Si Mê - Chương 131

Cập nhật lúc: 2025-08-26 18:11:38
Lượt xem: 9

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nếu chỉ cần vài triệu thể giải quyết vấn đề, thì họ cần đến việc thông gia.

Sính lễ của nhà họ Trần thật đáng kinh ngạc, tiền khởi đầu cho cuộc sống của hai trẻ đủ nhiều để khiến ai cũng giật .

Lương Ánh Ninh cứng rắn, đời nào chấp nhận kiểu bố thí của Trần Dao như .

“Không cần, công ty của phá sản .”

Lương Ánh Ninh Trần Dao cuối, như thể rằng, ai thèm quan tâm đến sự bố thí của chứ.

Trần Dao thực sự đối diện ánh mắt của cô, cho tay túi, “Lần gặp sẽ khó xử nữa, dù cũng là theo sự sắp xếp của gia đình, để cô chịu thiệt .”

Lương Ánh Ninh lạnh, “Ai mà chẳng câu chuyện rắc rối giữa chúng , lời cũng chỉ là thôi.”

“Có thì tùy.”

Trần Dao thẳng thắn, bước .

Lương Ánh Ninh xoay , kéo tay Thẩm Tĩnh, nhanh chóng rời khỏi, “Đi thôi, đừng phiền họ yêu đương nữa.”

Cứ thế, vì một chút tự tôn, Lương Ánh Ninh nhất quyết rời Trần Dao.

Trần Dao nhạt, dừng bước.

Ra khỏi quán , hai thả bước vô định con hẻm nhỏ ở Giang Nam.

Đi nhầm đường.

Thẩm Tĩnh tâm trạng Lương Ánh Ninh nên cũng nhắc nhở, chỉ âm thầm theo cô.

Cô nhớ hứa với vị tổng giám đốc ngạo mạn rằng sẽ về Thượng Hải 11 giờ, nhưng nghĩ … thôi kệ, dù Lương Ánh Ninh quan trọng hơn.

May mắn là tổng giám đốc nổi trận lôi đình, lẽ còn đang bận ứng phó với các trưởng bối trong gia tộc về những vấn đề mạng.

Khi họ lái xe trở về Thượng Hải, họ thấy đám đông đang tụ tập bên bờ sông đón mừng lễ hội ánh sáng nhân dịp Tết Nguyên Đán.

Họ mới nhớ , là giao thừa .

Lương Ánh Ninh và Thẩm Tĩnh , bật .

“Là giao thừa.”

, giao thừa đến .”

Thời gian trôi nhanh thật.

Thẩm Tĩnh dừng xe bên lề đường, về phía đồng hồ Hải Quan, kéo tay Lương Ánh Ninh, “Để dẫn cô về nhà bà ngoại ăn bánh hấp.”

Bà cụ vẫn ngủ, ghế đung đưa ở căn gác nhỏ, an lành tĩnh lặng.

Lương Ánh Ninh ngắm căn nhà, tuy lớn nhưng ấm cúng, nhất là chiếc tủ đầy những chiếc đĩa và bộ ấm tinh xảo.

Thảo nào Thẩm Tĩnh lúc nào cũng chăm lo công việc ở quán, tiền lương đều dùng để mua sắm những bộ đồ dùng cho bà.

“Cháu về hả?”

Thẩm Tĩnh cúi xuống, ôm chân bà ngoại nũng nịu, “Cháu thèm bánh , bà cho cháu ăn ạ?

Bà lúc nào cũng chiều cháu quá.”

Bà cụ bật , nhờ cháu gái đỡ bếp cùng nấu ăn.

“Ngọc Ninh.”

Lúc đầu, bà gọi .

đó bà Lương Ánh Ninh và gọi là, “Ngọc Nhi.”

Tên nào cũng , từ Ni Ni đến Nhi Nhi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/si-me/chuong-131.html.]

Dù bà gọi tên nào, Lương Ánh Ninh cũng vui vẻ đáp .

