Dù cố cho đôi tay chảy máu, thì cũng chẳng nhớ nổi bánh trôi ngọt thế nào .”
Nói , Lương Ánh Ninh bảo DJ giảm nhạc chút, với cô: “Nhân lúc còn chút hứng thú dỗ ngọt , hãy đá , để cảm thấy cuộc đời luôn gặp chút trắc trở, sẽ khiến nhớ mãi quên.
Mấy trò cũ nhưng hiệu quả.”
Thẩm Tĩnh lười biếng tựa đầu lên gối, “Chẳng hứng thú.”
Lương Ánh Ninh chợt nhớ chuyện gì đó, “À , nhà họ Ngụy đang gặp rắc rối lớn, khả năng phá sản .”
Thẩm Tĩnh thoáng ngạc nhiên.
“Lần phá sản cũng , cho nhà họ Ngụy cùng lụi tàn với nhà họ Lương.
Thôi ngủ nhé, còn đang chơi đây.” Lương Ánh Ninh gửi một cái hôn gió qua điện thoại, “Bye bye, hun hun.”
Giờ đây, đầu cô chỉ ngập tràn men và niềm vui, chẳng thời gian mà chuyện với Thẩm Tĩnh.
Thẩm Tĩnh đặt điện thoại xuống, dậy.
Cô yêu kiều dựa khung cửa thư phòng, giọng ngọt ngào gọi, “Chu tổng.”
Ánh đèn dịu nhẹ chiếu xuống, căn nhà hệ thống cách âm và độ kín đáo hảo, ánh đèn pha lê là chiếc bàn việc Hector đen xám, toát lên vẻ tối giản cao cấp.
Người đàn ông ghế tổng giám đốc nghiêng , nheo mắt quan sát cô trong chốc lát, mỉm .
Thẩm Tĩnh bước tới, khép cửa , tiến dần về phía Chu Luật Trầm.
Anh mở rộng chân, chừa vị trí trong lòng dành cho cô.
Vừa xuống, liền giữ lấy gáy cô, buộc cô ngẩng đầu lên, và hôn cô một cách cuồng nhiệt.
Đôi mắt Thẩm Tĩnh mở lớn, liếc qua một góc màn hình máy tính.
Trên màn hình là hình ảnh các giám đốc điều hành của các bộ phận quốc tế thuộc Tập đoàn Liên Hợp.
Cả Lý Hằng cũng đang cặm cụi ghi chép.
Chu tổng của họ, ở nơi họ thể thấy, chẳng kiêng kỵ gì cả.
Thẩm Tĩnh hôn đến nỗi dám thở mạnh, yếu ớt rê.n rỉ, gần như van xin, lo sợ hình ảnh sẽ đột nhiên xuất hiện màn hình.
Chu Luật Trầm càng lúc càng mạnh bạo, cắn khóe môi cô.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/si-me/chuong-113.html.]
Thẩm Tĩnh cố nín thở, dám phát chút âm thanh nào, sợ phát hiện.
Trên màn hình, Lý Hằng nghiêm túc báo cáo, “Về việc phát triển du lịch ở Thôn Đồng, bên nhà họ Ngụy , Tập đoàn Ngụy kẻ nội gián trong bộ phận tài chính, sai lệch sổ sách.”
“Khiến cho Tập đoàn Ngụy thể rút vốn đúng hạn để trả cho dân ở Thôn Đồng.
Vô nổi tiếng mạng đăng video kêu gọi đòi công bằng cho dân làng, khiến vụ việc leo lên hot search, cổ phiếu của Tập đoàn Ngụy bốc 20 tỷ chỉ một đêm.”
Lý Hằng thêm.
Ánh mắt Chu Luật Trầm trầm xuống, cuối cùng buông cô , gõ nhẹ đầu điếu thuốc, lạnh lùng lệnh, “Cấp khoản tiền hỗ trợ.”
Thẩm Tĩnh thấy nhiều mặt của Chu Luật Trầm, nhưng chỉ khi việc mới lạnh lùng vô cảm đến .
Lý Hằng lật sổ ghi chép, “Cuộc họp hội đồng quản trị chấp thuận, Chu chủ tịch chỉ đạo rằng Tập đoàn Liên Hợp sẵn lòng bỏ 20 tỷ để cứu một công ty còn giá trị.”
Chu Luật Trầm điềm tĩnh đáp, “Dùng tiền cá nhân của .”
20 tỷ đối với chỉ như hai, ba mươi triệu mà thôi.
Lý Hằng im lặng một lúc, hiểu ý, “Vâng, Chu tổng, sẽ việc với bộ phận tài chính.”
Chu Luật Trầm gập laptop , vẻ mặt thoáng nét , ánh đổ lên con gái trong lòng, đúng lúc cô cũng đang .
Anh ghé tai cô, giọng trầm thấp, “Sao thế?”
Thẩm Tĩnh ngẩng đầu lên, tò mò hỏi, “Là nhà Ngụy Túc Lâm ?”
Anh khẽ đáp, “Ừ.”
Cô hỏi khẽ, “Em gái của là bạn gái cũ của ?”
Anh nhẹ, nét mặt chẳng chút bối rối, đầu ngón tay áp lên đôi môi đỏ mọng của cô, “Biết ?”
Anh hỏi một cách thoải mái, chẳng hề giấu giếm.
Thẩm Tĩnh gật đầu, “Biết .”
Vì tò mò, cô từng xem qua trang cá nhân của Ngụy Túc Lâm, nhưng phát hiện trang cá nhân của là ảnh phong cảnh, chẳng chút gì liên quan đến cô em gái .
Cô bao giờ thấy dung nhan của bạn gái cũ nhị công tử Chu.
Còn , Thẩm Tĩnh hỏi thêm gì nữa.