Ta thật sự  . Cũng giống như việc bọn họ  tới cứu   ,  cũng chẳng dám chắc.
Đối với Tôn Ngộ Không bản soái ca trong đồng nhân,  thật chẳng  mấy phần tin tưởng. Vì thế  bắt đầu  thiết với yêu quái.
“Kỳ thật  cũng chẳng  gì với bọn họ. Ta là  mới. Không nhập bọn, bọn họ liền đánh  chết. Chi bằng  nhập  phe các ngươi,  giúp các ngươi bắt Đường Tăng?”
Yêu quái  xong, cảm thấy  lý,  là liền cùng  vỗ tay kết minh.
Ta xúc động vô cùng, yêu quái trong đồng nhân thật dễ lừa  bao!
“Đại vương, Ngài đúng là trí tuệ siêu quần, tu vi cao thâm, hơn hẳn Tôn Ngộ Không! Hắn cả ngày chỉ  sờ … Bốn  cùng  sờ …”
Yêu quái chấn động mạnh, tròn mắt ngẩn .
“Vô sỉ dâm tặc!” Hắn đập mạnh bàn, giận dữ đến mức tóc dựng cả lên, “Chúng  hãy cùng  đánh bại Tôn Ngộ Không! Ăn thịt Đường Tăng!”
Ta cũng rưng rưng nước mắt, đồng thanh hưởng ứng: “Đánh bại Tôn Ngộ Không! Ăn thịt Đường Tăng!”
Ngay lúc , bỗng vách tường bên cạnh nứt toác, núi lở đất rung, một bóng  từ trong bụi mù bước .
Người  mày mắt sắc lạnh, đuôi mắt  nhướng, khí thế ngông cuồng, Kim Cô Bổng tùy ý vác  vai, nghiêng mắt  : “Tiểu sư , ngươi  đánh bại ai? Ăn thịt gì?”
Ta cùng đám yêu quái đang bá vai bá cổ. Đám yêu quái và thủ hạ đang hăng hái sục sôi. Khi  , tất cả đồng loạt ngây ,  đó  tâm hữu linh tê rơi  một tràng trầm mặc quỷ dị.
Không  chứ, đây là đại bản doanh của các ngươi mà…?
Các ngươi im lặng cái gì? Mau  đánh   chứ!
Thôi . Ta lặng lẽ hạ xuống nắm đ.ấ.m còn đang giơ cao.
Đột nhiên yêu quái bên cạnh đẩy   phía : “Là nó  đó. Không liên quan tới chúng .”
Ta: “?”
Cái bọn   ngây ngô dễ lừa của   ?
Thì  tên hề chính là …
Đại sư  nhướng mày  .
Ta  ha ha: “Sư ,  gạt bọn chúng đó! Không lẽ   khéo gạt cả ?”
Đại sư  dựng Kim Cô Bổng bên , hờ hững liếc  một cái: “Sắp .”
Chân  mềm nhũn, suýt quỳ rạp xuống, Đại sư  liền giơ gậy ngang, một cú hất, trực tiếp treo  lên Kim Cô Bổng.
Ta thức thời hóa về nguyên hình, ngoan ngoãn quấn lấy.
Đại sư  đảo mắt  đám yêu quái: “Có chỗ dựa ?”
Yêu quái thủ lĩnh nuốt một ngụm nước bọt: “Xem đánh   . Đánh   thì .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/series-xuyen-thanh-xa-tinh-trong-tay-du-ky/phan-1-chap-2.html.]
Những cái “chỗ dựa kiểu Schrödinger” …
10.
Hai bên đánh .
Ta từ  Kim Cô Bổng tuột xuống, quấn thẳng lên  Đại sư .
Đại sư  đang đánh chợt dừng , lôi  từ cổ xuống: “Ngươi  siết c.h.ế.t ai ? Rốt cuộc ngươi  về phe nào? Trong đầu ngươi nghĩ gì,    một chút ?”
… Quấn  ,  chân đều dễ  đánh trúng, bám  tay thì càng gió tanh mưa máu, chỉ  cổ là an  nhất thôi mà.
Ta đáng thương ngẩng mắt  . Thè cái lưỡi rắn l.i.ế.m nhẹ bàn tay đang nắm chặt lấy .
Cầu xin ngươi đó, cho  sống thêm một tập nữa thôi,  thật sự  mệt mỏi vì c.h.ế.t !
Đại sư  trầm mặc một thoáng. Sau đó   một lời,   đặt  trở về cổ.
Ta liền xì xì xì xì càng thêm dữ dội. Bàn tay đang nắm Kim Cô Bổng của Đại sư  khựng : “Dừng ngay cái công kích tinh thần khủng bố …”
“… Ồ.”
11.
Con yêu quái   xui xẻo,   thế lực ngầm, c.h.ế.t  vẻ thê thảm quá.
Thấy   xác yêu quái thất thần, sư  : "Sao,  thắp một nén hương cho   kết nghĩa của ngươi?"
Ta: "?"
Trận đánh kết thúc, Nhị sư  cũng gần đến lúc xuất hiện.
Quả nhiên, từ xa   thấy giọng : "Tiểu sư ! Ta đến cứu  !"
Sau lưng  còn  Đường Tăng đang   ngựa và Sa Ngộ Tĩnh đang dắt ngựa.
Họ    dừng, trông như đang  dã ngoại. Như thể sợ đến sớm hơn một phút sẽ cứu   .
Khi đến gần,  còn tiếc nuối : "Tiếc là con yêu quái  c.h.ế.t nhanh quá,  thì đợi lão Trư  đến,  nhất định sẽ cho nó thấy sự lợi hại của !"
Ta: "Lần  nhất định."
Trạm Én Đêm
Nhị sư  hé miệng, một lúc  mới : " Tiểu sư ,  quá dễ  bắt  đấy..."
Ta sững sờ, nước mắt tuôn rơi, bắt đầu gào thét ôm đầu  lớn: "Cầu xin ngươi đừng  nữa! Ta gần như  phát điên vì ghen tị với các ngươi , mỗi tối treo  cây là bắt đầu gào thét rơi lệ, miệng  gào thét 'trời ơi trời ơi'  nén chịu nỗi đau trong lòng!"
Ta    , giọng  đều run rẩy, "Những tình cảm, suy nghĩ, ước mơ  đây của , sự ghen tị và hối hận  hòa quyện  , nụ  còn vương  môi nhưng nước mắt  tuôn rơi. Cầu xin ngươi, đừng  nữa, đừng  nữa, cuộc sống của  dù  khó khăn và cay đắng đến   cũng  thấy buồn, chỉ khi ngươi   những lời , tim  như  d.a.o cắt, nghĩ đến đó nước mắt   ngừng tuôn rơi,  cứ thế mà lộn nhào  nhảy xuống con sông ven đường tự vẫn luôn cho !"
Tam sư  vốn trầm lặng u uất bỗng nhiên lên tiếng: "Cũng  đến mức đó."
Câu     đánh sụp phòng tuyến tâm lý của ,  thậm chí còn quên cả biến trở  thành hình rắn, cứ thế bắt đầu trườn bò vặn vẹo trong bóng tối xung quanh họ, ăn tóc, gào thét, la lối, leo trèo  cây,  nhảy bổ  mặt họ, đ.ấ.m một cái!
Sau đó  bay , đu đưa  cây, co giật, vặn vẹo, trườn bò dữ dội, nhảy lên đầu Đại sư ,   lộn ngược  xa.