Si Mê - Chương 453

Cập nhật lúc: 2025-11-14 15:32:26
Lượt xem: 15

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7plRyu7d5c

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nửa đêm.

Tiếng gõ cửa vang lên.

Anh nghĩ là Phương tỷ đến, nên kiên nhẫn khoác áo dậy, mở cửa.

Không ngờ, ngoài là Tống Ngôn Phái.

Cô khoanh tay, dáng vẻ thoải mái nhưng lời đầy bất mãn:

“Em dâu Chu Luật Trầm đón , ở đây một , tiện lắm.”

Chu Luật Trầm Chu Luật Trầm, chút tình nào ?

Anh hỏi:

“Vậy nên?”

Tống Ngôn Phái đáp:

về .”

Anh cô một cái, phòng lấy áo khoác, đưa cho cô:

“Tài xế đến ?”

Cô tự mặc , trả lời:

“Đang đến.”

Đừng thành phố lớn mà nhầm, dù ban đêm tắc đường, từ Bắc Giao đến khu Tây cũng mất gần một tiếng.

Còn chờ xe từ nhà họ Tống qua đây.

Anh suy nghĩ một lúc, hỏi:

“Biết đường ?”

Tống Ngôn Phái nhún vai, đó nở nụ vô tội:

“Có thể tiễn ?

Một chờ tài xế chán.”

“Đợi chút.” Anh cài cúc áo khoác, hiệu bằng tay, bảo cô :

“Đi thôi.”

Tống Ngôn Phái từ chối lời đề nghị của vị hôn phu, nhất định để tiễn cô khỏi khu tứ hợp viện.

Cô khoác chiếc áo khoác của Chu Hướng Quần, lặng lẽ theo .

Không ai gì.

Chỉ cần Chu Hướng Quần ở nhà, cửa lớn của tứ hợp viện từng khóa.

Anh mở cửa, nhường cô bước , đó mới chậm rãi đóng .

Người gác cổng hề ngẩng đầu .

Ánh mắt Tống Ngôn Phái thoáng động, cô nhỏ giọng hỏi:

“Chúng nửa đêm thế , liệu ai nghĩ chúng đang lén lút hẹn hò ?”

Hẹn hò?

Câu hỏi ngây thơ và chẳng hiểu chút gì về tình yêu.

Anh nghĩ , bản cũng hiểu nhiều hơn.

Chu Hướng Quần hạ giọng:

“Nhiệm vụ của là quan tâm đến cô.”

Tống Ngôn Phái đáp một tiếng “Ồ”, tiếp tục bước theo vỉa hè.

:

ông nội kể, từ nhà lớn của thể thẳng hai vùng biển ở Trường An.”

“Ừm.”

Dưới ánh đèn đường lờ mờ, bóng lưng hòa bóng tối, dáng thẳng tắp, bờ vai rộng lớn như chạm khắc từ đêm đen.

Tống Ngôn Phái bước theo , ánh mắt dõi theo bóng lưng , bước chân chạm đúng những nơi qua.

Ánh sáng và bóng tối đan xen, bóng in mặt đường chia thành ba mảnh.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/si-me/chuong-453.html.]

Cô lên tiếng:

“Khi chuyện với , luôn tỏ miễn cưỡng.

Tại còn mời đến ăn cơm?”

Giọng vẫn bình thản:

“Vì cô là vị hôn thê của .”

Tống Ngôn Phái chấp nhận câu trả lời :

“Giải thích như vẫn gượng ép.”

Chu Hướng Quần bất ngờ đầu, ánh mắt bắt gặp cô đang chăm chú bóng lưng .

hề tỏ lúng túng, chỉ chớp mắt một cái, như :

“Lưng ngay mắt, ánh của chẳng lẽ bay lên trời?”

Thật khó để miêu tả cảm giác .

Chính sự chân thành và thẳng thắn của cô dễ dàng khiến khác rung động.

Khoé môi Chu Hướng Quần khẽ giật, nhưng , tiếp tục bước về phía .

“Muốn giải thích thế nào?

Có cần bịa cho một câu chuyện ?”

Tống Ngôn Phái khẳng định chắc nịch:

“Anh chắc chắn bịa chuyện.”

“Người đều , chỉ thủ đoạn trong công việc, còn về tình cảm thì ngốc nghếch.”

đồng ý với nhận xét đó.

Trong mắt , cách Tây Thành vui, đối xử với dịu dàng ấm áp, chỉ là đối xử với như thôi.”

Chu Hướng Quần chẳng e ngại việc thấu, mỉm .

Nụ ẩn chứa điều gì, cô tài nào hiểu .

Anh :

cứ nghĩ rằng Tống tiểu thư chỉ niềm đam mê với công việc, ngờ cô cũng rảnh rỗi để thăm dò tâm tư của .”

Tống Ngôn Phái bình thản đáp :

“Anh là vị hôn phu của .”

Chu Hướng Quần thêm gì.

Vị hôn thê của quả thật thẳng thắn và chân thành.

Xe nhà họ Tống tới.

Chiếc xe dừng ngay bên cạnh Tống Ngôn Phái, tài xế bước xuống, mở cửa .

Cô tháo chiếc áo khoác , đưa trả cho Chu Hướng Quần:

“Cảm ơn.”

Chu Hướng Quần nhận áo khoác, giữ tự nhiên, khoác lên tay:

“Đi cẩn thận.”

Chu Hướng Quần chờ xe của Tống Ngôn Phái rời , xoay , về phía hẻm nhỏ.

Động tác lên xe của Tống Ngôn Phái chợt khựng .

Cô cất tiếng hỏi:

“Cho một câu trả lời, mấy ngày qua, lo lắng cho ?”

Giọng của Chu Hướng Quần vẫn bình thản:

“Cô là vị hôn thê của , chẳng định ?”

Lại là ba chữ “vị hôn thê” để đối phó.

Tống Ngôn Phái thực sự cảm thấy chút hụt hẫng.

“Những họ Chu, đều trái tim ?”

 

Loading...