Si Mê - Chương 166

Cập nhật lúc: 2025-09-04 12:12:52
Lượt xem: 10

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lời vẻ nhẹ nhàng.

Đáng yêu ?

Thẩm Tĩnh hiểu đây chỉ là lời khách sáo, cô lái xe nên thể uống rượu.

Không tài xế.

Thấy cô đáp , Văn Hân cũng ép, “Cô uống thì chúng sẽ tiếp tục, cô Thẩm cứ tự nhiên.”

Quả thật tự nhiên.

Những tiểu thư giàu uống rượu của họ, sống cuộc sống xa hoa của tầng lớp .

Thẩm Tĩnh tập trung ván mạt chược của .

Mọi thứ trở khí yên tĩnh.

Trần Dao mới thở phào nhẹ nhõm.

Không ai gây chuyện, điều đó cũng hợp lý, vì chẳng ai vô cớ đối đầu với Chu Luật Trầm.

Thỉnh thoảng.

Thẩm Tĩnh thấy những câu chuyện của nhóm tiểu thư.

“Nghe Hân Hân học MBA ở nước ngoài, định về nước tiếp quản gia nghiệp ?

Tập đoàn Ngụy sắp đổi chủ tịch nhỉ?”

Văn Hân dựa quầy bar, “Nhà họ Ngụy luôn cha truyền con nối, cơ hội vị trí đó.”

Nhà họ Ngụy vẫn giữ quan niệm kế thừa dòng chính, cô từng là bạn gái của Chu Luật Trầm, đủ tự tin để lên tiếng, nhưng nếu bàn về vị trí chủ tịch, cha cô vẫn ưu ái con trai trong gia tộc hơn.

Lúc , một bạn của cô lên tiếng, “Chu là cổ đông lớn nhất của Ngụy Thị, nếu chia cổ phần cho ai thì cũng khó.”

Văn Hân nhạt, cúi đầu rót rượu.

“Đừng nhắc nữa, A Trầm còn cô gái nhỏ bên cạnh, nhiều quá cô vui thì đừng trách nhé.”

Người tiểu thư nhắc đến Chu Luật Trầm mới nhận lỡ lời, liếc về phía bàn mạt chược, bối rối.

Đắc tội ai cũng bằng đắc tội Chu Luật Trầm.

Tiểu thư nọ thấp giọng hỏi Văn Hân, “Cô báo cáo ?”

Báo cáo ư?

Dám ?

Văn Hân biểu lộ cảm xúc gì, “Uống rượu , lâu lắm chúng mới tụ tập, đừng nhắc chuyện quan trọng.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/si-me/chuong-166.html.]

Thẩm Tĩnh quan tâm hướng của Văn Hân, yên lặng chơi bài.

Ván bài tiến tới phần cuối.

Lúc , cánh cửa mở , Chu Luật Trầm trong áo sơ mi đen nơi ngưỡng cửa, tay cầm áo vest.

Mọi đều đột ngột về phía cửa, trong khoảnh khắc, chào hỏi, căng thẳng dám thẳng .

Dù trong tình huống nào, sự xuất hiện của đều khiến khác kính nể.

Mặc dù trông nhàn nhạt, dường như chỉ đến một buổi tụ tập bình thường.

chỉ với phong thái bình thản mà điềm tĩnh , khiến e dè.

“Nhị thiếu gia mới họp xong ?”

Chu Luật Trầm khẽ đáp.

Thẩm Tĩnh hết hứng thú với ván bài, hứng thú hơn khi về phía cửa.

Văn Hân uống quá nhiều, đôi má đỏ hồng vì men say, ánh mắt mơ màng, đơn độc hướng về phía Chu Luật Trầm.

Ánh xa xăm, và đầy cảm xúc.

Cô cầm ly rượu, tay run, trong men say, hỏi , “Anh đến đón của ?”

Chu Luật Trầm dừng , “Em gì cơ?”

“Người của là cô nào?”

Ngay đó, đôi giày cao gót của Văn Hân giữ sự cân bằng, cô ngã xuống quầy bar, cánh tay yếu ớt vô tình đổ mấy chiếc ly rỗng, tạo tiếng loảng xoảng.

Chu Luật Trầm cúi mắt, những mảnh kính vỡ bên cạnh đôi giày, nhíu mày.

Người bạn của Văn Hân lo lắng, nhanh chóng với Chu Luật Trầm, “Chúng lâu lắm mới gặp, Hân Hân lỡ uống nhiều, chuyện … xin , là của chăm sóc cho cô .”

Văn Hân nghẹt mũi, say mềm, “Bớt giải thích với , quen , là bỏ , là cần .”

Thẩm Tĩnh khuấy nhẹ ly nước trái cây, lén sang.

Một mỹ nhân như cô , dám công khai mặt rằng chính chia tay Chu Luật Trầm.

Người đàn ông lúc hề biểu cảm nào, lời nào, cũng chẳng tỏ tranh cãi.

Có lẽ cũng là vì ngầm cho phép.

May mà cô uống rượu, nếu thì chính cô sẽ là say mà hỏi tội Chu Luật Trầm.

“Hân Hân.”

 

Loading...