Mọi xung quanh qua , liên tục nhắc đến ba chữ “Chu Luật Trầm”, ai nấy đều rót rượu cho , tâng bốc đủ điều, nhưng chỉ giữ vẻ mặt bình thản, uống.
“Có quần áo ?”
Thẩm Tĩnh hỏi , “Em tắm.”
Anh trả lời hờ hững, “Mặc đồ của .”
“Quá rộng.”
Thẩm Tĩnh từ chối, “Sẽ mất vẻ của em.”
Chu Luật Trầm cô, nhẹ, giơ tay hiệu cho phục vụ, “Dẫn cô .”
Thẩm Tĩnh theo phục vụ, lên một phòng ngủ ở tầng .
Sau khi kẹt cao tốc, cô cảm thấy dính nhơm nhớp, chỉ tắm rửa sạch sẽ.
Họ chuẩn sẵn quần áo cho phụ nữ.
Thẩm Tĩnh tắm xong, gương sấy tóc.
Máy sấy tóc một đàn ông lấy từ tay cô, ngậm điếu thuốc, tay còn nhẹ nhàng sấy tóc cho cô.
Thẩm Tĩnh ngẩn để mặc , im lặng hai khuôn mặt phản chiếu trong gương.
Chu Luật Trầm đôi mắt hai mí sâu và rộng, khi , trông lạnh lùng và thờ ơ, ánh của khiến khác cảm thấy tự ti.
Anh nhẹ nhàng xoa tóc cô, lẽ thấy tóc cô mềm mại, nên phần dịu dàng hơn, như thể thực sự trân quý những điều đẽ.
Thẩm Tĩnh sợ điếu thuốc của sẽ bỏng , cô đưa tay .
Chu Luật Trầm chút nghi hoặc, cuối cùng đưa thuốc cho cô dập tắt, cô hài lòng nở một nụ .
Chu Luật Trầm hiểu cô vui điều gì.
“Thật sự nếu con thì , Chu Luật Trầm?”
Chu Luật Trầm nhếch môi khẩy, “Em thành công đấy, sẽ nữa.”
Anh mà chút ngại ngùng.
Lời xin cũng chẳng thành tâm.
“Vậy đây thì ?”
Thẩm Tĩnh hỏi , “Anh cũng bắt khác uống thuốc ?”
Chu Luật Trầm đặt máy sấy xuống, cũng rõ liệu từng như với ai khác.
Anh siết chặt eo cô, ép cô tấm kính, “Lần đầu thế với em, nên hiểu chuyện một chút.”
Với vị nhị công tử Chu , dường như việc đó là một ân huệ lớn lao dành cho khác.
Tấm kính lạnh buốt, Thẩm Tĩnh giữ chặt trong vòng tay , cố gắng nhích tìm một tư thế thoải mái.
Chưa kịp vững, Chu Luật Trầm nắm chặt cổ tay cô, ép chặt lên kính phía đầu cô.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/si-me/chuong-190.html.]
“Không thể chơi đùa với tình cảm như .
Phải tuân thủ luật chơi trong mối quan hệ mập mờ .
Đừng ép gì vượt quá giới hạn, vị trí thiếu phu nhân của nhà họ Chu là danh phận giàu sang cả đời, con của cũng sẽ sống cuộc đời cao sang, thể thuận buồm đưa đến bến bờ thành công, ai bơi qua biển một cách tr*n tr**?”
Cô với vẻ mặt thỏa mãn đầy ẩn ý.
Cô đang cố ý khiêu khích.
Chu Luật Trầm bật , “Em cảm động vì điều đó ?”
Thẩm Tĩnh , “Nhị công tử chẳng lẽ sợ em sẽ chuyện như ?”
‘Ting—’
Ai đó nhấn chuông cửa.
Cả hai bất giác thả lỏng, .
“Về nhà tính tiếp.”
Thẩm Tĩnh chỉnh trang quần áo, bước tránh qua Chu Luật Trầm để mở cửa.
Ngoài cửa là Tạ Khâm Dương, “Tìm thấy A Trầm, chán quá.”
Thẩm Tĩnh chỉ đáp lạnh nhạt, “Ồ.”
Tạ Khâm Dương chững , hiểu ý nghĩa của câu “Ồ” .
Về chuyện tình cảm, Tạ Khâm Dương cũng tò mò, chỉ thật sự đến tìm Chu Luật Trầm.
“ ít khi đến Thượng Hải, cũng lâu lắm gặp .”
Tạ Khâm Dương , như thể gì vướng mắc trong lòng.
Cuối cùng.
Chu Luật Trầm bước khỏi phòng.
Thẩm Tĩnh cũng theo , cùng Tạ Khâm Dương chơi bi-a.
Cô liên tục rằng chơi, nhưng dễ dàng học theo.
Cô mà chơi, Hình Phi là cao thủ, dạy cô đến thành thạo.
Một cú đánh đưa bóng lỗ.
Khi , bóng dáng Chu Luật Trầm biến mất.
Du thuyền rộng lớn, Thẩm Tĩnh ý tìm , vì tìm cũng chẳng ích gì.
Tạ Khâm Dương dùng phấn trắng chà lên đầu gậy, “Giọng của em lúc thì nhẹ nhàng kiểu miền Nam, lúc pha chút giọng Kinh Thành.”
Ở Thượng Hải, thường kèm âm “er”.
Chắc chắn cô Thượng Hải.