Chỉ tên Thẩm Tĩnh là bà bao giờ gọi nhầm, bất kể Thẩm Tĩnh gì bà cũng đều nhớ rõ.

Ăn xong bánh hấp, hai bên thềm cầu thang, lén uống chút rượu, một túi kẹo, một gói khăn giấy, cạnh .

Một lúc , bà cụ mở cửa, ném hai cái đệm đỏ , một lời.

Lương Ánh Ninh nhận lấy đệm, “Cảm ơn bà.”

Bà cụ gật đầu nhà, đóng cửa.

Lương Ánh Ninh cánh cửa đóng kín, “Sao cô đưa bà đến viện dưỡng lão, ở đó nhân viên chăm sóc chuyên nghiệp hơn.”

“Bà thích.”

Thẩm Tĩnh cúi đầu, khẽ mở lon nước.

Cô dễ say, loại rượu hoa quả nhẹ cũng dám uống nhiều.

“Nếu đổi là cô, cô thích ?”

Thẩm Tĩnh hỏi thêm.

Lương Ánh Ninh suy nghĩ một chút, đùa, “Thế thì , đó gặp ông cụ thì thật thảm, ông nào cũng chẳng cơ bắp bắp tay hấp dẫn.”

Thẩm Tĩnh mỉm , “Đến già còn mê trai , hư hỏng nhỉ.”

Lương Ánh Ninh rót một ngụm rượu miệng, “Cô ngày nào cũng để ngắm để chạm , thấy đau lưng ?”

Câu đó khiến Thẩm Tĩnh nghĩ tới Chu Luật Trầm, cúi đầu trượt màn hình điện thoại, thấy tin nhắn nào từ .

Có lẽ đang cùng bạn bè đón giao thừa, hoặc vô tình vương mùi nước hoa của ai đó.

“Cô định trở về Bắc Kinh ?”

Lương Ánh Ninh hỏi.

Gia đình Thẩm ở Bắc Kinh, Lương Ánh Ninh từng qua, nhưng chỉ là nhà họ Thẩm ở đó quyền thế lớn, còn chi tiết thì cô rõ thêm gì.

Thẩm Tĩnh nghiêng đầu, tựa tay vịn, “ cũng quên mất cửa lớn nhà họ Thẩm ở .”

Lương Ánh Ninh ngốc nghếch vì câu đùa đó, “Họ đến Thượng Hải tìm cô ?”

Thẩm Tĩnh kéo sát áo khoác, “Nhà họ Thẩm đông con cháu, họ thiếu .”

nhẹ nhàng.

Lương Ánh Ninh hỏi thêm, lặng lẽ uống rượu.

Có lẽ đây chính là lý do cô yêu mến Thẩm Tĩnh ngay từ gặp đầu tiên. Ở Thẩm Tĩnh sự điềm đạm, dưỡng thành từ tiền bạc, và một vẻ ngây thơ, thanh tao.

Dù xuất hào môn, vượt qua nhiều thăng trầm trong gia đình nguyên gốc, cuối cùng Thẩm Tĩnh sống một cuộc đời bình dị, an yên.

hòa đám đông, cô vẫn như viên ngọc sáng.

Góc cầu thang trở về yên tĩnh, ánh đèn cũ càng gian thêm u tối.

Ở đầu của thành phố tráng lệ, những ấm cô chiêu hề lo âu đang gặp mặt các bậc trưởng bối trong đại gia tộc của .

Trong bữa tiệc, dù đến địa vị sự kính trọng, ai thể sánh với Chu Luật Trầm.

Anh tròn bổn phận của bề , để giữ thể diện cho bà Chu.

Về những chuyện mạng, xem như chỉ là một tình tiết thoáng qua.

Chu Luật Trầm chẳng nhiều, rời xuống sân trêu chọc chú chim bát ca.

Khu biệt thự kết hợp phong cách hiện đại và truyền thống, với mái ngói chạm trổ tinh xảo, ngôi nhà kiểu hiện đại, còn sân là những dãy hành lang cổ kính.

 

Loading...