Si Mê - Chương 165

Cập nhật lúc: 2025-09-04 04:00:28
Lượt xem: 9

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Anh ghế phụ bên trong chiếc Bentley trắng, bảo Thẩm Tĩnh tài xế.

Tối hôm đó.

Thẩm Tĩnh tắm xong thì nhận cuộc gọi xin từ quản lý của GT Thẩm mỹ.

Sự chiếm hữu của khiến cô đó là yêu yêu nữa.

Cúp điện thoại, Thẩm Tĩnh mở cửa phòng ngủ, lặng lẽ trèo lên giường, chui lòng Chu Luật Trầm.

“Chu Luật Trầm, em ôm.”

Chu Luật Trầm đôi lúc thật hiểu, thích gọi cả họ tên khi nũng nịu đến , trách mắng cô mà cũng chẳng lý do.

Anh với tay tắt đèn, ôm cô chìm giấc ngủ.

Nhà “hộp nhỏ,” một lúc lâu chẳng ai ngủ .

Dán sát n.g.ự.c trần của Chu Luật Trầm, cơ thể Thẩm Tĩnh nóng bừng, ánh mắt lấp lánh, nhích từng chút lòng , thỉnh thoảng mở miệng nhỏ cắn nhẹ nơi , hôn nhẹ nơi .

Anh khép dần mắt, mặc cho cô gì thì .

Còn thể gì với cô đây?

Nếu chiều ý cô, một lát nữa cô sẽ hờn dỗi, ôm mèo bỏ nhà , mỗi đều khiến xót xa.

Sau một hồi.

Chu Luật Trầm ôm cô tựa đầu giường, tay xoắn nhẹ lọn tóc của cô, xoay xoay trong tay đầy thích thú, “Bảo Trang Minh mua một bộ đến.”

Thẩm Tĩnh đỏ mặt, ngại ngùng trốn trong chăn.

“Không cần .”

Lúc , chuông cửa vang lên, Trang Minh đến.

 

Sau kỳ nghỉ, quán mùa vắng khách.

Thẩm Tĩnh buồn chán nên đến chỗ tụ tập do Trần Dao tổ chức, bàn luận đôi chút về giao dịch kỳ hạn.

Bốn quanh bàn vuông đánh bài.

Trần Dao liên tục gọi, “A Tĩnh thật là may mắn, đường K-line đỏ rực luôn.”

Thẩm Tĩnh thì bình thản, tập trung chơi bài.

Một giọng thanh thoát và tự tin đột nhiên phá vỡ bầu khí trong phòng.

“Các chơi mà đợi ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/si-me/chuong-165.html.]

Đó là đầu tiên Thẩm Tĩnh đối diện với Văn Hân.

Văn Hân mặc chiếc váy nhỏ phong cách Chanel, trò chuyện vui vẻ với Trần Dao và những khác.

“Công ty việc cần giải quyết, buổi tụ tập của Trần dám tới, còn dự án hợp tác nữa chứ.”

Văn Hân mỉm với Trần Dao.

Họ thiết.

Ngay khi Văn Hân đến, lên nhường chỗ cho cô .

Và thế là.

Thẩm Tĩnh đối diện với Văn Hân.

Cả hai , mỗi đều giữ im lặng như những xa lạ.

Thẩm Tĩnh tập trung xào bài, lấy bài, và hết một vòng, cô thắng.

Văn Hân đột nhiên mỉm , đẩy bộ bài mặt , hiệu cho phục vụ mang rượu vang phòng.

Cô nâng ly rượu một cách thanh lịch, ánh mắt nhẹ nhàng hướng về phía Thẩm Tĩnh, “Cô Thẩm uống chút ?”

Thẩm Tĩnh định từ chối.

Trần Dao cô lên tiếng, “Cô chỉ thể uống nước trái cây, Trầm cho cô đụng rượu.”

Trần Dao rõ vị trí giữa hiện tại và cũ.

Chu Luật Trầm cho phép Thẩm Tĩnh bên cạnh , dù từng rằng cô là bạn gái, nhưng phụ nữ mà giữ bên cạnh, thì ai phép bắt nạt.

Trần Dao hiểu rõ điều .

Đương nhiên cũng thể bỏ qua Thẩm Tĩnh, cho dù tình bạn của họ thực sự sâu đậm.

Văn Hân đặt ly rượu xuống, khẽ hạ hàng mi, ngón tay xinh chạm bộ bài, “Vậy , A Trầm thật cách chăm sóc khác.”

hề tỏ thái độ đối đầu, ngôn ngữ và cử chỉ đều tao nhã, phong thái quý phái suy suyển chút nào, nhưng Thẩm Tĩnh thấy điều gì đó bất thường, lẽ vì hai chữ “A Trầm”.

Thẩm Tĩnh hạ quân cửu đồng.

Sau một lúc, Thẩm Tĩnh khẽ , “ uống rượu thì khó chiều, mất nết, say một cái là dễ bắt nạt khác, ai mà ở cùng thì chắc thức suốt đêm để chăm.”

Nghe , Trần Dao cũng quên cả lượt chơi, nheo mắt Thẩm Tĩnh.

Người cô đến, ám chỉ là Chu Luật Trầm.

Văn Hân chút bối rối, nhẹ nhàng đáp, “Cô Thẩm , cũng tò mò đấy, chắc khi cô say sẽ đáng yêu.”

 

Loading...