Tin ,  xuyên   một bản đồng nhân văn của Tây Du Ký.
Tin ,  là một con yêu tinh rắn, chỉ sống  đúng một tập phim.
Để giữ mạng,  bèn  dối là do Quan Âm chỉ dạy,  bái Đường Tăng  sư phụ.
Đại sư  kinh ngạc: "Chín chín tám mươi mốt kiếp nạn  trải qua năm mươi bốn kiếp , giờ ngươi mới tới bái sư ?"
Ta: "Ha ha,  ô dù là  đấy."
1.
Xuyên   bản đồng nhân văn của Tây Du Ký,  khi  lượt đánh bại yêu quái Kim Mao Hống, Báo Tử Tinh, Tơ Nhện Tinh, Khuê Mộc Lang...  bắt đầu hiểu ,  những  phận  thể  đổi .
Sư phụ dù thế nào cũng sẽ  yêu quái bắt. Ông  luôn  thể đột phá  tầng lớp phòng ngự của chúng , dùng những cách thức  ngờ tới để "giao hàng tận nơi" cho yêu quái.
Ta tuyệt vọng, tê dại , cũng chẳng còn quan tâm nữa.
Chỉ cần  kéo  theo cùng  bắt,  vẫn  thể bình thản mà hô lên: "Đại sư , sư phụ   yêu quái bắt  !"
 mà lão đầu trọc , lúc nào cũng  kéo  theo.
Ta hỏi tại . Ông  ,  chút ngượng ngùng : "Có con ở đây, Ngộ Không tới cứu sẽ nhanh hơn một chút."
Hỏng ,  thành con tin của lão đầu trọc  .
2.
Đi lấy kinh thật  khá vất vả.
Ta   lưng ngựa Bạch Long, thở dài: "Mệt quá,  đau cả lưng!"
Sư phụ  bộ bên cạnh thở hồng hộc, hai chân mềm nhũn quỳ xuống đất: "Vậy...  con xuống nghỉ ngơi , để vi sư cưỡi ngựa một lát!"
Ta: "Cũng  mệt đến ."
Mắt sư phụ đỏ hoe.
Ta: "Để Người cưỡi, để Người cưỡi."
Ông vẫn  liệt  đất, mắt càng đỏ hơn: "Ta còn khát. Lại đói. Haizz, sống mệt quá, c.h.ế.t cho xong."
Không  chứ,  Người cũng bắt đầu lên cơn điên ?
May mà phía   một con sông, Nhị sư  hăng hái chạy tới múc nước, kết quả, thất vọng  về: "Nước sông   uống , nó đen thui!"
Ồ, tới Hắc Thủy Hà .
Kiếp nạn    chút ấn tượng, nhưng  nhiều, chỉ cần  ghi nhớ  tránh xa lão đầu trọc, yêu quái  thể  gì   chứ?
Kết quả, khoảnh khắc tiếp theo khi bàn chuyện qua sông, lão đầu trọc chỉ đích danh   cõng ông qua.
Không  chứ, lão đầu trọc    giới hạn ?
Ta chỉ  Đại sư : "Đại sư      cõng!"
Đại sư  lạnh lùng liếc  một cái, mày kiếm sắc lẹm, chỉ  Nhị sư : "Nhị sư  của  mới là   cõng nhất."
Nhị sư  đột nhiên  cue (nhắc) đến, mặt mày kinh ngạc nhưng phản ứng nhanh chóng: "Ta thấy vẫn là Sa sư   cõng nhất."
Sa sư   Bạch Long mã, cúi  xuống, lẳng lặng .
Ta: "..."
Sư phụ cũng bắt đầu gào thét: "Ta  ngay các con đều chê  mà!"
Ta an ủi sư phụ: "Không  , cũng chỉ  chê một chút xíu thôi."
Sư phụ sững sờ: "Không  chứ, con  thật đấy ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/series-xuyen-thanh-xa-tinh-trong-tay-du-ky/phan-3-chap-1.html.]
Ta: "..."
Ngay lúc , bên bờ sông bỗng xuất hiện một  lái đò.
Sư phụ phất tay áo: "Hừ,   lái đò! Ta tự  tìm đò qua sông!"
Haizz, lão đầu trọc .
Đoạn sông dài mấy chục dặm   còn chẳng thấy một bóng , bỗng dưng   một  lái đò nhảy , ông  thực sự  thấy lạ ?
Ông  thật sự  thấy!
Ông lớn tiếng gọi: "Lái đò ơi,  ơn chở  qua sông!"
Người lái đò  bộ từ chối, giả dối : "Không chở,  chở,    nghề !"
Ta kéo tay sư phụ: "Nếu ông    nghề ,  chúng  đừng  khó   nữa."
Người lái đò vội vàng : "  chở các vị qua sông cũng   là  !"
Sư phụ gạt tay  , vẻ mặt đắc ý liếc  : "Vậy thì  phiền lái đò !"
Lão đầu trọc , ông  thực sự sợ yêu quái nào đó   thành nhiệm vụ bắt Đường Tăng!
Người lái đò  khó xử  rằng chúng  quá đông, thuyền nhỏ  một  nhiều nhất chỉ chở  hai .
Ta lập tức lùi  một bước, nhưng vẫn  kịp, sư phụ nắm chặt cổ tay : "Giao Giao, con  chạy  ?"
Sư phụ, lời thoại  của Người,   giống của yêu quái thế?
Ta  các sư : "Việc  như  thuyền , Đại sư   ?"
Nhị sư : "Ta ,  !"
Ta hoan hỉ vỗ tay: "Huynh  !"
Nhị sư  đột nhiên thận trọng lùi : "Không đúng, Tiểu sư   thể nào nhường việc  cho , thôi,    nữa."
...
Tên nhóc .
3.
Cùng sư phụ lên thuyền,   bình tâm trở . Sống thì   cái cảm giác buông xuôi.
Ba vị sư  bay  mây. Ta ở  an tâm chờ chết.
Yêu quái sẽ  bỏ lỡ mỗi món ăn dâng tận miệng.
Mặt sông   còn yên ả bỗng nổi sóng, một con sóng lớn vô lý trực tiếp hất tung thuyền của chúng  từ  lên, yêu quái chèo thuyền,  ,  lái đò : "Ngồi vững nhé!"
Ta: "He he." Giả vờ cũng khá giống.
Quả nhiên, giây tiếp theo cả con thuyền  sóng đánh bay,  và sư phụ lăn lộn rơi xuống sông.
Sư phụ ôm chặt lấy : "Giao Giao, cứu , cứu !"
Ta thì  sức đạp ông: "Sư phụ buông ! Buông ! Người là nhân vật chính, Người sẽ  chết! Người tin con ! Buông   màaaaaa!"
Trạm Én Đêm
Yêu quái bên cạnh: "Đánh  ! Đánh  !"
Ha ha. Lại  bắt .
Tất cả là nhờ sự nỗ lực của sư phụ.
4.
Yêu quái dùng dây thừng cỏ nước trói riêng  và sư phụ ,  vùng vẫy một chút, phát hiện càng giãy giụa, cỏ nước càng siết chặt.
Sư phụ da thịt mềm mại,  giãy  mấy cái, cỏ nước  hằn sâu  thịt. Ta ngửi thấy mùi thịt tươi tỏa ,  chút sụp đổ: "Sư phụ,  đừng động đậy nữa. Người  con ngửi thấy mùi hương đến ngây dại luôn ."