12.
Ta  ngăn cản    Đạo quán, dù  tám mốt nạn cũng  thể thiếu.
Mấy  chúng   Đạo đồng dẫn  Đạo quán, liền thấy Ngô Công tinh hóa thành Đạo sĩ đang luyện đan  hành lang.
Hắn đội mũ xán kim màu đỏ, mắt sáng như , môi đỏ răng trắng, dáng vẻ tao nhã tựa như Tiên nhân  đày xuống trần.
Thấy chúng   tới,   dậy đón, tay cầm phất trần,  hình cao lớn ngọc thụ lâm phong,  ôn nhu nhã nhặn, mang theo một vẻ phong lưu phóng khoáng riêng. Hắn nhẹ giọng : "Chư vị Trưởng lão, thất lễ !"
Không  chứ, ngươi…
Sao ngươi   dung mạo như thế ?
Truyện đồng nhân, rốt cuộc ngươi còn bao nhiêu bất ngờ mà    ?
Đại sư ! Rắn, côn trùng, chuột, kiến đều là một ổ,  đầu quân cho Ngô Công tinh,   thấu hiểu  ?
Trước mặt mỹ sắc,  thật sự sẽ liên tục  đổi.
 Đại sư    một cái, khóe mắt   nhếch lên,  hề cố ý chắn  ở phía , khẽ  bên tai : "Cẩn thận."
Mặt nghiêng  lạnh lùng  tuấn, mái tóc đen như mực khẽ lướt qua má .
Tốt,  nhảy về  đây.
13.
Đạo sĩ  thiết dẫn chúng   điện,  gọi Đạo đồng mang  bánh lên, sư phụ  rạng rỡ ngây thơ, trông như thể cuối cùng cũng gặp   .
Sư phụ là như  đó. Người mãi mãi đơn thuần. Mãi mãi ngu ngốc.
Nếu trực tiếp  với Người, Đạo sĩ  mắt là yêu tinh,  chừng Người còn : "Vậy   cũng là yêu tinh ."
Vì   quyết định tự  tìm đường c.h.ế.t để Ngô Công tinh  tay.
Ha ha, đánh    giỏi.  tìm đường c.h.ế.t thì  thật sự  am hiểu.
Ta  phịch xuống chiếc ghế mà Đạo sĩ định , chỉ trỏ  món  bánh  dâng lên: "Chỉ  thế  thôi ? Chỉ thế  thôi ?"
Đạo sĩ  sững ,  giận,  hiền hòa,  gọi  dâng thêm  bánh.
Trạm Én Đêm
Ta    lạnh một tiếng: "Đưa cho  nhiều đồ ăn như ,   ngươi thích  ? Ngươi còn luôn   ,  dụ dỗ  như  ? Một chút tự trọng cũng  !"
"Nam nhân   tự trọng, giống như bắp cải thối. Trinh tiết là của hồi môn  nhất của nam nhân!"
Có lẽ thấy  đang phát điên, mấy  còn   dám thở mạnh, im lặng  sang chỗ khác.
Đạo sĩ  sư phụ,    sang Đại sư , thấy  ai để ý đến ,  đành  cứng đầu : "Nữ trưởng lão hiểu lầm !"
Ta ngắt lời , vuốt vuốt tóc: "Đừng giả vờ nữa, tiểu tử, ánh mắt của ngươi   lên tất cả ,  ai  thể  động lòng khi  thấy ca ca đây." Ta  Đại sư : " ?"
Đại sư   mặt , vành tai  đỏ: "Phải  ."
Đạo sĩ há miệng, nửa ngày   nên lời.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/series-xuyen-thanh-xa-tinh-trong-tay-du-ky/phan-2-chap-3.html.]
Sao ngươi còn  đánh ? Lời như thế  mà cũng nhịn  ?
Quả nhiên   là một vai phụ nhỏ. Đụng  kẻ cứng đầu .
14.
 lúc , tiểu Đạo đồng đến gọi Đạo sĩ.
Hiểu ! Lời triệu tập của Nhện tinh  đến.
Ta vội vàng hóa thành rắn, trườn bò một cách u ám dọc hành lang đuổi theo. Rồi lén lút rình mò trong bóng tối.
Sáu con Nhện tinh  lóc thút thít, còn  một con Nhện tinh mặc áo đỏ cũng mắt ngấn lệ.
"Sư , đám tăng nhân đó  sàm sỡ bọn , lợi dụng lúc bọn  tắm, lẻn xuống nước trêu chọc bọn ..." Nàng  mắt long lanh nước, mày ủ rũ: "Nếu bản lĩnh kém cỏi,  đánh c.h.ế.t thì thôi, đằng   còn trêu chọc bọn  như !"
Không  chứ, chuyện ngươi bắt  và sư phụ thì  hề nhắc đến nửa lời?
Chỉ cần Đạo sĩ là  bình thường cũng     gì đó  đúng. Đạo sĩ khẽ cau mày,  từ từ giãn ,   nữ tử áo đỏ, ánh mắt trong suốt.
Ta tưởng  sẽ từ chối Nhện tinh. Kết quả  : "Đừng đau lòng nữa, sư  sẽ  các  báo thù!" Trong mắt  chứa đầy ý : "Sư  sẽ luôn giúp các ."
... Ồ.
Đại sư  trong thiên hạ đều tăm tối như .
15.
Quả nhiên,  lâu ,   như trong sách, bưng theo sáu chén  độc trở về.
Sư phụ  ơn nhận lấy  định uống ngay. Sư  ho một tiếng, sư phụ coi như  thấy. Ta cũng ho một tiếng theo. Tay sư phụ cầm chén  khựng ,  lặng lẽ đưa cho .
Nhị sư  và Tam sư  cũng  lượt đặt chén  xuống.
Nhị sư  ấp úng : "Tiểu sư  uống , Tiểu sư  uống !"
Phát điên nhiều là như  đó! Ta  động đũa thì  ai dám   bàn.
Đạo sĩ sững sờ,   đột ngột : "Nữ trưởng lão, mời uống!"
Nụ  của   trong sáng như tuyết mùa Xuân, khiến  ngây ,  hít sâu một , vội vàng  đầu  Đại sư .
Được  ,   nhảy về !
Đến lúc bắt đầu màn trình diễn thật sự . Ta cầm chén  lên nhấp một ngụm,  lập tức nhổ , sắc mặt  đổi, lăn xuống gầm bàn, hóa thành hình rắn bắt đầu vặn vẹo rít gào, đau đớn kêu la: "Đau quá,   ...  độc!"
Nhân tiện còn dùng đuôi hất đổ những chén  còn   bàn.
Đạo sĩ  sững sờ. Hắn   thể đến nửa đêm cũng  hiểu , vì  chất độc   phát tác nhanh như ?
Sắc mặt Đại sư  lạnh như sương, Kim Cô Bổng đột nhiên xuất hiện trong tay, một gậy đánh về phía Đạo sĩ .
Đạo sĩ há miệng, dường như còn  ngụy biện, nhưng sư   cho  cơ hội, trong chớp mắt Kim Cô Bổng  đến  mặt .
Ta hài lòng gật đầu. Can ngăn đánh   lâu, cuối cùng cũng đánh .