Đạo lý quá rõ ràng: chia bánh, càng ít thì càng .
Giống như cách Chu Luật Trầm điều hành Tập đoàn Liên Hợp, quyết định đều trong tay thì mới thấy thoải mái.
Ngay cả những mang họ Chu ở vị trí quản lý cấp cao, cũng tin tưởng.
Người duy nhất tin, mãi mãi chỉ là bản .
Trong bữa tối, ông Thẩm nhàn nhạt nhận xét:
“Con nghĩ nhà họ Chu là hạng ăn chay ?
Người nhà họ Chu lúc nào cũng tỏ vẻ khiêm nhường, lịch sự, sống kín đáo, nhưng xoay lưng một cái là thể gặm sạch xương của khác.”
Không hiểu rõ ngọn ngành, Thẩm Tĩnh phát biểu ý kiến.
Nếu nhà họ Trình chút lịch sử đen tối nào, chạm đến giới hạn của ba nhà còn , thì chuyện hạ bệ cũng chẳng oan uổng.
Ai tự dưng dung túng cho kẻ phá vỡ quy tắc?
Lần , bàn đến quen , cô về phía nhà họ Chu.
Thẩm Tĩnh cầm điện thoại, bước lên cầu thang.
Ông Thẩm gọi cô :
“Lại lành ?”
Cô trả lời:
“Không , vẫn lành.”
Ông Thẩm hỏi thêm:
“Người họ Chu nỡ buông con ?”
Ai mà Chu Luật Trầm nghĩ gì cơ chứ?
Thẩm Tĩnh bình thản đáp:
“Con .
Ngày mai con , con lên ngủ đây, ông nội.”
Vừa định bước , điện thoại tay cô đột nhiên reo.
Là Chu Luật Trầm gọi.
Lời ông nội vẫn còn văng vẳng trong đầu, Thẩm Tĩnh ngập ngừng đưa điện thoại lên tai, động tác chút mơ hồ.
Điện thoại bất ngờ reo lên.
Là Chu Luật Trầm.
Lời ông nội vẫn văng vẳng trong đầu, Thẩm Tĩnh lơ đãng đưa điện thoại lên tai.
Từ đầu dây bên , tiếng của một tiếp viên hàng vang lên mơ hồ.
Có thể đoán , Chu Luật Trầm về nước, máy bay chuẩn hạ cánh xuống sân bay ở Bắc Kinh.
Đây là ngày thứ ba thứ tư?
Thẩm Tĩnh nhớ rõ.
Giọng lười biếng của vang lên, dường như tỉnh ngủ chuyến bay:
“Đến T3 đón .”
Vừa đẩy cửa phòng, Thẩm Tĩnh đùa:
“Làm đây, xe của hôm nay đổ xăng.”
Anh đáp thản nhiên:
“ cho đưa một chiếc xe tới tận cửa nhà em.”
Cửa phòng đóng , Thẩm Tĩnh dựa lưng cửa, nhẹ nhàng :
“Đừng chơi trò tổng tài bá đạo với , dạo xem phim.
Chiêu của , dễ lung lay lắm.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/si-me/chuong-353.html.]
“Em đến ?”
Giọng nửa như hỏi, nửa như lệnh.
Thẩm Tĩnh khoanh tay, cúi đầu, nở một nụ nhạt:
“Chu Luật Trầm, rốt cuộc là đang theo đuổi , đang theo đuổi ?”
Đầu dây bên , trả lời ngắn gọn, giọng điệu ấm áp:
“ theo đuổi.”
Thẩm Tĩnh hít thở chậm vài giây, bật nhẹ:
“Thế thì đón .”
Chu Luật Trầm thể tưởng tượng dáng vẻ hả hê của cô lúc , như thể đang chiếm thế thượng phong.
Anh dừng vài giây, khóe môi cong lên thành một nụ lười biếng, bật :
“Thẩm Tĩnh, em đúng là tổ tông của .”
Chu Luật Trầm luôn thuận lợi trong việc, ít khi từ chối.
Thật , thể trong chuyện tình cảm, từng thất bại bất kỳ phụ nữ nào.
Anh thừa tự tin và quyền lực để luôn là theo đuổi.
Kể cả Thẩm Tĩnh, đây cũng .
bây giờ, tìm một phụ nữ chia tay , bảo vệ cô, đối với cô, thậm chí với cô.
Những kiêu ngạo và tự phụ của tuổi trẻ dường như tan biến.
Thẩm Tĩnh đón , nhưng cố tình hành động.
Cô bĩu môi, cố nũng:
“Đừng giận, gọi Trang Minh , chuyện quen hơn .”
, đây là Thẩm Tĩnh.
Giọng càng dịu dàng, lời càng chua ngoa, nội dung càng khiến khó chịu.
Chu Luật Trầm lập tức cúp máy.
Thẩm Tĩnh bật , quăng điện thoại lên giường ngã lăn xuống.
Chưa đầy vài chục phút , thực sự cho đưa một chiếc xe đến tận cửa nhà cô, bắt cô đích đón .
Tài xế mang xe đến với danh nghĩa tặng cô.
Thẩm Tĩnh tới sân bay T3.
Chu Luật Trầm là ai chứ?
Thiếu gì đón ?
Xe của nhà họ Chu cũng đang xếp hàng ở sân bay để đưa về .
Quý công tử lẽ sẽ giận, nhưng dường như tối đó đến phiền cô trách mắng gì cả.
Thẩm Tĩnh lúc giống như một con mèo nhỏ thế, lộ móng vuốt sắc bén, cào con sư tử hoang dã nhưng đầy kiêu ngạo .
Chu Luật Trầm thừa cô đang chơi trò gì, những chiêu trò đó.
Trước đây, Văn Hân từng dùng với .
Anh chỉ cần liếc một cái là nhận , chẳng hề khiến chút hứng thú cảm giác chinh phục.
Khi , thậm chí đầu bỏ .
Sau khi cúp máy, một bạn rủ Thẩm Tĩnh đến hội sở ở vành đai bốn để chơi.
“Đi , Tiểu Tĩnh.
Dạo bận, uống một đêm thôi mà.”
Bị cuộc gọi của Chu Luật Trầm xáo trộn tâm trạng, Thẩm Tĩnh ngủ , liền nhắn :
“Để tớ xịt chút nước hoa, tớ sẽ tới ngay.”