
 cũng  thẳng   : “Cậu là  đưa chúng  đến mà!”
Cậu  lập tức xù lông: “Không  chứ?  chỉ là một sinh viên nghèo thôi!     việc ,   kiếm  tiền,    tiền để trả !”
“…”
  dậy thanh toán. Trần Cửu Châu thở phào nhẹ nhõm một cách thấy rõ.
Ừm… Nói thật,  cũng  thiếu  tiền , nhưng…
Sao    cảm giác như  gài bẫy  nhỉ?
(Hết phần )