Một miếng , vẫn kịp đút cho ai.
Thẩm Tĩnh đặt đũa xuống, ghé sát tai Chu Luật Trầm, khẽ : “Trùng hợp thật đấy, Chu tổng.”
Chu Luật Trầm vẫn ung dung thưởng , chậm rãi: “Thích nhắc đến cô ?
Một lát đừng để cả lẫn mèo chạy đấy.”
“Người mèo ở , tự nuôi .” Thẩm Tĩnh thẳng , tránh tựa Chu Luật Trầm nữa, cứ thế ăn cơm của mà bận tâm.
Chu Luật Trầm nhạt: “Không dỗ dành.”
Thẩm Tĩnh mặt .
Trần Dao từng , Chu tổng chỉ một bạn gái cũ.
Rốt cuộc đó là ai, cô bỗng còn chắc chắn.
Rối rắm thật.
Dù gì, từng với Lục Tư Nguyên.
Những chuyện qua, cô thực sự lật .
Lục Tư Nguyên dừng cách họ một gần cũng xa, khẽ : “Thật là trùng hợp.”
Chu Luật Trầm đặt tay lên tựa ghế, liếc Lục Tư Nguyên, tỏ vẻ lười nhác.
Thẩm Tĩnh ăn nổi nữa, dậy, biểu lộ cảm xúc, cố ý đụng nhẹ cánh tay của Chu Luật Trầm: “Anh ăn , vệ sinh.”
Lúc ngang qua Lục Tư Nguyên, Lục Tư Nguyên và gật đầu, tỏ chút địch ý nào.
Thẩm Tĩnh cũng mỉm đáp rời thẳng.
Thẩm Tĩnh tìm đến nhà vệ sinh mà bãi đỗ xe, tìm chỗ xe của Trang Minh lên xe chợp mắt.
Trang Minh gì lúc đầu, nhưng cảm thấy khí chút vi diệu, đợi mãi thấy nhị thiếu gia nhà , nên hỏi: “Nhị thiếu gia ?”
Thẩm Tĩnh nhắm mắt, đáp: “Người hẹn, gì lạ ?”
Đường chọn, chịu thôi, là đa tình thì cứ chấp nhận .
Quả là hẹn.
Lục Tư Nguyên đối diện Chu Luật Trầm.
Lục Tư Nguyên đến chỉ để Chu Luật Trầm một chút, là nhớ, là ghen, thấy Thẩm Tĩnh đút cho miếng cá, cô thực sự chỉ phá vỡ khí mập mờ giữa họ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/si-me/chuong-106.html.]
Thực sự là ghen tỵ.
Lục Tư Nguyên nhẹ nhàng rót cho , cầm ấm từ từ rót đầy bảy phần, khẽ hỏi: “Sao cô Thẩm ?”
Hương thoang thoảng, Chu Luật Trầm giữ vẻ mặt bình thản: “Cô thích trêu chọc cô lắm.”
Lục Tư Nguyên luôn mỉm : “Chu tổng bảo vệ như ?”
Lục Tư Nguyên vốn khéo léo trong việc xử lý khác, các nữ diễn viên trong giới đều dám đối đầu với cô, bao năm lăn lộn trong làng giải trí, tâm tư của cô còn đơn thuần.
vì ngại Chu Luật Trầm, cô chơi trò mưu mô quá mức khiến hài lòng.
Chu Luật Trầm nhướng mày: “ bảo vệ cô chắc?”
là bảo vệ, những chuyện mạng đều bỏ qua, chuyện của C gia cố ý gửi cho Thẩm Tĩnh, từng trách mắng cô một câu, coi như chuyện gì xảy .
Lục Tư Nguyên cúi đầu, nhỏ: “ rõ ràng tổng giám đốc bảo vệ cô nhiều hơn, cô biểu lộ cảm xúc ngay mặt, thấy là bỏ .
Trước đây như , luôn thể tùy ý xuất hiện bên cạnh tổng giám đốc.”
Chu Luật Trầm chỉ đáp: “Người phụ nữ bên cạnh đụng tùy tiện.”
Lục Tư Nguyên thẳng mắt nhưng thể thấu: “Anh yêu cô .”
“Không yêu nhưng cũng đến lượt ai khác bắt nạt.” Giọng của Chu Luật Trầm lạnh nhạt nhưng toát lên sự uy quyền thể phản bác.
Lục Tư Nguyên gượng , đúng là như , Thẩm Tĩnh ở bên thì chẳng ai quyền động đến một sợi tóc của cô, đừng mong qua mặt .
Dù Chu công tử yêu , chỉ mới quyền khiến cô chịu thiệt.
Trước cũng bảo vệ cô như thế.
Để phụ nữ của ghen tuông ư?
Ai đó thể mặt Chu công tử dỗ dành , vì dỗ dành phụ nữ là điều khiến chán ghét, với tính cách kiêu ngạo của , việc đó quả thực chẳng hợp.
Anh chỉ thích chơi bời vui vẻ, cả ngày dỗ dành cho tình cảm thêm nồng nàn.
Lục Tư Nguyên dừng dòng suy nghĩ, ngước mắt đối diện.
Ly mặt Chu Luật Trầm mới uống vài ngụm, cúi đầu đồng hồ đeo tay, nhíu mày lấy điện thoại rời khỏi.
Trang Minh chờ xe, cuối cùng cũng thấy nhị thiếu gia nhà , liền nhanh chóng mở cửa xe.
Vừa lên xe, Thẩm Tĩnh sát gần , hờn dỗi: “Hai mươi phút, uống gì mà mỹ nhân thế?”