Si Mê - Chương 196

Cập nhật lúc: 2025-09-10 12:27:44
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tối hôm đó, Thẩm Tĩnh đến hẹn để xem đua xe.

Lương Ánh Ninh từ nhỏ thích đua xe, từng lập đội đua và tham gia câu lạc bộ.

về vì bận rộn công việc nên đành gác sở thích .

Lần , cô bỏ lỡ cơ hội tận mắt chứng kiến “thần xe Thu Danh Sơn” biểu diễn.

Lương Ánh Ninh ngưỡng mộ một tay đua, nhưng chỉ ngưỡng mộ kỹ năng lái xe của .

Thẩm Tĩnh Lương Ánh Ninh kéo đến bên đường đua, tay cầm cây gậy phát sáng, cổ vũ cho thần tượng của cô bạn.

Còn thần tượng là ai, Thẩm Tĩnh .

Đẹp trai ?

Nhìn cũng tạm, đến mức xuất sắc.

Còn trẻ thì cứ điên cuồng một chút, ai thắng ai thua cũng chẳng quan trọng.

Nhìn ai thuận mắt thì đặt cược cổ vũ, cứ như đang vung tiền mua vui.

23 năm đầu đời của cô, hiếm khi cho phép bản sống phóng túng.

Từ khi gặp Chu Luật Trầm và quen bạn bè của , cô tìm thấy một cách sống mới.

Chỉ cần thỏa mãn tinh thần, tận hưởng cuộc sống vật chất xa hoa, chút nông cạn nhưng vui vẻ.

Mọi thứ đều đơn giản và phiền muộn.

“Multon, thích Multon!

Hình dán ở đuôi xe của siêu ngầu!

Multon cố lên!”

Đang hưng phấn, giọng của Trần Dao đột ngột vang lên, phá vỡ sự vui vẻ của Lương Ánh Ninh.

“Không ngờ đấy, cô thích kiểu như Teletubbies.”

Trần Dao liếc mắt Lương Ánh Ninh, “Muốn kết hôn nước ngoài ?”

Sự xuất hiện của Trần Dao cũng chẳng lạ.

Câu lạc bộ xe đua chuyên phục vụ những công tử nhà giàu như Trần Dao, cả nhà kho chỉ để cất siêu xe.

“Anh coi thường ai thế?”

Lương Ánh Ninh nhún vai, “ thể khiến về rể nhà , tin ?”

“Làm rể” là một khái niệm mới lạ với Trần Dao.

Anh siết c.h.ặ.t t.a.y thành nắm đấm, giơ lên như động tác cổ vũ, bật : “Chúc mừng, chúc phúc, cố lên, tổng giám đốc Lương.”

“Đồ mắt chó xem thường .”

Lương Ánh Ninh hừ lạnh.

Trần Dao đôi co, chỉ đến chào hỏi khi bất chợt thấy hai cô gái trong đám đông.

“A Tĩnh, hôm nay thời gian ngoài chơi?”

Thẩm Tĩnh đang tập trung đường đua, đáp lời qua loa: “Chu tổng ở nhà.”

Trần Dao Chu tổng bận rộn, liền tạm biệt và câu lạc bộ.

ngay khi , Lương Ánh Ninh kéo tay áo , nhanh chóng rút tay như sợ dây bẩn: “Dám đua với ?”

Trần Dao liếc cô từ xuống , hỏi: “Cô gan ?”

Kỹ thuật lái xe của Trần Dao nổi tiếng là giỏi, nhưng nhà họ Trần sợ chơi đua xe nguy hiểm nên cho phép mạo hiểm.

Tối nay, phá lệ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/si-me/chuong-196.html.]

Lương Ánh Ninh ngẩng đầu thẳng : “Dám ?”

Trần Dao bật hỏi: “Muốn cược gì?

Cược mạng sống ?”

cá cược tiền, đó là hành vi phạm pháp.”

Lương Ánh Ninh tiếp: “Ai thắng sẽ đưa một yêu cầu, thua thực hiện.”

“Được thôi.”

Trần Dao gật đầu, quên nhắc nhở: “Tự thắt dây an cho chắc, sẽ nhường .”

Cô buộc tóc gọn gàng, vòng thêm mấy vòng bằng băng đô, đáp : “ cần nhường.”

Trần Dao nhẹ, đúng lúc đang hứng thú chơi cùng cô một trận.

Điểm đua là đường đua chuyên dụng, khá đơn giản với một đoạn đường thẳng.

Chủ câu lạc bộ xe đua gần như quỳ xuống cầu xin họ đừng sử dụng đường đua chuyên dụng vì sợ nguy hiểm.

những công tử tiểu thư thể để ý đến lời khẩn cầu?

Trẻ tuổi, kiêu ngạo và sợ hãi.

Hai với sự đồng thuận hảo, vẫn chọn đường đua chuyên dụng.

“Một vòng quyết định thắng thua.”

Trần Dao dường như quá quan tâm, chỉ gật đầu.

Lương Ánh Ninh cũng chú ý nhiều đến , kiểm tra kỹ đèn báo và hệ thống điện, đó siết c.h.ặ.t t.a.y lái.

Thẩm Tĩnh chiếc ghế nhỏ bên lề, nhàn nhã nhấm nháp hạt dưa.

Cô tin tưởng kỹ thuật lái xe của Lương Ánh Ninh, từng xe cô bạn vài và thấy an tâm.

Tiếng động cơ gầm rú vang lên, chiếc xe thể thao màu trắng và màu xám đồng thời lao .

Một giữ phong thái ung dung, một liều mạng để chiến thắng nhưng vẫn bỏ phía .

Cuối cùng, nhờ kỹ thuật lái thành thục và cú ôm cua đầy điêu luyện, Lương Ánh Ninh nhanh chóng vượt qua xe của Trần Dao, rút ngắn cách.

Trên sân đua bất kỳ tiếng reo hò nào, chỉ Thẩm Tĩnh là hào hứng cổ vũ cho Lương Ánh Ninh.

Mười lăm phút , Lương Ánh Ninh về đích đầu tiên.

thắng Trần Dao.

Khi về đích, thiếu gia Trần Dao trong chiếc xe thể thao màu xám, chống tay lên vô lăng mỉm .

Không cả, dù cô đưa yêu cầu quá đáng thế nào, cũng chẳng ngại.

Muốn hái trời?

thể, nhưng thử cũng thành vấn đề.

Anh hạ kính xe, nhàn nhạt : “Nói , Lương Ánh Ninh.”

Lương Ánh Ninh dựa cửa xe, khoanh tay ngực, nụ ngạo nghễ: “Đi bộ từ đây về nhà, dám ?”

Nụ mặt Trần Dao lập tức biến mất, chửi thề, hỏi thăm cả tổ tiên mười tám đời của cô.

Thiếu gia như , da trắng, mảnh mai, bảo bộ về nhà?

là nghĩ .

“Những lời thô t.ục, giữ cho .”

Lương Ánh Ninh đưa tay chỉnh tóc đuôi ngựa buộc cao, lạnh nhạt : “Đã , ai thất hứa là chó.”

Nói xong, cô xoay rời .

 

Loading...