Chu Luật Trầm khởi động xe, nhưng .
Khoảnh khắc , cô thành công, niềm vui dâng trào, tay cô siết chặt dây an .
Cô thực sự vui, thầm gọi ba chữ “Chu Luật Trầm” trong lòng.
Từ đó, , cô đều theo, chỉ cần một cuộc gọi, một tin nhắn, dù đang phim cô cũng bỏ tất cả để về gặp .
Trong giới giải trí, nơi nào cô chỉ cần , Chu Luật Trầm sẽ cho.
Chu Luật Trầm vui vẻ cô, môi ngậm điếu thuốc, khẽ nhếch môi: “Gọi là ông chủ thử xem nào.”
Cô vòng tay quanh cổ , cúi xuống bên tai khẽ, giọng ngọt ngào: “Chu tổng.”
Từ kịch bản đến hợp đồng quảng cáo cao cấp, cô đều chọn lựa tùy ý, những đạo diễn nổi tiếng đều nâng niu, từng bước giúp cô thăng hoa.
Cô còn đóng vai xác chết, còn chịu đựng những buổi tiệc rượu cùng các đạo diễn nổi tiếng nữa, thích thì tham gia, thích thì thôi.
Ba chữ “ngôi kiêu ngạo”, cô học từ khi quen Chu Luật Trầm, học cách ở vị trí cao, theo bước giới thượng lưu, thế giới phù hoa chính là chất độc mê hoặc, từ đó cô rơi vòng xoáy quyền lực mà thể thoát .
Về , cô cũng dám là bạn gái của , tình yêu từng xuất hiện, ngày đông lạnh giá, ngay cả việc nắm tay để sưởi ấm cũng lạnh lùng né tránh.
Về nữa, khi say, cô thường thích chạm eo , vùng cơ bụng rắn chắc, từng thớ cơ lạnh ngắt, nhưng cũng cho cảm giác đầy mạnh mẽ khi cô chạm .
Cô luôn nghĩ, tất cả những gì tuyệt vời nhất đời dường như đều thuộc về Chu Luật Trầm, ông trời thật sự ưu ái .
Chu Luật Trầm quá hờ hững, dù cô cố gắng đến cũng thể bước trái tim .
Đôi lúc cô kiềm nỗi buồn, khe khẽ hỏi : “Lạnh nhạt với em như , chẳng lẽ vóc dáng em đủ lọt mắt ?”
Chu Luật Trầm gạt tàn thuốc, khóe mắt thoáng vẻ : “Rất .”
Ký ức lắng , một ngụm bia nữa trôi xuống cổ họng, Lục Tư Nguyên dốc lon, rỗng, cô cầm lấy lon khác tiếp tục uống.
Người quản lý tìm đến Cloud Peak, hỏi cô: “Cô định qua hỏi chuyện ?”
Lục Tư Nguyên bóp bẹp lon bia, vứt thùng rác: “Không gì để hỏi, hiểu ý của , vốn là từ thiện, ban đầu chỉ là lúc tâm trạng thì quan tâm đôi chút.”
“Anh cũng chẳng nợ gì, thậm chí còn chẳng yêu cầu trả bất cứ giá nào.
còn lý do gì để tìm gặp , từ nay tự cố gắng thôi.”
Người quản lý cô đánh giá: “Cô khả năng diễn xuất, cô nghĩ chỉ dựa nhan sắc thể nên chuyện trong giới giải trí ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/si-me/chuong-109.html.]
Lục Tư Nguyên im lặng, đôi mi khẽ cụp xuống.
Người quản lý : “Cô nghĩ mà xem, cô và Tống Vân cùng xuất đạo, nhưng cô còn tệ hơn nhiều.
Diễn xuất của cô vượt xa bao học chuyên ngành, nhưng bao nhiêu năm qua đạo diễn nào để mắt tới cô ?
Những nữ diễn viên giỏi diễn thì nhiều vô kể, mối quan hệ thì ai thèm để ý đến cô.
Đừng với là chỉ cần cố gắng thôi nhé.”
Lục Tư Nguyên hiểu chứ, rằng ai cũng gặp khó khăn, gia thế trong giới giải trí đúng là dễ gì để tồn tại.
Người quản lý lấy điện thoại : “Để hỏi xem công ty sắp xếp thế nào.”
Lục Tư Nguyên lạnh: “Không cần , bao nhiêu năm nay công ty bao giờ quan tâm đến chúng .
Nếu nhị công tử chống lưng, ai mà tên Lục Tư Nguyên chứ.”
Người quản lý thở dài: “ bảo đừng yêu , cô chứ.”
Yêu ai yêu, yêu Chu Luật Trầm.
Lục Tư Nguyên mở một lon bia khác, uống một dùng mu bàn tay lau vệt bia còn môi, xa xăm ánh đèn phố thị lấp lánh: “Chị thử tiếp cận xem, về đây mà dạy bảo .”
“Chị thử xem kiểm soát lòng , chị hiểu gì chứ, đó là Chu Luật Trầm, chỉ cần một nụ nhẹ thôi cũng khiến khác say mê, lưng là gia tộc nhà họ Chu quyền lực, là đầu của Liên Hợp.
Chỉ cần gương mặt thôi, thể nào rời khỏi .” Nói đến đây, Lục Tư Nguyên nhắm mắt .
“ cam chịu , chị An .”
Người vững vàng như Thẩm Tĩnh, cô thể khuyên răn cho , dù là vì chút ích kỷ của bản , nhưng Thẩm Tĩnh vẫn chút động lòng.
Nghĩ Thẩm Tĩnh ngốc , cô tinh ý lắm, hiểu lòng Chu Luật Trầm là thế nào.
Ai chạm cũng sẽ nghiện mà thôi.
“Anh quan tâm đến nữa , chị An, thật sự bỏ mặc .”
Nước mắt Lục Tư Nguyên cứ thế rơi xuống.
“Sao nhẫn tâm như chứ, chẳng lời hết mức ?
Anh gì cũng theo, dỗ dành, chiều chuộng , từng vượt quá giới hạn, cũng bao giờ nhắc đến truyền thông.”