Vẫn là Ngự Đình Sơn Trang.
Thẩm Tĩnh tới tính là quá muộn.
Hiếm khi cô cảm thấy vui vẻ.
Ngày cuối cùng của kỳ nghỉ Tết, ngủ , cô ngoài gặp bạn bè.
Không ngờ Trình Cẩm Xuyên cũng mặt ở cùng một phòng bao.
Tự nhiên, Thẩm Tĩnh tránh xa , hận thể cách xa hơn nữa.
Trình Cẩm Xuyên cô nhiều, nhưng ôm chặt bạn gái mới trong cơn say, cố tình dùng ánh mắt khiêu khích cô.
Đây đúng là kiểu đàn ông, khi đạt thứ , sinh tâm lý hiếu thắng.
Thẩm Tĩnh chẳng buồn để ý, càng so đo, tập trung buổi chuyện cùng các chị em.
Cô đầu, phòng vệ sinh, rửa tay tiện thể tô son.
Vừa đóng cửa, đột nhiên thấy tiếng động lớn.
‘Choang choang.’
Hình như chai rượu đập vỡ.
một ai lên tiếng, khí căng thẳng đến kỳ lạ.
Đây là cảm giác gì?
Giống như một vị Diêm Vương tới đòi mạng.
Thẩm Tĩnh ép tai cửa để ngóng, nhưng động tĩnh biến mất.
Bản tính tò mò thúc đẩy cô mở cửa, và cảnh tượng mắt khiến cô sững sờ.
Ánh đèn trong phòng bao tối mờ mịt.
Chu Luật Trầm đang siết chặt cổ áo Trình Cẩm Xuyên, đẩy mạnh góc tường.
Chu Luật Trầm cao lớn áp đảo, còn Trình Cẩm Xuyên thì rõ ràng lợi thế về sức mạnh, nhưng ánh mắt vẫn ngang bướng chịu thua.
Chu Luật Trầm mặc chiếc sơ mi trắng, vạt áo kéo căng bởi lực mạnh, các nút áo như bung để lộ cơ bắp rắn rỏi.
Trên sống mũi là chiếc kính bạc, thứ giảm sự uy h**p mà ngược , tạo nên một loại cảm giác mâu thuẫn, dữ dội kìm nén.
Cảnh tượng khiến Thẩm Tĩnh khỏi ngẩn ngơ.
Trang Minh một bên, như một vị thần gác cửa, ý định can thiệp.
Chuyện liên quan đến đại công tử, đúng lúc nhị công tử đang trong tâm trạng , chuyện nhỏ nhặt thế tất nhiên tới lượt Trang Minh tay.
Trình Cẩm Xuyên quá tự mãn, tật bỏ là bỏ.
Gặp rắc rối đến mức , khi đến trong quan tài cũng chịu nhận .
Chỉ vài giây.
Chu Luật Trầm siết chặt cổ áo Trình Cẩm Xuyên, giọng khinh khỉnh:
“Đau ?”
Nắm tay rắn chắc của nâng lên, các đường gân căng chặt mu bàn tay, trông đầy sức mạnh.
Lần giống thường lệ, khi đeo kính, khí chất của Chu Luật Trầm đổi .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/si-me/chuong-355.html.]
Anh còn giữ vẻ nho nhã của một quý công tử, đó là sự hung hãn mất kiểm soát.
“Chu Luật Trầm!”
Giọng của Thẩm Tĩnh vang lên khiến khựng .
Anh nhận sự hiện diện của cô, lập tức dừng .
Đôi mắt sắc lạnh lướt qua, bàn tay dài của chậm rãi, ngoan ngoãn buông cổ áo của Trình Cẩm Xuyên .
Trang Minh cũng lùi vài bước.
Khoảnh khắc , một quý công tử luôn đỉnh quyền lực giống như một tín đồ sùng kính.
Thẩm Tĩnh yên tại chỗ, lặng lẽ .
Đôi mắt cặp kính bạc phản chiếu ánh sáng mờ ảo, che phần nào vẻ phong lưu, chỉ còn sự u ám đáng sợ.
Cô bước đến gần , ánh mắt dừng nắm tay siết chặt của :
“Anh chảy m.á.u ?”
Cô đương nhiên chuyện Trình Cẩm Xuyên cố ý đ.â.m xe, cũng hiểu tại khi gặp ở Ngự Đình, hai dễ dàng xung đột như .
Với những như họ, điều tối kỵ chính là tổn thương .
Trang Minh lạnh lùng liếc Trình Cẩm Xuyên:
“Đi thôi.”
Những trong phòng bao chứng kiến bộ sự việc đều thầm thán phục, tin rằng lời đồn “Thẩm Tĩnh từng qua với nhị công tử nhà họ Chu” là sự thật.
Đêm nay, còn nghi ngờ gì nữa.
Phòng bao dọn sạch, cửa đóng chặt từ bên ngoài, chỉ còn và cô.
Chu Luật Trầm xuống sofa, chân dài vắt chéo, từ phía gọng kính bạc, ánh mắt từ lên lướt qua Thẩm Tĩnh.
Hương nước hoa mùi lê ngọt ngào, đôi tất đen mỏng tang, cùng lớp trang điểm quyến rũ đến mê hoặc.
Giọng của vẫn lạnh lùng như :
“Tốt lắm, xe hết xăng.”
Thẩm Tĩnh nhẹ nhàng đáp:
“ lái chiếc xe tặng để thử nghiệm đấy, động cơ 16 xy-lanh quả thật tồi.”
Thật , cô dùng chiếc xe mới gửi tới, để sân bay đón , mà là để chơi thâu đêm.
Cô tựa tường, tay là một thỏi son, từ tốn đóng nắp , ném thùng rác.
Rõ ràng, thật là phũ phàng.
Ánh mắt của Chu Luật Trầm lạnh nhạt thu , ngón tay khẽ đẩy nhẹ gọng kính:
“Có thời gian rảnh để ‘câu cá’ nhỉ.”
Thẩm Tĩnh khẽ:
“Anh ghen ?”
Những đàn ông quanh cô tối nay đều là bạn trai của những chị em thiết, chẳng liên quan gì đến cô.
Chu Luật Trầm vẫn giữ bộ dạng xa cách, chút cảm xúc:
“Câu ai ?”